Pokemon: Legend of James
“Hô...” James thở dài, vẫy vẫy tay với Yanmega đang bay trên đầu: “Được rồi, Yanmega, trở về đi!” Một tia sáng đỏ lóe lên, Yanmega lập tức bị thu vào trong Pokeball.
James đứng suy nghĩ giữa phòng, hắn vẫn cảm thấy khả năng chiến thắng giải đấu này quá thấp! Bất kể là số lượng Pokemon hay là chất lượng Pokemon mình đều thua xa các huấn luyện viên khác. Carnivine thì còn tốt một chút, dù sao nó đi theo James nhiều năm như vậy, cả hai vô cùng ăn ý với nhau, tuyệt đối có thể hỗ trợ thay đổi cục diện lúc mấu chốt. Mà Yanmega lại kém hơn rất nhiều, ở dưới sự huấn luyện tàn nhẫn của Jessie, con Yanmega này rõ ràng còn phát triển không bình thường. Cộng thêm hai mắt đờ đẫn, dại ra, không hề có tự tin rằng mình là một Pokemon có tiềm lực lớn! Cũng đúng thôi, bất luận là người hay Pokemon nào gặp phải tình trạng chưa hề có một trận thắng nào như Đội Rocket, thì cũng sẽ rơi vào tình trạng như vậy thôi.
Chẳng qua cũng may, James coi như đã hiểu sơ qua tình huống của Yanmega, hắn cũng đã có thể chỉ huy nó dễ dàng.
James vươn tay ra thắt chặt lại thắt lưng, ngáp to một cái. Hắn đã không ngủ hai đêm rồi, cho dù là người làm bằng thép cũng không thể kiên trì tiếp tục nữa, huống chi là hắn. Nhưng hắn không kiên trì thì không được a. Hắn dự định sau khi quay về Kanto mới huấn luyện thật tốt con Yanmega có đặc tính Speed Boost này. Nhưng bây giờ xem ra hắn phải mau chóng thực hiện mới được. Với lại giải đấu này cũng không đơn giản như hắn nghĩ, xem ra bên trong còn nhiều bí ẩn a.
James đi ra khỏi căn phòng mà hắn ở hai ngày nay, tùy tiện mua ăn một chút đồ bán ở quầy bán hàng. Lúc này không có nhiều người xung quanh các quầy hàng, dù sao bây giờ vẫn là sáng sớm, mọi người còn đang ngủ ngon giấc. James cảm thấy có chút chán, nên ra boong tàu đi dạo. Dạo được một lúc, hắn thấy ánh bình minh đang nhô lên từ phía xa, ánh nắng ban mai ấm áp chiếu trên người hắn làm cho sự mệt mỏi trong người hắn vơi đi hơn nửa. Trên trời có vài con Wingull bay lượn sát mặt biển, xung quanh còn có vài con Seel cùng với Remoraid thỉnh thoẳng lao ra khỏi mặt biển. Gió mát lao thẳng vào mặt làm cho James nhịn không được ngâm nga thoải mái.
“Bầu không khí thật là tốt a.” James thầm thì “Xem ra chiếc du thuyền này sắp đi qua khu vực quần đảo Orange, qua khỏi quần đảo Orange cùng với khu vực các đảo Sevii chắc là sẽ về đến vùng Kanto rồi. Chẳng qua dựa theo tốc độ của chiếc du thuyền này mà nói, ít nhất còn phải một tháng nữa mới về đến nơi.”
Đúng lúc này, một âm thanh trầm ấm vang lên sau James: “Anh bạn, dậy sớm quá vậy.”
James sửng sốt quay đầu lại. Hắn thấy phía sau chính là người tên Barr từng dùng Bronzor chiến đấu. Người đó đang mặc một bộ quần áo hết sức bình thường, chân còn mang dép, nhưng mà hắn vẫn không bỏ chiếc mũ phù thủy đang chiễm chệ trên đầu hắn xuống. Khiến người khác cảm thấy trang phục của hắn được phối hợp một cách thật kỳ dị.
“Ha Ha, vốn là ta không ngủ được, tính đi lên đây ngắm mặt trời mọc, không nghĩ tới anh bạn dậy so với ta còn sớm.” Barr cười lớn, sau đó vươn tay phải ra: “Xin chào, ta là Barr.”
“James.” James cũng mỉm cười, đồng thời cũng vươn tay ra bắt tay với Barr.
“Nhìn bề ngoài của ngươi thì chắc ngươi cũng là huấn luyện viên đi? Ngươi cũng tính tham dự giải đấu lần này sao?” Barr bước lại gần lan can trên boong tàu, đứng song song cùng James, ngắm nhìn mặt trời đang vươn lên ở phía chân trời.
“Đúng vậy, nhưng ta chỉ tham gia để có thêm kinh nghiệm thôi. Dựa vào khả năng của ta, nói không chắc chỉ đánh hai trận liền bị đuổi xuống rồi.” James khiêm tốn. Nếu như hắn là James trước kia, tuyệt đối sẽ nói ra những lời kiêu ngạo khiến người khác chán ghét.Chẳng qua James hiện tại đã hiểu rõ đạo lý “cây to đón gió”, tất nhiên hắn sẽ không dễ dàng phô bày năng lực của bản thân.
Barr nghe James khiêm tốn, mới mỉm cười nói ra: “Giải đấu lần này có thật nhiều huấn luyện viên ưu tú tham dự, nghe nói là á quân giải đấu của Liên minh Pokemon vùng Sinnoh cũng tới...”
“Á quân?” James nhướng mày, nhưng hắn cũng không nói gì nhiều.
“Đúng vậy... đó là một kẻ thích khoe khoang tên là Fenian. Sở trường của hắn là các Pokemon hệ Lửa. Hắn là á quân giải đấu Liên minh lần trước, chỉ thua mỗi Cynthia. Có thể nói, hắn có thực lực rất mạnh mẽ, chỉ kém hơn các Thiên Vương một chút.”
“Ha Ha... hắn lợi hại như vậy, chẳng phải là những huấn luyện viên như chúng ta hoàn toàn không có một cơ hội nào sao?” James ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại âm thầm mắng to: “Chết tiệt, một kẻ có thực lực xấp xỉ cấp Thiên Vương, làm sao ta có thể đối phó được. So với các Thiên Vương, hai con Pokemon trên tay mình hoàn toàn không thể so sánh được.”
“Ha Ha... Không sai, một huấn luyện viên có trình độ ngang với Thiên Vương. Thật đáng mong đợi!” Barr cười nói.
James nghe xong cũng mỉm cười, hơi hơi nịnh hót hắn: “Nói vậy, dựa vào trình độ của Ngài Barr thì đánh bại tên Fenian kia cũng không có chút vấn đề gì đi.”
“Ta? Không... ta không có khả năng đó. Nhưng có người khác...” Barr nghe xong, lập tức cười lắc lắc đầu.
“Người khác sao?” James nghi ngờ.
Thế nhưng Barr không hề trả lời, hắn cười ha hả, quay người đi vào khoang thuyền: “Ta thấy hơi buồn ngủ. Ta về phòng ngủ chút đây James.”
James cau mày nhìn theo Barr, không nói gì nữa...
------------------------------
Lại trôi qua hai ngày, James đang ngủ ngon lành thì bị đồng hồ báo thức kéo ra khỏi giường. Kỳ thực cho dù không có đồng hồ báo thức thì chắc James cũng không thể ngủ tiếp được, bởi vì trên du thuyền vang lên từng tiếng reo hò cổ vũ ầm ĩ. Vô số âm thanh cãi nhau cùng đủ loại tiếng ồn đua nhua chui vào tai James. Hắn bực mình, đứng dậy đi rửa mặt. Sau đó ăn sáng qua loa rồi leo lên boong tàu.
Boong tàu lúc này khác xa hoàn toàn so với cảnh tượng hai ngày trước, khắp cả boong tàu đều đầy ắp người. Xung quanh đâu đâu cũng nghe được tiếng reo hò ầm ĩ.
Mà ngay chính giữa boong tàu là một cái sân lớn được dành riêng làm sân thi đấu. Hầu như tất cả mọi người đều vây quanh nơi đó, chật như nêm. Một cái bục được đặt ở phía trên cùng boong tàu. Trên đó có đặt một số thứ, chung quanh bục là mấy người đàn ông khỏe mạnh. Những người đàn ông đó trùm một cái khăn màu xanh dương, nhìn sơ qua có vẻ như là mấy người thủy thủ.
James chạy lại quan sát, hắn nhìn thấy trên bục có một Pokeball, một quả trứng Pokemon cùng với một vật có hình như giọt nước mưa.
James lập tức hiểu: “Coi bộ mấy thứ này là phần thưởng của giải đấu đi. Cái vật nhìn như giọt nước mưa, ừ, sẽ không sai rồi, chính là Mystic Water! Đó là một loại vật phẩm mạnh mẽ có thể nâng cao sức mạnh của các chiêu thức hệ Nước. Về phần trứng Pokemon thì tạm thời không biết là của loài nào, nhưng mà chắc chắn sẽ không là loài thấp kém được. Còn cái Pokeball đó…”
James nhíu mày, chẳng lẽ bên trong cái Pokeball đó chính là Gible!?
Nếu nói như vậy thì ban tổ chức cũng quá ẩu tả, hay là họ cho rằng mấy người đàn ông đứng bảo vệ xung quanh này có sức mạnh giải quyết hết mọi tình huống xấu? Đoán chừng bất cứ một vị huấn luyện viên hàng đầu nào đến đều có thể cướp lấy con Gible này rồi. Phải biết rằng, đối với toàn bộ thế giới Pokemon, giá trị của một con Gible hoàn toàn xứng đáng để một người có trình độ Thiên Vương ra tay rồi.
Đúng lúc này, trên đỉnh ngọn tháp tín hiệu cao nhất trên tàu, có hai người đang đứng nhỏ giọng trao đổi.
PS:
Tứ đại Thiên Vương - Elite Four của mỗi vùng. Thiên Vương dùng để chỉ một trong số bốn thành viên của Elite Four, nhưng đôi khi nó cũng được dùng để chỉ trình độ của một huấn luyện viên – một loại đẳng cấp.