Pokemon: Legend of James

Chương 67 : Hệ Giác đấu VS Hệ Siêu năng.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Trước cửa Nhà thi đấu Pokemon hệ Rồng tại thành phố Blackthorn. Clair đưa tay chỉ về phía đông, nơi có dãy núi màu bạc cao chót vót, vừa nói với Cynthia đứng kế bên: “Tiểu thư Cynthia, nếu cô tiếp tục bay về hướng đông, vượt qua dãy núi Silver cùng với Trụ sở của Liên đoàn Pokemon vùng Johto thì sẽ đến cao nguyên Indigo, cũng chính là vùng đất Kanto.” “Ừ…” Cynthia khẽ vuốt mái tóc vàng nhạt, trầm tư một chút, mới ngẩng đầu nhìn về phía đông, từ tốn nói: “Cao nguyên Indigo sao? Nghe đồn Pokemon huyền thoại Moltres đang sống ở chỗ đó…” “Ha Ha… Việc Moltres sống ở đó, cho đến nay cũng chỉ là lời đồn mà thôi. Có người nói, mỗi lần khai mạc Giải đấu Pokemon Liên đoàn Johto đều cần có được ngọn lửa thiêng trên người Moltres. Đương nhiên, đó cũng chỉ là lời đồn mà thôi. Chẳng qua, tiểu thư Cynthia à, cô định bỏ qua con Dragonite ở Dragon’s Den sao?” Clair trầm ngâm một chút, mới cẩn thận quan sát nét mặt của Cynthia, nhẹ giọng hỏi. Cynthia nhìn thấu tâm tư của Clair, cô mỉm cười trả lời: “Ha Ha… kỳ thực cũng không có gì khó nói. Con Dragonite đó, ta không đủ năng lực để thu phục…” Đối với một huấn luyện viên đã bước đến đỉnh cao như Cynthia mà nói, một tâm tính kiên định mới là điều vẫn giúp cô tiếp tục tiến bộ. Rất nhiều người đều có năng lực để trở thành một huấn luyện viên cấp Thiên vương, nhưng không phải ai cũng có được một tâm tính đủ để trở thành một Quán quân. Rất nhiều người đều kẹt lại ở cấp Thiên vương mà không thể tiến bộ, Thiên vương cùng Quán quân, chỉ hơn nhau ở chỗ tâm tính mà thôi. “Cái gì? Ngay cả với khả năng của tiểu thư Cynthia mà cũng không được sao?” Clair cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Tuy rằng cô không thuộc hàng những huấn luyện viên tài giỏi nhất, nhưng dù sao cô cũng đã làm huấn luyện viên trưởng nhiều năm, cô cũng biết rõ một phần khả năng của Cynthia. Sức mạnh vô địch! So với Clair, quả thật là mạnh hơn rất nhiều… Ánh mắt Cynthia thản nhiên, lắc đầu nói rằng: “Ta thu phục nó không được… Con Dragonite đó, theo ta phỏng đoán, thực lực của nó ít nhất đã sánh ngang với các Pokemon huyền thoại…” Nhớ tới khả năng điều khiển đặc tính Multiscale đáng sợ của Dragonite, trong lòng Cynthia lại cảm thấy cay đắng. Mặc dù cô cố gắng hết sức thì miễn cưỡng cũng có thể đánh ngang tay một trận, nhưng như vậy thì cũng đã mất đi ý nghĩa! Pokemon hệ Rồng, là một loài Pokemon kiêu ngạo nhất! Đặc biệt là các Pokemon hệ Rồng mạnh mẽ, nếu như huấn luyện viên không thể hoàn toàn chinh phục chúng, chắc chắn chúng sẽ không nghe lệnh của huấn luyện viên! “Pokemon huyền thoại!” Nghe được cái danh từ này, Clair không nhịn được trợn tròn hai mắt: “Có thể sánh ngang Pokemon huyền thoại! Sao có thể như vậy được? Khi còn nhỏ ta từng nghe cha ta nhắc tới, con Dragonite ở Dragon’s Den tối đa cũng chỉ đạt đến mức độ gần với Pokemon huyền thoại mà thôi…” “Mỗi người đều sẽ tiến bộ… Pokemon cũng như vậy!” Cynthia ngẩng đầu nhìn về phía đông, bình tĩnh nói ra. --------------------------- Pokemon hệ Siêu năng vốn dĩ có ưu thế so với Pokemon hệ Giác đấu! Chỉ cần Pokemon hệ Siêu năng kéo dài khoảng cách, sử dụng biện pháp tấn công từ xa, vậy thì Pokemon hệ Giác đấu tuyệt đối sẽ bị chúng nó làm tiêu hao tới chết. Đây cũng là lý do chính khiến cho các Pokemon hệ Giác đấu khó có thể chiến thắng các Pokemon hệ Siêu năng. Mà bây giờ, với một người có kinh nghiệm phong phú như Carlon thì cũng sẽ không khác gì: “Alakazam, kéo dài khoảng cách, Psybeam!” Carlon sau khi bắt đầu chiến đấu ngược lại lại trở nên vô cùng bình tĩnh, cơ bản không bị những lời nói của đối thủ mà làm ra những phán đoán sai lầm. “Hừ! Khó chơi đây…” James cau mày. Lúc này, hai mắt Alakazam đã đỏ bừng, một luồng năng lượng siêu năng lập tức bắn về phía thân thể nhỏ bé của Riolu. Hệ Giác đấu cũng có ưu thế của hệ Giác đấu, lực tấn công mạnh mẽ của chúng có thể dễ dàng hạ gục đối thủ có sức phòng thủ yếu! Chỉ cần Pokemon hệ Giác đấu có thể tiếp cận, thì các Pokemon hệ Siêu năng tuyệt đối không thể chịu nổi! “Không cần sợ nó, Riolu! Xông lên đi, Quick Attack!” Riolu nghe lệnh, không hề do dự lao nhanh về phía trước, để lại phía sau một chuỗi dài bóng mờ. Trải qua một thời gian huấn luyện dài như vậy, tốc độ của Riolu đã tiến bộ rất nhiều. Chỉ trong nháy mắt, Riolu chỉ còn cách Alakazam chưa tới mười mét. Mắt thấy Psybeam sắp va vào Riolu, vốn đã sớm tính kỹ, James lập tức la lớn: “Nhảy lên!” Ngay lập tức, chân trai Riolu đạp mạnh vào mặt đất, tạo đà khiến cơ thể nó lao thẳng lên không, lách người né được Psybeam. Cơ thể Riolu xoay tròn giữa không trung, bỗng nhiên chững lại, nó dang rộng hai tay hai chân giữa không trung, hai mắt nhìn chằm chằm Alakazam ở phía dưới… --------------------------- Nhà máy điện bỏ hoang vùng Kanto. Agatha tay chống gậy, mái tóc hoa râm, lặng lẽ quan sát xung quanh. Lúc này, xung quanh nhà máy điện đã không có sự xuất hiện của một con Pokemon nào. “Bruno này, bên chỗ ngươi đã xong chưa?” Âm thanh lạnh lùng của Agatha vang vọng giữa nhà máy điện bỏ hoang. Đột nhiên… Bành! Một tiếng nổ lớn vang lên, đất đá nổ văng lên khắp nơi, một con Onix thân hình khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước người Agatha. Con Onix này Bruno thu phục được ở núi Hideaway gần thị trấn Pallet. Trải qua vài năm huấn luyện cùng với Bruno, bây giờ nó đã trở thành một trong những Pokemon mạnh mẽ nhất của Bruno. Thậm chí sức mạnh của nó cũng đã không thua gì so với con Machamp của Bruno. Bruno tóc nâu ngắn, đi chân trần, nhảy xuống khỏi người Onix, chầm chậm đi tới. “Ừ, đã không còn vấn đề gì rồi, bọn Rocket vô dụng đó đã bị ta giải quyết hết rồi… Chẳng qua, tên chỉ huy tên Matis trong bộ ba chỉ huy của Đội Rocket cũng thật khó giải quyết, thực lực của hắn chắc cũng đã đạt đến cấp Thiên vương rồi. Cũng may là Lance đã đoán trước được, nếu không phải lần này ta và bà cùng ra tay, lần này là thắng hay thua cũng còn khó nói…” “Hừ!” Agatha hừ lạnh, nghe Bruno thán phục Lance, trong lòng Agatha thầm cảm thấy bất mãn. Trong toàn Liên đoàn Pokemon, đa số Thiên vương đều vô cùng bội phục thực lực của Sứ giả của Rồng – Lance. Nhưng cũng có một số ít người cho rằng một người còn trẻ, chưa tới hai mươi sáu tuổi như Lance hoàn toàn không xứng đáng được nhận vị trí như vậy. Agatha chính là một trong số đó, mặc dù bà vẫn biết rõ thực lực của mình còn xa mới sánh được với Lance, nhưng trong lòng bà vẫn luôn không phục việc Lance được xưng là Thiên vương đứng đầu. “Ha Ha…” Bruno nhìn thấy nét mặt của Agatha liền biết mình lại nói lỡ lời. Hắn cười trừ, vội nói sang chuyện khác: “Chẳng qua, vì đề phòng còn có cá lọt lưới, còn xin bà dùng Pokemon hệ Ma tra xét khu vực này một chút đi!” “Ừ, được rồi.” Agatha gật đầu, cũng không hề từ chối. Làm một Thiên vương hệ Ma, bà ta cũng biết rõ, ở những nơi như thế này, sử dụng Pokemon hệ Ma để tra xét mới là biện pháp tốt nhất. Agatha vươn tay điểm nhẹ vào khoảng không trước mặt, lập tức không khí trước mặt bà liền chập chờn, vặn vẹo rồi nứt ra. Rất nhanh, một con Gengar màu tím đen, mang theo nụ cười quỷ dị, xuất hiện trước mặt Agatha. “Gengar, lợi dụng những cái bóng xung quanh đây, dò xét toàn bộ nhà máy này xem còn có người nào sống hay không. Đúng rồi, để ý tìm tên Matis đó. Đối với một kẻ chuyên về Pokemon hệ Điện như hắn, nhà máy điện bỏ hoang này cũng xem như là một nơi ẩn núp tốt…” Agatha lạnh lùng ra lệnh cho Gengar. Gengar gật đầu ra vẻ đã hiểu rõ, cơ thể màu tím thoáng cái nhảy vào những cái bóng ở xung quanh, bắt đầu đi dò xét xung quanh. “Haizz… Hiện tại ta lại có chút lo cho Lorelei…” Bruno nhớ lại cảnh chiến đấu kịch liệt với Matis khi nãy, thở dài, trong lòng lại cảm thấy bất an. “Nếu như Lorelei cũng gặp phải tình huống giống như vậy, chỉ sợ sẽ rất nguy hiểm…” Đừng xem bề ngoài Bruno lạnh lùng vô tình, nhưng là hắn vẫn rất quan tâm Lorelei, dù sao cùng làm Thiên vương cùng nhau nhiều năm như vậy, quan hệ của hai người cũng không tệ. Huống chi, đã từng có một khoảng thời gian, người đàn ông chất phác này từng bị khí chất cao quý của Lorelei chinh phục. “Ừ, nếu như cũng gặp phải một trong ba chỉ huy của Đội Rocket, tuy rằng Lorelei cũng sẽ không thua, nhưng chắc hẳn cũng sẽ bị cuốn lấy. Nghe nói người đến cao nguyên Indigo là Giovanni, vậy nếu như có hai tên chỉ huy đến đảo Seafoam, vậy thì Lorelei sẽ gặp phiền phức lớn rồi…” Agatha gật đầu tán thành, tuy rằng bà không hòa thuận với Lance, nhưng với Lorelei, bà vẫn tỏ ra rất hữu hảo. Bruno suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói ra: “Chúng ta mau trở về Liên đoàn Pokemon xin đi trợ giúp cho Lorelei đi. Không hiểu vì sao, ta có linh cảm Lorelei đang gặp nguy hiểm…”