Pokemon: Legend of James

Chương 38 : Trứng Pokemon nở rồi!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Ánh sáng trắng chói mắt làm James cảm thấy khó chịu, nhưng hắn cũng không chớp mắt một cái nào mà cứ nhìn chằm chằm quả trứng trước mặt. Quả trứng Pokemon bắt đầu biến hình, nó từ từ nhỏ dần, cuối cùng biến thành một con Pokemon nhỏ nhắn. Một con Pokemon hình người toàn thân màu xanh lam xuất hiện trước mặt James. James trợn to mắt nhìn con Pokemon vẫn đang say ngủ trước mặt, không nhịn được thốt lên kinh ngạc: “Này... Đây là?” Lúc này, phía sau James truyền đến một âm thanh bình tĩnh. "Đó là Riolu, hình thái ban đầu của Lucario!" Không biết từ lúc nào Vayne đã bước đến sau lưng hắn. “Chúc mừng ngươi, James. Ở vùng Sinnoh, Riolu là một Pokemon vô cùng quý giá.” “A…cảm ơn ngươi. Ta cũng không ngờ quả trứng này lại nở ra Riolu.” James vô cùng vui vẻ. Hắn cũng thấy bất ngờ, không ngờ giải thưởng của giải đấu du thuyền lại lớn đến vậy. Thậm chí có chút quá mức quý giá. Riolu! Đó là Riolu, cho dù ở kiếp trước, đó cũng là một con Pokemon quý hiếm đồng thời có tiềm lực rất lớn. Lần này The Shadow thật sự là ra tay quá hào phóng. Chẳng những một Pokemon hệ Rồng mạnh mẽ như Gible làm giải nhất, mà còn có một Pokemon cũng không kém chút nào như Riolu để làm giải nhì. Có thể thấy tổ chức The Shadow cũng quá giàu có rồi. Đương nhiên, James cũng không hề biết tổ chức The Shadow có mối quan hệ mờ ám với Liên đoàn Thợ săn Pokemon. Con Riolu này, cùng với Gible, cũng chỉ có một tác dụng duy nhất, đó là dùng để lôi kéo các huấn luyện viên tài giỏi mà thôi. Nhưng mà thoáng cái mất đi hai con Pokemon quý hiếm, cho dù là đối với tổ chức lớn như The Shadow thì đó cũng là một tổn thất lớn. Cho đến khi bình tĩnh lại, James mới đột nhiên nhớ tới Vayne đang đứng kế bên. Hắn mới ngạc nhiên hỏi Vayne: “Vayne này, tại sao ngươi lại ở đây?” “Hôm đó sau khi du thuyền nổ tung, ta cũng thừa dịp chạy đi. Cuối cùng may mắn được hai tên thủy thủ Sevii cứu sống...” Vayne từ tốn kể lại, tựa hồ đây chỉ là một việc không hề liên quan gì đến mình. Nhưng mà James lại không phát hiện được trong mắt Vayne còn giấu đi một tia bực tức. Đương nhiên, cho dù James phát hiện thì hắn cũng không để ý, bởi vì ngay đúng lúc đó, con Riolu vốn đang ngủ bỗng nhiên khóc òa lên: “Oa Oa Oa…” Con Riolu đó giật mình tỉnh dậy rồi giương mắt nhìn dáo dát xung quanh. Đôi mắt thông minh màu đỏ như hai viên đá quý ấy nhanh chóng tập trung vào thân hình James. Ngay lập tức nó vươn đôi tay non nớt lên, làm ra bộ dáng nũng nịu đòi được ôm. James liền hiểu ý nó, hắn nhanh tay bế lấy con Riolu mới sinh, ôm chặt nó vào trong lòng. “Ngoan nào! Đừng khóc, đừng khóc nữa.” Gương mặt Riolu lập tức trở nên vui vẻ, ra dáng rất thỏa mãn. Chỉ một lát sau nó lại bắt đầu ngủ say trở lại. Vayne thấy thế, lập tức hiểu ra: “Xem ra nó xem ngươi là mẹ của nó rồi… à không, là cha mới đúng nha. Ha Ha!” “Có người nói, có thật nhiều Pokemon sau khi vừa mới sinh, đều sẽ coi sinh vật đầu tiên nó nhìn thấy là người thân của nó. Nhưng mà như vậy rất dễ tạo thành tính ỷ lại, có trở ngại rất lớn cho việc huấn luyện sau này.” “Không thể nào.” James lắc đầu, hiển nhiên là hắn cũng không đồng ý với ý kiến của Vayne. Dù sao hắn là một kẻ đến từ thế giới khác cho nên hắn cũng suy nghĩ rộng rãi hơn nhiều: “Thật ra ta cảm thấy nếu như Riolu xem ta như là người thân của nó thì ngược lại còn có thể giúp nó kích thích ra nhiều tiềm lực hơn nữa mà thôi.” Hắn cùng Vayne trò chuyện một hồi rồi Vayne đi trở về phòng nghỉ ngơi. Mà James thì lại muốn đi ra ngoài dạo một vòng, nhưng mà thật ra chỉ là vì bao tử của hắn đang cồn cào mà thôi... Haizz, đã rất nhiều ngày rồi hắn không được ăn một bữa đàng hoàng, hắn đã bị thịt khô hành hạ quá nhiều rồi! Hơn nữa, cứ ăn uống sơ sài hoài cũng không tốt cho các Pokemon của hắn, đặc biệt là đối với Riolu mới sinh ra. Cho nên hắn cần phải đi đến cửa hàng Pokemon để mua chút đồ. Cũng may James vốn là một chuyên gia trong lĩnh vực nuôi dưỡng Pokemon. Chứ nếu chỉ dựa vào trình độ của Tiểu Thứ Lang, chắc chắn hắn không chỉ khiến cho mấy con Pokemon của mình chết đói, mà sợ rằng hắn có thể tự sống hay không cũng là cả một vấn đề! Nghĩ kỹ rồi James mới nhàn nhã ôm chặt Riolu đang ngủ say, bước ra khỏi trung tâm Pokemon. ------------------------ “Vayne này, đã qua lâu như vậy, mặc dù chuyện của Weavile gây tổn thương cho ngươi rất nhiều, nhưng ngươi cũng nên tỉnh táo lại rồi.” Lorelei quan sát Vayne vẫn chán nản như cũ, không nhịn được lạnh lùng khuyên nhủ. Nhìn thấy người học trò cô yêu quý suy sụp như vậy, cô thực sự cảm thấy vô cùng đau lòng. Lorelei cũng đã nghe được chuyện trên du thuyền. Đối với Flint, kẻ đã khiến học trò của cô trở nên như vầy, cô cũng vô cùng căm ghét. Chẳng qua, là một huấn luyện viên hệ Băng, cô cũng lạnh lùng và bình tĩnh như chính băng tuyết vậy. Cô sẽ không lỗ mãng đi đối đầu với Flint, một kẻ cũng là một Thiên Vương giống như cô vào lúc này. Với lại, trình độ của cô, vẫn còn kém Flint một chút… “Sư phụ, những điều người nói ta đều hiểu, nhưng mà... nhưng mà ta rất khó chấp nhận sự thật này.” Gương mặt Vayne nhợt nhạt, nước mắt không kiềm được bắt đầu chảy ra. “Weavile… Weavile chính là người thân của ta... Nó là anh em của ta đó...” Nhìn Vayne như vậy, Lorelei thầm thở dài trong lòng. Trầm ngâm một hồi, cô mới hỏi Vayne: “Không phải ngươi nói Flint đã chết trong Explosion rồi sao, Vayne?” “Không sai...” Vayne nghe được cái tên Flint, hai mắt bắt đầu toát ra vẻ dữ tợn. “Ở khoảng cách gần, nhận lấy năng lượng bùng nổ mạnh như vậy của Explosion, hắn tuyệt đối không có khả năng còn sống!” “Đã như vậy, ta nói cho ngươi biết. Hắn còn sống!” Lorelei lạnh lùng nói ra. “Cái gì? Không thể nào?” Vayne nghe Lorelei nói như vậy liền thừ người ra… “Hôm nay ta đã nhận được tin tức từ Liên minh ở vùng Sinnoh. Flint cùng với Cynthia đã về đến nơi đó. Trên người Flint ngoài một số vết thương nhẹ, cũng không có gì nghiêm trọng.” Lorelei cười lạnh: “Ha Ha! Chẳng lẽ ngươi cho rằng các Thiên Vương sẽ vô dụng như vậy sao? Có Thiên vương nào lại không giấu giếm một vài thủ đoạn sau cùng! Không chỉ riêng Flint, cho dù là ta cũng có thể sống sót rời khỏi trong hoàn cảnh đó. Dựa theo những tài liệu mà ta tìm thấy ở Kho tài liệu của Liên minh, Thiên Vương hệ Lửa của vùng Sinnoh – Flint, ngoài một con Infernape hung mãnh ra thì hắn còn có một con Ninetales cực kỳ kinh khủng. Nghe đồn con Ninetales đó là do tổ tiên của hắn – Thiên Vương hệ Lửa đời đầu, truyền lại cho hắn. Con Ninetales đó không biết đã sống bao nhiêu năm, cho nên nó đã đạt được những sức mạnh khó lường. Trong phần tư liệu đó của Liên minh chỉ nhắc đến một câu như thế này: Ninetales – phong tỏa không gian… Ngươi đã hiểu chưa?” Vayne nghe vậy liền bàng hoàng, hai mắt hắn không có tiêu cự mà nhìn về phía trước, miệng thì thầm lặp lại: “Làm sao có thể... Làm sao có thể...” “Trình độ Thiên Vương cũng không yếu ớt như ngươi nghĩ như vậy đâu!” Lorelei như là đang nói cho Vayne nghe, đồng thời cũng như là đang tự nhắc nhở chính mình. “Tất cả các Thiên Vương đều có chiêu thức cuối cùng khiến kẻ thù phải run sợ. Đối đầu với một vị Thiên Vương tuyệt đối không được có một chút sơ sẩy nào. Còn về phần Quán Quân…” “Ta đã hiểu rồi...” Im lặng hồi lâu, Vayne mới lần nữa ngẩng đầu lên. Hắn đem hết thảy hận thù hóa thành động lực cho bản thân: “Từ hôm nay trở đi, ta sẽ cố gắng rèn luyện...” Hắn âm thầm thề trong lòng. “Weavile, ngươi chờ đi! Ta sẽ khiến Flint đi vào địa ngục làm bạn với ngươi. Còn có ngươi nữa, Eevee...” Nhìn thấy Vayne cuối cùng cũng thoát khỏi nỗi ám anh, Lorelei rốt cuộc cũng an tâm. Cả hai im lặng hồi lâu, Lorelei mới lại nói với Vayne: “Lần này ta đến vùng Sevii này, ngoại trừ bởi vì ngươi, kỳ thật ta còn có một nhiệm vụ đặc biệt mà Liên minh đưa ra.” “Nhiệm vụ sao?” Vayne cảm thấy nghi ngờ. Là nhiệm vụ gì mà phải do tự tay Thiên Vương thực hiện? Xem ra nhiệm vụ này không hề dễ dàng chút nào. “Đội Rocket, tổ chức mạnh mẽ nhất tại khu vực Kanto cùng với Johto, đang thực hiện một kế hoạch điên khùng và đáng sợ - Kế hoạch hợp nhất ba Pokemon chim thần!” Lorelei nhìn chằm chằm vào mắt Vayne, cô dùng âm thanh lạnh như băng nói rõ từng chữ.