Pokemon: Legend of James

Chương 27 : Carnivine không muốn vào Pokeball.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Các đảo Sevii ở vào vùng biển phía nam vùng Kanto, ở đây có vô số cư dân đến từ khắp các khu vực trên thế giới Pokemon. Phần lớn trong số đó chắc là vì yêu thích vẻ đẹp rực rỡ và mỹ lệ của phong cảnh thiên nhiên nơi đây mà quyết định định cư tại Sevii này. Trong cộng đồng dân cư các đảo Sevii xưa nay đều lưu truyền những truyền thuyết cổ xưa về các vị thần. Mặc dù chỉ là những câu chuyện được truyền tai nhau qua nhiều thế hệ, nhưng cư dân tại đây vẫn luôn tin tưởng vào sự chính xác của những truyền thuyết này mà không hề có bất cứ sự nghi ngờ nào. Các đảo Sevii, cũng không phải chỉ có bảy đảo lớn như người ta vẫn biết, đây chính là điều mà cư dân Sevii đời đời truyền lại trong các truyền thuyết xa xưa. Truyền thuyết nói rằng Sevii tổng cộng có đến mười hòn đảo lớn. Đảo thứ tám, thứ chín và thứ mười – ba hòn đảo này chỉ từng được nhắc đến trong các truyền thuyết, ngoại trừ các cư dân đầu tiên đặt chân đến Sevii thì chưa từng có ai thấy qua chúng. Căn cứ theo lời những người lớn tuổi nhất tại Sevii, Đảo thứ tám trong các đảo Sevii thật ra là một di tích cổ. Nghe nói, trên hòn đảo đó có điêu khắc rất nhiều hình vẽ các loài chim kỳ lạ. Trong các hình vẽ cổ xưa đó có hai loài Pokemon họ chim lớn nhất. Gồm một con chim lớn mang vương miện trên đầu, kéo theo sau lưng những vệt màu sặc sỡ. Một con chim khác mang theo nhiều tầng sóng nước, đang dang cánh như muốn bay vút lên cao. Mà Đảo thứ chín lại càng kỳ lạ hơn, ai từng đi đến hòn đảo này đều cảm thấy khó hiểu. Trên hòn đảo đó chỉ có một tảng đá to lớn hình tam giác nằm ở trung tâm đảo, những khu vực khác trên đảo hoàn toàn không có bất cứ vật gì khác, kể cả cây cối. Theo truyền thuyết, tảng đá đó là một vật thần kỳ dùng để truyền lại tin tức ra ngoài không gian, đương nhiên, đó cũng chỉ là theo truyền thuyết mà thôi. Hòn đảo cuối cùng trong các đảo Sevii – Đảo thứ mười, thì thật sự chỉ là một truyền thuyết. Trước giờ chưa từng có người nào gặp được nó. Bởi vì chưa từng có ai thấy nó, cho nên mọi người đều cho rằng sự tồn tại của nó là không chân thật, cho nên cư dân Sevii vẫn hay nhắc đến hòn đảo ấy với cái tên Đảo Mộng Ảo – Mew Island. -------------------------- Sóng biển lặng lẽ vuốt ve bờ cát, gió đêm nhẹ nhàng thổi qua, mang theo sự lạnh lẽo của biển đêm. Trên một bãi cát nhỏ bên bờ biển, có một người con trai đang nằm im bất động. Ánh trăng đêm nhẹ nhàng lướt trên cơ thể hắn, ánh trăng sáng rõ càng làm nổi bật sự im lìm đáng sợ của không gian xungg quanh. Người con trai đó mặc một bộ đồ rách rưới, mái tóc màu xanh lam của hắn rối bời, trên người hắn còn mang theo nhiều vết thương ngoài da. Các vết thương đó còn đang không ngừng chảy máu. Mà người con trai đó đang ôm trong ngực một cái hộp nhỏ, trong hộp chứa một quả trứng Pokemon. Người con trai này chính là kẻ bị vụ nổ lớn thổi bay – James! Đúng lúc này, bỗng nhiên sau lưng hắn lóe lên ánh sáng trắng. Một con Carnivine màu xanh biếc lập tức xuất hiện bên cạnh James. Carnivine nhìn qua nhìn lại, hình như là nó muốn tìm ra đầu của James để mà hung hăng cắn một cái. Nhưng lại thấy James người đầy vết thương vẫn cứ nằm im bất động trên bãi cát. Carnivine bước lại gần, cẩn thận dùng cánh tay mềm mại của nó chạm vào James, nhưng mà James vẫn không động đậy chút nào. Carnivine lập tức liền buồn bực. Nó không hiểu huấn luyện viên của nó gặp chuyện gì, hôm trước hình như hắn còn rất khỏe mà… Carnivine quay đầu quan sát chung quanh, nó phát hiện nơi này không có một bóng người, chỉ có một khu rừng rậm ở ngay trước mặt. Carnivine sờ sờ bụng của mình, cũng đã vài ngày nó chưa được ăn gì. Có nên tự đi tìm gì đó ăn hay không đây? Carnivine vừa nghĩ như vậy liền đã bắt đầu nhún nhảy đi về phía khu rừng rậm, hoàn toàn quên mất huấn luyện viên của nó đang nằm bất động trên bãi cát… Đúng lúc này, không gian trên đầu James đột nhiên vặn vẹo, những tia sáng kỳ lạ toát ra từ đó, ngay sau đó, một con Pokemon màu hồng nhạt bay khỏi đó. Con Pokemon này vô cùng đáng yêu. Nó có hai tai mèo cùng một cái đuôi thật dài, cơ thể nó tỏa ra ánh sáng năm màu dịu nhẹ. Đôi mắt to tròn của nó đang tò mò quan sát James. “Mewww?” Con Pokemon đó gọi khẽ, nhưng James lại không có bất kỳ phản ứng nào. Nhưng mà sau đó, con Pokemon đó hình như nhớ ra điều gì đó. Cơ thể nó bắt đầu tỏa ra ánh sáng thần bí màu trắng, sau đó nó dùng cái đuôi dài của nó chạm nhẹ vào cơ thể James. Chuyện lạ xảy ra! Các vết thương trên người James nhanh chóng ngừng chảy máu, kết sẹo. Sau đó vết sẹo cũng từ từ mờ đi rồi biến mất. Ngoại trừ bộ quần áo rách rưới ban đầu, các vết thương của hắn đã hoàn toàn khỏi hẳn. Heal Bell!!! Nếu có một huấn luyện viên giỏi ở đây, hắn nhất định sẽ nhận ra chiêu thức trị liệu nổi tiếng này. Đột nhiên, ngón tay James khẽ nhúc nhích. Con Pokemon màu hồng phát hiện James sắp tỉnh lại. Lập tức liền muốn rời khỏi, thân thể nó bắt đầu mờ ảo. Nhưng mà nó đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nó lại hiện ra lần nữa. Sau đó cả người nó được bao bọc trong ánh sáng chói mắt, nó bắt đầu biến hình. Chỉ chốc lát sau, một con Carnivine lập tức xuất hiện kế bên James. “A... Đau đầu quá a.” James vừa vỗ đầu vừa cố gắng đứng lên. Hắn quan sát chung quanh một vòng. Trước tiên hắn liền thấy Carnivine đang đứng kế bên mình. Hắn đang cố để cho cái đầu đang đau như búa bổ của mình hoạt động lại. Nhìn cảnh vật xung quanh, hắn có phần lo lắng. “Không biết đây có phải là một đảo hoang không nữa, hôm bị thổi bay trên trời ta nhìn xung quanh cũng không thấy vùng đất nào hết. Cũng đúng, lúc đó du thuyền bị nổ tung giữa biển rộng, đem ta thổi bay tới một hòn đảo cũng là điều bình thường.” Nhắc đến mới nhớ, vụ nổ đó quả thật là kinh khủng, làm cả người ta đều bị thương nặng... Đột nhiên, James phát hiện sự khác thường trên người. “Vết thương trên người ta...” James lấy tay sờ sờ khắp cơ thể mình, hắn phát hiện trên người hắn vậy mà không có một vết thương nào. Cúi đầu suy nghĩ một lát, James mới quay qua nói với Carnivine đang hiếu kì quan sát hắn: “Carnivine, là ngươi đã cứu ta phải không?” Carnivine gật gật đầu, sau đó bước gần lại James, há ra cái miệng lớn của nó, cười hì hì đưa tay chỉ chỉ chính mình. “Ah... Có thể là Carnivine đã dùng cách nà đó cứu ta. Thôi bỏ qua chuyện đó trước đi, trước tiên ta phải kiểm tra xem hòn đảo này là đâu cái đã.” James cũng không còn sức để quan tâm nhiều chuyện như vậy được nữa, dù sao chuyện quan trọng nhất bây giờ là tìm cách để quay về được Kanto. Cái hòn đảo này một bóng người cũng không có, James đương nhiên sẽ không muốn ở đây lâu. Được rồi... trứng?! James cẩn thận kiểm tra quả trứng Pokemon hắn vẫn ôm trong ngực. “May quá! May quá, không có bể mất… Không ngờ rớt xuống từ độ cao như vậy mà vẫn không sao. Thật đúng là may mắn! Quả trứng này là thu hoạch duy nhất của lần này, ta cũng không thể làm mất nó được...” James đứng thẳng người dậy, sau đó lấy ra Pokeball của Carnivine. Hắn tính thu con Carnivine đang nhìn chằm chằm hắn đó vào lại Pokeball. Uhm?... Sao hôm nay Carnivine lại cư xử kỳ lạ như vậy? Sao nó cứ nhìn chằm chằm ta vậy, không lẽ trên mặt ta dính gì sao? James miên man suy nghĩ, lại thử dùng tay sờ sờ mặt mình. Sau khi hắn cảm thấy mặt mình cũng không dính bất cứ thứ gì mới quăng Pokeball hướng về phía Carnivine. “Trở về đi, Carnivine!” Pokeball phát ra tia sáng đỏ, bắn về phía Carnivine. Ánh sáng đỏ bao lấy toàn cơ thể Carnivine. Nhưng mà, rất nhanh, Carnivine hơi lắc người một cái, ánh sáng hồng lập tức biến mất. “Cái gì? Chuyện gì vậy?” James nghi ngờ hỏi nó: “Tại sao ngươi không chịu vào trong Pokeball?” “Carni…Carni…” Đúng lúc này, Carnivine đi vào rừng tìm thức ăn đã quay trở về. Trên tay nó còn đang ôm một đống trái cây hình thù kỳ lạ.