Pokemon: Legend of James
James nghiêm túc nhìn Lorelei. Sau đó hắn dứt khoát xoay người, nói với bọn người Vayne: “Nếu đã vậy, chúng ta đi trước thôi. Chị Lorelei, ở đây giao lại cho chị rồi…”
Nói xong, James vẫy tay gọi mấy người Vayne, dẫn đầu đi ra khỏi hành lang.
“Nhờ ngươi rồi, nhất định phải tìm được kế hoạch của Đội Rocket!” Lorelei nhỏ giọng thầm thì. Sau đó nàng lạnh lùng nhìn về phía con Kangaskhan khổng lồ: “Còn phần nó, giao cho ta được rồi!”
Kangaskhan tất nhiên sẽ không dễ dàng để James chạy mất dễ dàng như vậy. Nó lạnh lùng nhìn bọn James, sau đó bật người nhảy lên, thân hình to lớn che phủ mấy người bọn họ. Nấm tay nó giơ cao lên, hung hăng đập về phia James.
“Là Mega Punch sao? Sức mạnh như thế này, trực diện cản lại chắc chắn chỉ có một con đường chết!” James cảm nhận được sức ép thật lớn từ cú đấm. Hắn chăm chú nhìn nấm đấm càng ngày càng gần, nhanh tay lấy ra một trái Pokeball: “Nếu đã vậy, Starmie…”
James còn chưa kịp nói xong, âm thanh của Lorelei đã chen ngang: “Ta đã nói rồi, đối thủ của ngươi là ta! Jynx, Blizzard!!!”
Cơ thể Jynx tản ra ánh sáng xanh lam rạng rỡ. Năng lượng băng tuyết xuất hiện khắp xung quanh, toàn bộ hành lang bắt đầu trở nên lạnh lẽo, vô số bông tuyết bắt đầu ngưng kết khắp nơi. Chỉ trong chốc lát, cả đoạn hành lang dài đã biến thành một thế giới băng tuyết. Vô số cơn gió tuyết lạnh lẽo nhanh chóng cuốn lấy Kangaskhan.
“Được rồi, các ngươi không nên chậm trễ nữa!” Lorelei vừa quan sát Kangaskhan đang bối rối vì sự xuất hiện đột ngột của trận bão tuyết, vừa lạnh lùng ra lệnh cho bọn James.
Lúc này, đứng giữa bão tuyết Lorelei như biến thành một người hoàn toàn khác, vừa lạnh lùng, vừa ngạo nghễ. Chỉ có đứng giữa thế giới băng tuyết, Lorelei mới chân chính là chính mình – kẻ điều khiển băng tuyết!!!
-----------------------------------------
“Chạy mất một nửa rồi sao? Ha Ha Ha… nhưng mà làm sao các ngươi biết được, phía trước chào đón các ngươi mới chính thức là ác mộng…”
Trong căn phòng điều khiển dưới lòng đất, người thanh niên nhìn bọn James né qua Kangaskhan, nhanh chóng rời khỏi hành lang, trong lòng không nhịn được cười khẽ.
“Chẳng qua, Lorelei cũng đã bị tách ra. Cũng được, cũng đến lúc gặp mặt kẻ điều khiển băng tuyết nổi tiếng này rồi!” Gương mặt hắn trở nên hồng nhuận, đồng thời, hắn mở ngăn bàn, lấy ra một cái điều khiển bằng gỗ phía trên có một nút bấm màu đỏ.
“Dù sao căn cứ này cũng không còn ích lợi gì nữa, đem nó trở thành mồ chôn cho các người không phải là rất tốt sao? Uhm… còn có vài tên nhân viên cấp thấp còn chưa kịp chạy thoát… Thôi quên đi, nói như thế nào đi nữa, Lorelei cũng là một Thiên Vương, cũng nên có vài kẻ chôn cùng mới được…” Hắn lẩm bẩm, vươn tay ra, ráng dùng sức bấm mạnh cái nút đỏ trên tay.
Trên màn hình điều khiển lập tức xuất hiện một dòng chữ đỏ như máu: “Thiết bị tự hủy đã khởi động. Tất cả nhân viên xin nhanh chóng rời đi. Cách thời gian tự hủy còn một giờ, bắt đầu điếm ngược!” Màn hình lập tức xuất hiện con số điếm ngược.
“Ha Ha Ha… Ha Ha Ha… Tranh thủ hưởng thụ những giây phút tuyệt vời còn lại mà ta đem đến đi!” Tên thanh niên cười dữ tợn, xoay người đi ra ngoài, bước vào một hành lang tối om.
-----------------------------------------
“Ngài…James…Ngài…phù…phù…” Jimmy thở hổn hển nhìn theo bóng lưng James, không nhịn được la lên: “Nhanh quá rồi ngài James. Ta…ta…chạy hết nổi rồi…”
Mấy tên nhân viên cấp thấp khác của Liên minh cũng gật đầu tán thành.
James cau mày, hắn có chút thất vọng đối với Jimmy cùng mấy tên nhân viên cấp thấp khác. Ở đây, bọn họ chính là gánh nặng! Hiện tại điều mà James muốn nhất chính là tìm một cơ hội bỏ rơi bọn họ, tránh cho cản trở hắn!
“Không được, ta có dự cảm rất xấu, dường như sắp có chuyện gì kinh khủng xảy ra…” James nhíu mày, lấy tay đặt nhẹ lên ngực. Nơi đó dường như đang nhắc nhở hắn nơi này rất nguy hiểm, rất nguy hiểm…
Đột nhiên, một tiếng nổ mạnh vang lên bên tai James. Hành lang trước mặt hắn đang bắt đầu sụp đổ, vô số tảng đá từ trên đầu họ bắt đầu đổ ập xuống. Bọn James chỉ kịp cảm thấy nguy hiểm.
“Chuyện gì thế này?” Vayne hoảng hốt, nhìn mấy tảng đá lớn đang rớt xuống đầu bọn họ, hắn vội vàng ném ra Pokeball.
“Abomasnow! Wood Hammer!”
Vẻ mặt Abomasnow nghiêm túc nhìn tảng đá bay nhanh tới, cơ thể nó bắt đầu tản ra năng lượng màu xanh biếc. Năng lượng màu xanh bao phủ hai tay nó, sau đó một gốc cây to mọc lên từ đó. Nó nhảy lên, vung tay, đập mạnh gốc cây vào mấy tảng đá đang rơi xuống.
Rầm!!!!
Mấy tảng đá bị Abomasnow đập vỡ vụn, vô số mảnh vỡ văng tung tóe.
“Làm tốt lắm Vayne!” James khen một câu. Wood Hammer! Một trong những chiêu thức tối thượng hệ Cỏ. James không ngờ con Abomasnow của Vayne không chỉ nắm giữ chiêu thức tối thượng hệ Băng – Sheer Cold, mà còn biết được Wood Hammer.
Vayne nhanh chóng thu Abomasnow về, hắn lạnh lùng nhìn con đường hành lang phía trước đã bị mấy tảng đá lấp kín. Hắn quay qua nói với James: “James này, chúng ta không còn nhiều thời gian. Nếu không nhanh chóng ra khỏi chỗ này, đến được tầng dưới chót của Sở nghiên cứu này, như vậy…” Vừa nói, Vayne liếc mắt nhìn Jimmy cùng mấy tên nhân viên cấp thấp kế bên…
James hiểu ý, lập tức tiếp lời: “Quả thật là như vậy, chúng ta hẳn là nên nhanh hơn mới được…”
Sau đó, hắn xoay người nhìn Jimmy và mấy tên nhân viên khác: “Nếu vậy, các người ở lại chỗ này nghỉ ngơi đi. Ta và Vayne sẽ tiếp tục đi tiếp.”
-----------------------------------------
Rầm!!!
Sức mạnh to lớn bùng nổ trước mặt Lorelei. Vô số cơn lốc cuốn theo tuyết bay đập thẳng vào mặt Lorelei khiến nàng phải lấy tay che lại hai mắt.
Chiêu Mega Punch đó thật là mạnh! Chiêu này thật chỉ có triệu tấn thôi sao? Chỉ sợ nó đã đạt đến hàng tỉ tấn ấy chứ! – Lorelei thầm nghĩ. Mấy tên khốn Đội Rocket rốt cuộc đã cải tạo con Kangaskhan này như thế nào vậy chứ?
“Nếu đã vậy thì hãy hạn chế hành động của nó đi Jynx! Dùng Ice Beam đống băng mặt đất xung quanh đi!”
Jynx lập tức hiểu ý, nó dùng Ice Beam bắn lên mặt đất xung quanh. Ngay lập tức, toàn bộ hành lang đã biến thành một sân băng.
Lorelei ngắm nhìn xung quanh, lạnh lùng nói ra: “Nếu toàn bộ đã biến thành băng, vậy thì đổi ngươi ra vậy… Ra đi, Lapras!”
Một con Pokemon có cơ thể to lớn màu lam lập tức xuất hiện kế bên Jynx. Sau đó Lorelei thu hồi Jynx. Sau khi sử dụng nhiều chiêu thức mạnh mẽ như vậy, Jynx hẳn cũng đã thấm mệt.
Lorelei quay qua ra lệnh cho Lapras: “Tiến lên! Sử dụng Body Slam!”
Lapras nhanh chóng lướt nhanh tới trước. Bởi vì mặt đất đã bị đóng băng, Lapras di chuyển nhanh hơn bình thường rất nhiều, trong nháy mắt nó đã lao tới trước người Kangaskhan. Ngay lúc đó, đột nhiên Lapras tung người lên cao, trực tiếp muốn đè bẹp con Kangaskhan kia.
Kangaskhan khổng lồ khinh thường nhìn con Lapras nhỏ hơn mình rất nhiều. Nó chẳng hề quan tâm né tránh, ngược lại hai tay nó lại bắt đầu tụ tập năng lượng, vô số ánh sáng trắng tụ tập vào tay phải của nó.
Kangassss! Nó rống to một tiếng, mạnh mẽ đấm ra tay phải! Crush Claw!!!
“Vậy mà lại là chiêu thức hiếm thấy Crush Claw!!! Hơn nữa trước đó nó còn dùng chiêu Focus Energy, như vậy có thể tăng cao khả năng đánh trúng điểm yếu! Con Kangaskhan này thật sự là Pokemon hoang dã sao? Sao nó lại có kinh nghiệm chiến đấu phong phú đến như vậy được…”
Lorelei nhìn hai con Pokemon sắp sửa đụng nhau, âm thầm cắn răng ra lệnh: “Xông lên đi Lapras! Toàn lực sử dụng Body Slam!!!”
Trong mắt Lapras tỏ ra ánh sáng nguy hiểm, nó mang theo áp lực kinh khủng va chạm mạnh vào người Kangaskhan.
Ầm!!!
Tiếng va chạm nổ vang khắp hành lang.
Lapras chỉ kịp cảm thấy một luồng sức mạnh khổng lồ ập đến, liền không chịu đựng được. Cơ thể to lớn của nó vậy mà bị một đấm của Kangaskhan đánh bay!
-----------------------------------------
“Huh?! Tiếng nổ lớn như vậy, chẳng lẽ Kangaskhan sử dụng Focus Energy cùng với Crush Claw sao? Ha Ha Ha… Lorelei, chúng ta sẽ gặp nhau nhanh thôi…” Tên thanh niên vừa nói, vừa không nhịn được tăng nhanh bước chân.