Youjo Senki - Ấu Nữ Chiến Ký
Thủ đô Đế Quốc (Vài ngày trước)
“Ngài nói là điều nhiệm?”
Chi nhánh nghiên cứu công nghệ, nơi đã biến cô trở thành một nhân viên thử nghiệm cho Type-95 và đối xử với cô như một con chuột bạch đã đưa ra thông báo điều chuyển. Đối với một người mang theo cảm nghĩ một ngày bằng một năm và mong mỏi ngày phán quyết như thiếu úy Tanya Degurechaff, cô đã chấp nhận thông báo điều chuyển với sự hài lòng tột độ. Cuối cùng… lá đơn của cô đã được chấp nhận. Tinh thần của cô đã được cứu rỗi. Và cô chỉ muốn lập tức đi đến đơn vị mới.
“Đó là thư điều nhiệm. Có vẻ cao tầng đã quyết định không để một Ace tiếp tục nhàn rỗi. Em sẽ được chỉ định làm phi đội trưởng thứ 3 trong phi đoàn Ma Đạo sư 205.”
Xét đến thực tế Ban Huấn luyện đã phải tham gia chiến trường thì chuyện cô được điều ra tiền tuyến là đương nhiên. Đúng hơn, chỉ định một Ma Đạo sư từ trường Tân binh Sĩ quan lên tiền tuyến đảm nhiệm vị trí phi đội trưởng vẫn tốt hơn là để cô tiếp tục làm một chuột trong phòng thí nghiệm.
Cuối cùng thì cô đã có thuộc cấp của mình. Như vậy cô có thể ủy thác những nhiệm vụ mà cô phải xử lý một mình trong quá khứ cho họ. Nếu không ngại lưu lại ấn tượng xấu với cao tầng, cô cũng có thể dùng cấp dưới làm khiên thịt trong tình huống xấu nhất. Quên đi, chỉ cần họ không quá vô năng, cô sẽ không làm điều đó. Nói thế nào thì đây cũng là một điều đáng để hạnh phúc.
“Còn có chúc mừng em, thiếu úy. Xét đến chiến công em đạt được, chúng tôi quyết định trao tặng em huân chương Flying Assault. Tất nhiên nó không bằng được với Đôi Cánh Bạc rồi.”
“Cảm ơn ngài.”
Tanya đáp lại bằng một nụ cười vô cùng phù hợp với tuổi tác. Cô cấp tốc quay lại ký túc xá và đóng gói hành lý trong tâm trạng phấn khởi. Một người lính không có nhiều vật dụng cá nhân. Bất chấp thể chất sinh học là một cô gái, Tanya chỉ cần đồ đạc sạch sẽ và gọn gàng là đủ. Quần áo của cô chủ yếu là quân phục. Tuy nhiên vì kích thước quá lớn nên cô thường phải bất đắc dĩ đi xin trợ cấp để may đồ tùy chỉnh.
Cô không cần dùng đến một giờ để gói gọn đồ đạc của mình. Sau khi thông báo với quản lý ký túc xá tạm thời biết về quyết định bổ nhiệm mới, cô cảm ơn anh đã chăm sóc cô trong khoảng thời gian qua và kết thúc thủ tục dọn nhà.
Sau đó, cô lập tức đi đến đơn vị được chỉ định. Nói cho cùng, đây là một nghị định bổ nhiệm ở tiền tuyến nên nhờ đó cô có thể tiết kiệm thời gian khi không phải tổ chức tiệc chia tay và bỏ qua những rắc rối trong nghi thức xã giao. Cô muốn nhận chức càng sớm càng tốt. Do vậy, sau khi nhận được lệnh cho phép từ Vùng Nhận Dạng Phòng Không, cô lập tức đặt hành lý trên lưng và bay đến điểm hẹn của lực lượng đồng minh được chỉ định.
May mắn thay dù ở giữa cuộc chiến tranh, sự di chuyển vẫn nằm trong khu vực hậu phương. Sau khi an toàn hoàn thành chuyến bay ngắn trong khoảng hai giờ, Tanya đến trình diện phi đoàn trưởng và báo cáo nhận chức.
“Tôi là Ma Đạo sư thiếu úy Tanya Degurechaff. Phi đội trưởng của phi đoàn Ma Đạo sư 205. Báo cáo nhiệm vụ.”
“Đến vừa lúc, thiếu úy. Trước tiên hoan nghênh em đến nơi này. Tôi là phi đoàn trưởng trung úy Ihlen Schwarzkopf.”
Đối mặt với phi đội trưởng đến nhậm chức theo nghị định bổ nhiệm, phi đoàn trưởng một bên xác nhận văn kiện, một bên biểu thị hoan nghênh và hoàn thành các thủ tục chuyển nhượng. Tuân theo các nguyên tắc quân sự, hai người bắt đầu trao đổi công việc và lén lút đánh giá đối phương. Rốt cuộc họ đều là những người lính. Quân nhân không thể lựa chọn đối tượng cùng chiến đấu. Vì không có sự lựa chọn, tối thiểu họ phải biết được nhân cách của con người bên cạnh hoặc không cách nào tiếp tục sinh tồn trên chiến trường. Một đạo lý chính xác.
“Vâng thưa phi đoàn trưởng Schwarzkopf. Xin được chỉ giáo nhiều hơn.”
“Rất tốt. Chúng ta vào thẳng trọng tâm đi, thiếu úy Degurechaff. Kinh nghiệm chỉ huy phi đội của em như thế nào?”
Khiến Tanya cao hứng là, ấn tượng ban đầu cho thấy chỉ huy của cô là một Ma Đạo sư theo phái chính thống. Một phi đoàn trưởng cấp trung úy. Tuổi của ông tiết lộ những năm dài phục vụ trong quân đội. Và từ huân chương mà ông đeo trên ngực báo hiệu sự phong phú trong kinh nghiệm trận mạc.
Đặc biệt là các huân chương biểu dương chiến dịch quy mô nhỏ mà ông từng tham gia đã chứng minh khả năng nhất định. Bởi vậy trong ấn tượng đầu tiên, Tanya không cần lo lắng về một cấp trên vô năng, những người khủng khiếp hơn cả những kẻ khủng bố. Vì không thể chọn sĩ quan chỉ huy, nên nếu ông giống như người sĩ quan huyền thoại đã gây ra sự sụp đổ của chiến trường Imphal ở Miến Điện thì cô chỉ có thể làm tốt giác ngộ và than thở cho số phận bất hạnh của mình.
“Đây là lần đầu tiên tôi chỉ huy kể từ khi được phong hàm sĩ quan.”
Đồng thời, trung úy Schwarzkopf cũng đang quan sát thiếu úy Degurechaff. Ông không phủ nhận mình đã thấy thất vọng khi nhìn đứa trẻ nghênh ngang đi đến trước bàn làm việc của mình trong văn phòng chỉ huy Không quân. Dù sao thông điệp của cao tầng chỉ đề cập sẽ gửi cho ông một Ma Đạo sư có kinh nghiệm thực chiến ở mặt trận phía Bắc và từng tham gia Ban Huấn luyện ở Trung ương.
Hình dung trước đó của trung úy Schwarzkopf là một cựu chiến binh già dặn, người đã bắt đầu từ một tân binh và leo đến vị trí hiện tại. Đó là lẽ bình thường nếu ai đó nghĩ về một thiếu úy đến từ Ban Huấn luyện, một cựu chiến binh giàu kinh nghiệm đáng để ỷ lại ở mọi phương diện. Trên hết, người nắm giữ huân chương Silver Wings Assault chắc chắn phải là một người lính có kinh nghiệm thực chiến phong phú. Đó là lý do tại sao khi nhìn thấy con nhóc còn nhỏ hơn cả con gái mình đang đứng ở tư thế cúi chào tiêu chuẩn khi tiến hành báo cáo nhận chức, ông thực sự phải suy xét lại ý định giao một phi đội cựu chiến binh chuyên ứng phó những chuyện khó khăn nhất vào tay cô.
“…Thiếu úy, để tôi nói thẳng.”
Nếu bản lý lịch của cô không phải giả mạo và không có sự hiểu lầm giữa trung gian, thiếu úy đang chờ đợi phát biểu của trung úy Schwarzkopf thực sự là một tài năng đã đạt được những chiến công đáng kinh ngạc và được cao tầng gửi đến đây để đối phó với tình hình bếp bênh trên chiến trường miền Tây. Tuy nhiên, một tuyển thủ cừ khôi chưa chắc là một huấn luyện viên giỏi, và tình huống lúc này khiến ông không thể không có những lo lắng tương tự.
“Theo quy định, phi đoàn tác chiến 205 sẽ có 3 phi đội, nhưng thực tế thì từ những ngày đầu của cuộc chiến, quân số của chúng ta đã giảm xuống 2 phi đội và không có sự thay thế trong một thời gian dài.”
Đó là lý do phi đội thứ 3 sẽ được cấu thành từ các thành viên và phi đội trưởng mới. Trên thực tế là toàn bộ phi đội sẽ bao gồm các tân binh mới được tuyển dụng và trung úy Schwarzkopf không thể phàn nàn. Vì vậy mà ông hy vọng phi đội trưởng sẽ là một cựu chiến binh giàu kinh nghiệm.
“…Em có thể chỉ huy một phi đoàn đến từ trường Thiếu sinh quân chứ?”
Nói khó nghe là một đứa trẻ suất lĩnh phi đội tay mơ sẽ trở thành một trói buộc chứ đừng nói đến việc phát huy tác dụng. Không, đấy đâu chỉ là gánh nặng. Chuyện này là đương nhiên, họ không có dư lực để vừa khổ cực đánh trận vừa chăm sóc trẻ em trong lúc chiến tranh.
Tùy thuộc vào câu trả lời, ông sẽ quyết định có nên thay đổi nhân sự ngay lập tức hay không. Đáp lại, thiếu úy Degurechaff trả lời vô cùng ngắn gọn.
“Xin hãy lệnh cho tôi làm thế.”
Cô không nói nhiều và chỉ dùng một giọng điệu trang trọng để trần thuật. Mặc dù vậy, đôi mắt của cô nhìn lại Schwarzkopf ánh lên vẻ tự hào và nỗi thất vọng khi khả năng của mình bị nghi ngờ.
“Và tôi sẽ làm được.”
Câu nói này đã thể hiện quyết tâm không thể lay động của cô. Một câu trả lời vượt quá sự mong đợi. Nếu một cựu chiến binh hàng đầu nói “Hãy ra lệnh” thì phải tin tưởng anh ta có thể thực hiện được mệnh lệnh. Đây là bước đầu tiên để xây dựng lòng tin.
“Được rồi, tôi kỳ vọng cao ở em. Người nắm giữ huân chương Silver Wings Assault.”
“Vâng, thưa ngài!”
Chủ yếu nhất, với tư cách thành viên của Ban Huấn luyện và nắm giữ huân chương Silver Wings Assault, cô ấy xứng đáng được tin tưởng.
Tanya cũng mơ hồ nhận ra trung úy Schwarzkopf tiếp thu lời nói của mình là bởi huân chương cô đang đeo. Điều đó có nghĩa là giá trị của thiếu úy Tanya Degurechaff chỉ ngang bằng huân chương này.
Từ điểm ấy, Tanya thực sự biết ơn huân chương Silver Wings Assault. Dĩ nhiên, cô không muốn bị xem là vật đính kèm với huân chương và muốn vứt bỏ biệt danh Bạch Ngân càng sớm càng tốt. Song ngoài việc Tanya không thể vượt qua cuộc đánh giá tỉnh táo thì tình hình hiện tại cũng không gây tổn hại thực sự và có thể mang lại lợi ích tích cực cho đánh giá của cô.
Vâng, về mặt tổng thể Tanya hoan nghênh điều này. Dưới vẻ mặt hăng hái của một quân nhân, cô bắt đầu tính toán lợi ích và chi phí được mất. Nhận được hảo ý và khen ngợi vẫn tốt hơn là so với bị thù địch và xúc phạm.
“Rất tốt. Tôi sẽ giải thích tình hình.”
“Vâng, làm phiền ngài.”
Và như vậy, sau đánh giá tích cực lẫn nhau và quyết định đặt niềm tin vào đối phương, họ bắt đầu tập trung vào nghĩa vụ và công việc của mình. Tiếp theo là thời gian cho công tác.