Pokemon: Legend of James

Chương 40 : Giải đấu tranh chức Quán quân Liên minh Indigo.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Thân thể Starmie đang lơ lửng giữa không trung. Trước mặt nó là một màn chắn bằng năng lượng do vô số ngôi sao nhỏ tạo thành. “Đẩy mạnh Swift về phía trước đi Starmie!” Viên đá quý giữa người Starmie bắt đầu phát ra những tia sáng rực rỡ. Nó phóng về phía Weepinbell, mang theo màn chắn năng lượng bám đầy chất dịch ăn mòn từ đòn Acid. Jimmy kinh ngạc, hắn không ngờ rằng James có thể sử dụng biện pháp lao mạnh tới như thế này. “Né ra mau Weepinbell!” May mà Weepinbell cũng được huấn luyện kỹ càng, nó nhìn thấy Starmie hung hăng lao tới liền vội vàng né qua một bên. “Ha Ha, xem ra người này cũng giống như bọn quỷ nhỏ, kỹ thuật chiến đấu còn chưa thuần thục.” James cười thầm. “Nếu là huấn luyện viên cao cấp, tuyệt đối sẽ không đưa ra mệnh lệnh tránh né đơn giản như vậy. Cách thức né đòn không hề có suy tính như vậy chỉ đẩy Pokemon vào hoàn cảnh nguy hiểm hơn mà thôi.” Nhỏ nhiên kinh hãi, nghĩ không ra cái này khiếu James huấn luyện viên lại có thể có thể dùng ra loại này đẩy mạnh tác chiến phương pháp!”Mau tránh né! Weepinbell!” Weepinbell coi như là nghiêm chỉnh huấn luyện, thấy thế tới hung hãn thật lớn sao, vội vàng hướng một bên né tránh! “Hừ. . . Xem ra cái huấn luyện này gia cùng tiểu quỷ đầu một dạng! Vậy không thói quen!” James trong lòng cười nhạt, “Nếu như là cao cấp huấn luyện viên, tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy thì làm ra né tránh chỉ huy! Loại này không hề có đạo lý né tránh cách thức, chỉ sẽ làm chính mình Pokemon mang vào hoàn cảnh khó khăn!” Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng James vẫn không hề có ý muốn nhường tý nào. Hắn bình tĩnh ra lệnh cho Starmie: “Đem năng lượng tản ra hết đi!” Ánh sáng trên viên đá quý của Starmie bỗng nhiên rực sáng, năng lượng siêu năng nhanh chóng tràn ra, điều khiển những ngôi sao năng lượng đang chồng chất lên nhau tạo thành màn chắn bắn ra tứ phía. Những ngôi sao năng lượng đó bắn ra xung quanh, kéo theo một cái đuôi ánh sáng rực rỡ phía sau, tạo thành một ánh cầu vồng đẹp đẽ trên không. “A! Đẹp quá!” Một tên con trai nào đó trợn tròn mắt, thán phục. “Đẹp quá nha! James thật là đẹp trai, ta quyết định…” Một cô gái nào đó hai mắt sáng rực, nhìn chằm chằm James. Tất cả người đi đường xung quanh đều bị chiêu thức đẹp đẽ này của James chinh phục. Loại chiêu thức này chỉ thường thấy ở các cuộc thi Pokemon Super Contests, rất ít xuất hiện trong các trận đấu Pokemon bình thường, chứ càng đừng nói là ở một nơi không có cuộc thi Pokemon Super Contests như Kanto. “Cái gì? Mau dùng Vine Whip cản nó lại!” Jimmy hoảng hốt, cậu ta hoàn toàn không ngờ có người có thể dùng Swift theo cách đó – quả thật là một mà trình diễn đẹp đẽ! “Không kịp nữa đâu! Lên đi Starmie, đánh gục nó đi!” James lạnh lùng nhìn Weepinbell bị vô số ngôi sao năng lượng nhấn chìm. Rầm! Rầm! Rầm! Sau khi mớ sao năng lượng biến mất hoàn toàn, Weepinbell đã gục ngã giữa đường – nó đã mất khả năng chiến đấu. “Sao lại như vậy?! Sao một Pokemon hệ Cỏ lại dễ dàng bị Pokemon hệ Nước như Starmie đánh gục như vậy?!” Jimmy đờ đẫn nhìn tình huống thi đấu, cậu ta hoàn toàn không tin được vào những gì vừa xảy ra. James lạnh lùng nói với Jimmy: “Hệ của Pokemon không thể đại biểu được khả năng chiến đấu của nó! Đối với các huấn luyện viên có trình độ cao, hệ của Pokemon chỉ là một yếu tố cần tính đến trong thi đấu mà thôi, nó cũng không phải là tất cả. Hơn nữa, ngươi cho rằng Weepinbell hoàn toàn khắc hệ Starmie sao?” Hắn dừng lại chốc lát, rồi mới từ tốn nói tiếp. “Ngươi sai rồi! Weepinbell ngoại trừ hệ Cỏ, còn có hệ Độc. Mà Starmie, ngoại trừ hệ Nước, còn là hệ Siêu năng. Tuy rằng hệ Cỏ khắc hệ Nước, nhưng hệ Siêu năng lại chiếm ưu thế trước hệ Độc. Trong một trận đấu Pokemon, yếu tố quyết định là khả năng chỉ huy của các huấn luyện viên, khả năng ứng biến cùng với sự thấu hiểu với chính Pokemon của mình.” James nói xong, tiếng vỗ tay vang lên khắp cả đoạn đường. Người xung quanh tán thưởng mà trình diễn đặc sắc của hắn, cũng như sự hiểu biết về Pokemon của hắn. James im lặng nhìn Jimmy đang thẫn thờ một lát, rồi hắn lấy ra Pokeball của Starmie. Tia sáng đỏ bao lấy Starmie, kéo nó về lại Pokeball. “Trở về đi, Starmie! Ngươi làm tốt lắm.” James khen ngợi con Pokemon vừa thu phục. Lúc này Jimmy mới kịp phản ứng, cậu ta nhìn James với ánh mắt phức tạp. Hồi lâu sau cậu ta mới lấy ra Pokeball . “Ngươi cũng về đi Weepinbell. Ngươi đã cố gắng rồi.” Jimmy thu về Pokemon rồi bước chậm về phía James, cậu ta cung kính nói với James: “Khả năng của ngài James khiến ta vô cùng bội phục. Cám ơn ngài đã chỉ giáo!” Đối với kẻ mạnh, ai cũng sẽ thể hiện đầy đủ sự tôn trọng. Trình độ của James rõ ràng cao hơn Jimmy rất nhiều, hơn nữa lời chỉ dẫn của James cũng đã giúp Jimmy nhận ra được nhiều điều mới. “Chúng ta chỉ là học hỏi lẫn nhau mà thôi, cậu không cần phải khách sáo như vậy.” James mỉm cười. Đồng thời hắn sánh vai cùng với Jimmy đi vào cửa hàng Pokemon. Jimmy hơi xấu hổ. Nhưng rất nhanh, cậu đã khôi phục lại bình thường. “Đúng rồi ngài James, với trình độ của ngài, nếu ngài tham gia giải đấu tranh chức Quán quân của Liên minh Indigo thì chắc chắn ngài sẽ đạt được thành tích rất cao đó.” “Giải đấu tranh chức Quán quân?” James ngạc nhiên hỏi lại. “Đó là cuộc thi nào vậy? Tại sao ta chưa từng nghe nói?” “Hả?” Jimmy kinh ngạc nhìn James, nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của hắn cậu liền hỏi: “Lẽ nào ngài James chưa từng nghe nói tới giải đấu tranh chức Quán quân?” “Chưa…” James lắc đầu. Thấy James thật sự không biết, Jimmy không khỏi cảm thấy thế giới này thật đa dạng, vậy mà còn có loại người mù thông tin đến mức này. Nhưng mà thật ra cũng không thể trách James được. Dù sao giải đấu này cũng chỉ được tuyên truyền ở vùng Kanto mà thôi. Bấy lâu nay James đều ở vùng Sinnoh, gần đây lại mất hơn một tháng lênh đênh trên biển, việc không biết tin tức về giải đấu này cũng là điều dễ hiểu. Jimmy sắp xếp lại ngôn từ một chút mới giải thích cho James: “Vùng Kanto của chúng ta có một chỗ không giống với những vùng khác, đó là không có một Quán quân đứng đầu Kanto! Qua nhiều năm như vậy, bởi vì sự hiện diện của Thiên Vương hệ Rồng – Lance, chức Quán quân khu vực Kanto vẫn luôn bỏ trống. Tuy rằng việc này cũng không ảnh hưởng đến công việc hằng ngày của Liên minh, nhưng nói thế nào đi nữa, vị trí Quán quân luôn là hình ảnh đại diện cho sức mạnh cao nhất của một vùng. Cho nên, sau khi nội bộ Liên minh thảo luận xong, họ đã ra quyết định sẽ tổ chức giải đấu tranh chức Quán quân vào nửa năm sau tại thành phố nằm ở trung tâm vùng Kanto – thành phố Saffron. Nếu như việc thi đấu vòng loại chỉ là trận đấu giữa những tuyển thủ với nhau, thì các trận đấu vòng trong lại khác hoàn toàn, đó là những trận đấu giữa các tuyển thủ với các vị Thiên Vương.” “Các tuyển thủ đăng ký tham gia phải là người sinh ra tại Kanto, đồng thời phải được người có chức vụ từ huấn luyện viên trưởng Nhà thi đấu trở lên đề cử, mới đủ tư cách tham gia. Tất cả các tuyển thủ sẽ phải thi đấu vòng loại để chọn ra một người đứng đầu. Sau đó, người đó sẽ có cơ hội khiêu chiến Elite Four. Nếu như người đó chiến thắng toàn bộ Elite Four, như vậy, người đó sẽ trở thành Quán quân mới của vùng Kanto!” Jimmy giải thích cho James, trong mắt cậu cũng không kiềm được toát lên khát vọng. Nhưng ngay sau đó, cậu lại lắc mạnh đầu để lấy lại bình tĩnh. Jimmy biết rõ, chỉ dựa vào trình độ của cậu thì chắc chắn không thể nào nhận được sự đề cử của các huấn luyện viên trưởng Nhà thi đấu. “Giải đấu tranh chức Quán quân… Nghe qua cũng hay đó! Đáng tiếc, trình độ bây giờ của ta còn quá yếu, muốn cũng không được!” James đã từng tận mắt chứng kiến trình độ của Thiên Vương, hay thậm chí là cả Quán quân. Sự mạnh mẽ của Cynthia vẫn còn hiện rõ trong đầu hắn! Hắn vẫn nhớ như in cái khả năng chỉ huy Pokemon đầy linh hoạt cùng khéo léo đó, còn có những con Pokemon đầy mạnh mẽ của Cynthia nữa. Nếu như không phải hắn nhớ được cách phá giải phương thức tấn công từ cái bóng trong Pokemon Special, chắc hẳn hắn đã chết vào ngày hôm đó rồi! Mà nghe nói, Lance là người có trình độ ngang với Cynthia… Nghĩ tới việc khiêu chiến hắn… James lắc đầu. “Đối với mình bây giờ, việc đó còn rất khó khăn.” Vừa đi dạo cửa hàng vừa suy nghĩ một hồi, James cũng đã mua đủ vật dụng cần thiết. Hắn ôm lấy Riolu về trung tâm Pokemon. Vốn James tính thu Riolu vào Pokeball, nhưng nghĩ lại hắn vẫn bỏ đi ý định đó. Đoạn thời gian này là giai đoạn quan trọng trong việc nuôi dưỡng Pokemon, nếu như có thể làm tốt thì sẽ giúp ích rất nhiều cho việc huấn luyện Riolu sau này. Vừa về đến phòng, sau lưng James đã vang lên tiếng Vayne: “Ngươi vừa về sao James? May quá, đúng lúc ta cần gặp ngươi.” “Uhm, có chuyện gì sao?” James quay đầu, từ tốn hỏi lại. Vayne tựa hồ đã quen với cái giọng điệu từ tốn cùng với lạnh nhạt của James, hắn cũng chả thèm để ý làm gì nữa. “Đúng là có việc, có người muốn gặp ngươi một chút.” “Ai?” “Là sư phụ ta, Lorelei!”