Pokemon: Legend of James
Hỗn loạn!
Bọn Zubat và Golbat trước mặt James bị chiêu Teeter Dance của Mime Jr. tác động, đều rơi vào trạng thái hỗn loạn.
Rối loạn! Tất cả đều điên rồi!
Tất cả Zubat cùng Golbat đều đang tự giết lẫn nhau, vô số ánh mắt đỏ hồng dần dần xuất hiện trước mặt tường băng do Jynx tạo ra.
Trong căn phòng điều khiển dưới lòng đất, tên thanh niên có khuôn mặt tái nhợt cắn chặt răng, nhìn chằm chằm màn hình quan sát. Hắn căm hặn nói nhỏ: “Vậy mà lại chỉ dùng một chiêu Teeter Dance liền có thể phá hỏng cái bẫy mà ta tỉ mỉ bày ra. Hắn lại có thể lợi dụng lũ Zubat cùng Golbat đã quá đói mà khiến chúng tàn sát lẫn nhau, tên James này…”
Trận chiến giữa lũ Zubat và Golbat vẫn tiếp diễn. Mãi cho đến mười lăm phút trước, thanh âm hỗn loạn trước mặt bọn James mới bắt đầu nhỏ dần. Đến cuối cùng, cũng chỉ còn lại vài con Golbat thoát khỏi trạng thái hỗn loạn, đang uể oải bay lượn xiêu vẹo trước mặt bọn họ.
Chỉ một chiêu! Lại giết hơn trăm con Zubat và Golbat!
Jimmy nhìn dòng máu đỏ sậm chảy khắp xung quanh, liền cảm thấy buồn nôn, vội vàng chạy đến gần đó liên tục nôn khan. Hai người nhân viên cấp thấp cũng không chịu được, chạy theo hắn qua một bên, cúi người nôn mửa.
Sắc mặt Vayne tái nhợt, tận mắt nhìn thấy một lũ Golbat điên cuồng tàn sát lẫn cũng không phải là một cảm giác gì tốt cho cam. Nhưng hắn dù sao cũng từng trải qua cái chết của hai con Pokemon của mình, khả năng chịu đựng cũng tốt hơn bọn người Jimmy, nên rất nhanh hắn đã bình tĩnh trở lại. Vẻ mặt hắn đầy kính nể nhìn qua James cùng Lorelei đang dửng dưng như không có chuyện gì. Hắn nói với Lorelei: “Sư phụ à, chỉ còn dư lại vài con Golbat mà thôi. Số còn lại đều chết hết rồi!”
Trong đám người, cũng chỉ có James cùng Lorelei là bình tĩnh nhất. Lorelei xem như trải qua những chuyện như thế này tương đối nhiều, mặc dù trong lòng không thích, nhưng trên mặt cũng không có chút nào khác thường. Mà James thì do chịu ảnh hưởng từ linh hồn của kiếp trước, trong mắt hắn, ngoại trừ các Pokemon của chính hắn ra thì các loại Pokemon hoang dã đều chỉ là một loài động vật mà thôi, cho nên hắn cũng không cảm thấy điều này có gì quá đáng sợ. Nhưng loại thái độ này của James lại mang đến cho Lorelei một cảm giác thần bí khó hiểu.
Lorelei nhìn chỉ còn dư lại vài con Golbat, ánh mắt tán thưởng nhìn James, sau đó nàng ra lệnh cho Jynx: “Dùng Ice Beam đông mấy con Golbat còn lại đi Jynx!”
Jynx nghe lệnh, trong tay liền tụ tập lên năng lượng băng giá màu xanh lam, chậm rãi hướng về phía mấy con Golbat mệt mỏi phía trước. Bọn Golbat đó trải qua một hồi chiến đấu tàn khốc, đã sớm không còn sức phản kháng. Chẳng mấy chốc, bọn chúng đã bị Ice Beam đông thành từng khối băng.
“Về thôi, Jynx! Chúng ta kéo dài thời gian ở đây quá nhiều rồi, mau đi thôi…” Lorelei thu lại Jynx, sau đó lạnh lùng nhìn không gian tĩnh mịch xung quanh, cất bước đi trước.
“Hừ…”
Tên thanh niên trong phòng điều khiển lạnh lùng nhìn Lorelei từng bước đi về trước, trong lòng cười nhạt: “Tuy rằng các ngươi may mắn phá được cái bẫy ta bày ra, nhưng muốn đi đến được đây, cũng không dễ như vậy đâu… Khụ! Khụ! Khụ!...” Hắn còn chưa nói hết câu, liền không nhịn được ho liên tục.
“Đáng ghét! Một chút thời gian cũng không thể cho ta được sao?” Cảm nhận được sức sống đang dần trôi đi, trong lòng hắn cảm thấy cay đắng: “Không ngờ cho dù sử dụng chiêu thức hệ Ma – Destiny Bond để luyện ra nước thuốc sinh mệnh cũng không thể giúp ta kéo dài nửa ngày… Đáng tiếc, thời gian của ta đã không còn nhiều. Ta đã không thể nhìn thấy ngày Chủ tịch Giovanni thâu tóm toàn bộ thế giới rồi. Ta đã không thể nhìn thấy lá cờ “R” của Đội Rocket tung bay khắp mọi ngõ ngách trên thế giới này rồi. Nếu đã như vậy, hãy để ta làm ra chút cống hiến cuối cùng vì Chủ tịch Giovanni đi, vì Đội Rocket ra một phần sức đi!”
Trên hành lang, đám người Lorelei và James cẩn thận tiến về trước.
Đột nhiên ——
“Chờ chút!” Lorelei đưa tay ngăn lại mấy người phía sau. James đi ngay sau nàng lập tức ngừng lại.
Phía cuối hành lang, cách chỗ bọn họ đứng khoảng mười mét, là lối ra khỏi đây. Nhưng mà, dưới ánh sáng mờ mờ của những ngọn nến hai bên hành lang, họ lại nhìn thấy một thân hình khổng lồ đang chắn ngang lối ra. Đó là một con Pokemon to lớn, toàn thân có màu xám đất. Nhìn con Pokemon đó có vẻ vô cùng mạnh mẽ, trước bụng nó có một cái túi lớn, trên đầu có một đôi tai màu vàng nhạt. Ánh mắt sắc bén của nó đang lạnh lùng nhìn về phía bọn họ.
“Kangaskhan!!! Không ngờ dưới căn cứ của Đội Rocket lại có một con Kangaskhan…” James cẩn thận quan sát con Pokemon đó, lạnh lùng lên tiếng.
Kangaskhan là một loại Pokemon khá hiếm, chỉ xuất hiện ở khu Safari Zone vùng Kanto. Hơn nữa, Kangaskhan là loài Pokemon vô cùng mạnh mẽ, một con Kangaskhan trưởng thành có thể có lực tay đạt đến mức kinh khủng – trên mười mấy tấn. Cũng không biết tại sao ở đây lại có một con Kangaskhan như thế này, nhưng mà con Kangaskhan này cũng thật sự là quá…cao đi. Con Kangaskhan trước mặt James cao hơn sáu mét, là gấp ba lần chiều cao của một con Kangaskhan bình thường. Chiều cao đó phối hợp với một thân cơ bắp kinh khủng đến mức kỳ cục của nó đem đến cho bọn James cảm giác như đang đối mặt với một con quái vật khổng lồ.
Đúng lúc này, một cái đầu nhỏ đột nhiên thò ra khỏi cái túi trước bụng Kangaskhan. Cái đầu nhỏ đó vậy là lại là một con Kangaskhan con bằng máy. Hai mắt con Kangaskhan máy lóe lên ánh sáng màu đỏ đặc trưng của thiết bị điện, nó nhìn bọn James rồi phát ra những âm thanh “Két Két…” kì lạ. Ngay sau đó, nó quay qua nói gì đó với con Kangaskhan khổng lồ.
Con Kangaskhan khổng lồ lập tức giận dữ, tức giận nhìn bọn James. Nó há cái miệng dữ tợn, một đoàn năng lượng màu vàng chập chờn ngay trong đó. Đó chính là chiêu Hyper Beam!!!
“Chờ đã Kangaskhan! Chúng ta không có ác ý!” Jimmy nhìn thấy Kangaskhan tức giận, lập tức hô lên.
Kangaskhan nghe thấy, liền quay người về phía Jimmy, ngay lập tức, một chùm tia năng lượng màu vàng bắn nhanh về phía Jimmy!
James vội vã xô Jimmy ngã nhào xuống đất…
ẦM!!!
Mặt đất chấn động kịch liệt.
Jimmy nhìn vết nứt thật lớn trước mắt do Hyper Beam tạo nên, trong lòng cảm thấy vô cùng sợ hãi, hai chân không kiềm được bắt đầu run rẩy. Hai tên nhân viên Liên minh đi theo cũng sợ hãi nhìn con Kangaskhan khổng lồ đó.
James quát vào mặt Jimmy: “Ngu ngốc! Ngươi không thấy nó đã bị con Kangaskhan máy khống chế rồi sao?”
Lorelei nhìn lỗ thủng mà Hyper Beam để lại, không nhịn được nhíu mày: “Năng lượng thật kinh khủng! Là do đã tiêm vào lương lớn thuốc hay sao? Như vậy, con Kangaskhan này chắc hẳn là loại Pokemon biến đổi gen mà Đội Rocket vẫn luôn nghiên cứu rồi!”
Lorelei ngừng một chút, sau đó tiếp tục nói: “Loại Pokemon này bình thường đã đánh mất lý trí, chỉ còn biết phá hoại và giết chóc. Hóa ra con Kangaskhan máy đó là công cụ để khống chế nó sao… Nếu đã như vậy, chắc hẳn chỉ còn cách chiến đấu rồi!”
Vừa nói, Lorelei vừa đưa tay lấy ra một trái Pokeball. “Jynx, lần này phải nhờ ngươi rồi!” Sau đó, nàng quay qua nói với bọn James: “Các ngươi đi trước đi, chỗ này giao lại cho ta.”
“Nhưng mà, sư phụ… con Kangaskhan này…” Vayne nhìn con Kangaskhan kinh khủng kia liền cảm thấy lo lắng, liền định khuyên Lorelei.
Lorelei quay đầu lại, mỉm cười nói với Vayne: “Sao nào? Chẳng lẽ ngươi không tin được trình độ của sư phụ ngươi sao?”
Sau đó, nàng cũng không chờ Vayne trả lời, nhanh chóng khoát tay: “Được rồi! Ta hiểu ý ngươi. Nhưng mà Đội Rocket đã tạo ra loại Pokemon biến đổi gen này thì sau cùng phải do Liên minh chúng ta đem thu về. Các ngươi đi mau đi. Nhớ kỹ, tiếp theo đều phải nghe lời của James. Ta có dự cảm, từng hành động của chúng ta, đều đang bị đối phương giám sát…”
Vừa nói, Lorelei vừa ngẩng đầu nhìn lên trên trần hành lang. Ở nơi đó, bên trong một khe hỡ, vừa đúng có một cái camera cực nhỏ…
Trong căn phòng điều khiển dưới lòng đất.
“Bị phát hiện rồi sao?” Tên thanh niên vừa tự hỏi, vừa đưa tay lấy một chai nước thuốc màu đen sẫm từ trong ngăn kéo ra. Hắn ngẩng đầu uống cạn chai nước thuốc. Ngay sau đó, trên mặt hắn xuất hiện một chút màu hồng nhuận. Hắn nhìn Lorelei, cười lạnh: “Cho dù phát hiện thì sao đây, Thiên Vương Lorelei? Nơi đây, vẫn sẽ là mồ chôn của ngươi…”