Pokemon: Legend of James
Thị trấn Fairytales, vùng Sinnoh.
Nơi này là một cái thị trấn nhỏ ở Sinnoh , xác thật rất rất nhỏ. Nó chỉ có một vài căn nhà tranh nhỏ, ở giữa là một cái hồ nhỏ đường kính chừng trăm mét. Đáng giá nhắc tới chính là nơi đây có cây cỏ tươi tốt mọc thành từng mảng, cây xanh bóng mát, tại dưới thời kỳ công nghiệp, ô nhiễm từ các thành phố lớn tràn lan như bây giờ, quả thực là hiếm thấy!
Trong thế giới Pokemon, khắp nơi đều là các khu công nghiệp do nhân loại phát triển nhằm thỏa mãn dục vọng của mình, môi trường sống của Pokemon đã ngày càng ít. Rất nhiều môi trường sống của Pokemon bị phá hư, thậm chí xuất hiện tình trạng các Pokemon phải sống chen lẫn trong các đô thị của nhân loại.
Lúc này, một tên thanh niên đang ngồi trên bãi cỏ ở thị trấn Fairytales. Người này khoảng chừng hai mươi tuổi, hắn có một mái tóc thẳng màu lam nhạt, trên người mặc một cái áo màu trắng, bên trên áo in một chữ R thật to, một cái quần màu xám tro, còn có một đôi giày vải nhìn qua rất sạch sẽ. Tin tưởng rất nhiều đọc giả đã đoán được tên người con trai này, hắn chính là - James!
Bây giờ James khuôn mặt chán chường, vẻ mặt mờ mịt nhìn phía hồ nhỏ trước mặt, ánh mắt vô thần, giống như bị đả kích rất lớn! Vừa nhìn hồ nhỏ, còn vừa thì thầm: “Ta là James sao? Thế nhưng, ta... Làm sao sẽ... Làm sao sẽ đi tới nơi này? Còn là...”
Cách đó không xa, hai người khác trong Đội Rocket, Jessie cùng Meowth, ngồi dưới một cây đại thụ, đang tiến hành thảo luận kịch liệt.
“Meowth, ngươi có biết James rốt cuộc xảy ra chuyện gì hay không! Bộ dáng như vậy đều đã năm ngày...” Jessie nâng cằm, nhìn James có điểm cô đơn bóng lung, hỏi.
“Meow Meow... Meow Meow ta nào biết a! Từ hôm chúng ta cùng nhau bắt Pikachu thất bại sau, hắn liền biến thành bộ dáng này...”
Jessie lấy tay bưng trán: “Hắn không phải là bị đả kích lớn đi...” Ngày đó, Đội Rocket tổ ba người giống như thường ngày bày ra kế hoạch đặt bẫy (bởi vì đã không có kinh phí mua người máy), nhưng không nghĩ tới cư nhiên bị Ash phát hiện, Pikachu một phát Thunderbolt cộng thêm Flamethrower của Infernape, lập tức liền được một lần miễn phí đi máy bay...
Meowth híp mắt, suy nghĩ một chút, nói rằng: “Không có khả năng, chúng ta cũng không phải lần đầu tiên thành bộ dáng “một cảm giác thật đáng ghét”, làm sao có thể bị đả kích thành như vậy được, Meow Meow... Ngươi xem hắn kìa, cả người đều không có ý chí chiến đấu nha Meow Meow!”
“A A A A... Tiếp tục như vậy, chúng ta còn thế nào đi bắt Pikachu đây, làm thế nào xưng bá Sinnoh, làm thế nào thăng cấp thành cán bộ cấp cao đây!!!” Jessie thoáng cái đứng lên, hung tợn dậm chân, đi tới trước mặt James, phẫn nộ nói rằng: “James, ngươi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lẽ nào ngươi đã mất đi ý chí chiến đấu sao! !” Jessie vẻ mặt hiện đầy gân xanh, thoạt nhìn rất là kinh khủng!
“WOW... Jessie muốn bùng nổ rồi! !” Meowth nuốt nước miếng nghĩ thầm.
Kỳ thực, James lúc này không phải James mấy ngày trước. Hắn đã bị một tên thanh niên từ Trái Đất - Tiểu Thứ Lang – phụ thể. James bây giờ, căn bản hoàn toàn khác James ban đầu.
James nghe Jessie nói, tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, hai mắt vô thần lại lần nữa có tiêu cự, từ từ kiên định. Chỉ thấy hắn chậm rãi đứng lên, quay mặt về hồ nhỏ hít một hơi thật sâu, mới nói với Jessie: “Jessie, Meowth, ta quyết định, ta muốn rời Đội Rocket!”
Một trận gió thổi qua, kích động Jessie lập tức im phăng phắc. Nửa ngày, Jessie cùng Meowth cùng nhau kinh ngạc la lên: “Cái gì! ?”
“Ta nói, ta muốn rời khỏi Đội Rocket! Loại này liên tục không ngừng cố gắng lại luôn hai bàn tay trắng, ta đã chán lắm rồi!” James nhìn chằm chằm Jessie, lẳng lặng nói ra.
Jessie tức giận đến phát điên lên, hai tay nắm lấy cổ áo James, phẫn nộ hét lớn: “Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì hay không, thằng khốn? Ngươi nói lại lần nữa xem.”
Hô! James cảm giác có chút khó chịu, nhưng không nói gì, nhìn hai mắt Jessie, chậm rãi nói ra: “Ta - muốn - rời - khỏi - Đội - Rocket!”
Jessie vừa nghe, thoáng cái choáng váng, run rẩy buông James ra! Ánh mắt hắn nghiêm túc, phi thường nghiêm túc! Ánh mắt James chăm chú đến mức khiến người khác khó có thể nghi ngờ lời hắn nói.
“Meow Meow! James, ngươi lẽ nào đã quên mất ước mơ của chúng ta rồi sao? Chúng ta từng nói, chúng ta muốn cùng nhau bắt được Pikachu, sau đó thăng chức, làm cán bộ cấp cao ở Sinnoh! Ngươi đã quên rồi sao? Meow Meow!” Meowth nói, nhịn không được vươn ra móng vuốt sắc bén, tựa hồ chỉ cần James dám nói đã quên, nó sẽ vẽ ra hàng loạt dấu thập tự trên mặt James!
“Ha Ha... ước mơ sao...” James cười nhạt, “Nếu nói ước mơ, ngươi cảm thấy chúng ta có thể thực hiện sao, Meowth?”
“Chúng ta khẳng định có thể thực hiện, nhất định có thể! Meow Meow, lần này không được, chúng ta có thể cùng nhau làm lần nữa. Meow Meow, cuối cùng, chúng ta nhất định sẽ bắt được Pikachu, nhất định sẽ được ông chủ Giovanni yêu thích, sau đó được thăng chức...”
“Đừng ngu ngốc nữa!” James cười nhạt cắt ngang “Cho dù chúng ta bắt được Pikachu, Giovanni cũng sẽ không yêu thích chúng ta, bởi vì... hắn đã quên chúng ta rồi!”
Meowth cùng Jessie đờ đẫn nhìn bộ dáng lạnh lùng của James, bây giờ James, so với James luôn thích cười to trong quá khứ, là hai người hoàn toàn khác nhau!
“Quên mất... Meow Meow... Hắn làm sao sẽ quên...” Meowth càng nói, càng cảm thấy không tự tin. Kỳ thực, câu trả lời đã sớm có trong lòng nó, chỉ là nó luôn không muốn tin mà thôi!
“Vì... Vì sao... Vì sao phải như vậy...” Jessie thanh âm có chút run rẩy “Tách! Tách!...” Nước mắt chảy xuống, rơi trên bãi cỏ.
“Ta nói, ta chịu đựng đủ rồi, ta chịu đựng đủ rồi mỗi ngày đều thất bại không ngừng, một tương lai mờ mịt! Ta chịu đủ rồi, ta chịu đủ rồi! !” Nói đến câu cuối cùng, James cơ hồ rống lớn lên. Hắn thật sự là khó có thể hiểu được, trước kia James đến tột cùng là dùng loại kiên trì nào mới có thể làm được những chuyện ngu ngốc đến cực đoan như vậy!
Meowth tựa hồ cũng bắt đầu cảm giác được sự cứng rắn trong giọng James, đây tựa hồ là một việc không cách nào thay đổi được: “ Meow Meow... Chúng ta đã từng nói, chúng ta muốn cùng nhau cố gắng, cùng nhau thành công, cùng nhau trở thành nhân viên tinh anh của Đội Rocket Meow Meow...” càng nói, tiếng của nó càng ngày càng nhỏ, hai mắt cũng không nhịn được tràn ra nước mắt.
“Thế nhưng, chúng ta căn bản không có khả năng thành công...” James hung hăng nắm chặt nắm đấm, nhẹ giọng nói rằng.
Nghe được âm thanh của Meowth cùng Jessie gần như biến thành cầu khẩn, lúc này James cảm thấy ký ức còn lưu lại trong cơ thể đang dần hòa hợp cùng ký ức của bản thân. Nhớ tới trong quá khứ từng chút từng chút sống cùng Jessie và Meowth, nhớ tới bọn họ cùng nhau chịu đói, cùng nhau bay vọt lên trời, quả thật có một loại cảm xúc khác dâng lên!
Đây là tình bạn chân thành! James nói thầm trong lòng.
Đáng tiếc, lúc này ta đã không phải là James trong quá khứ, cũng sẽ không giống James trước kia, sẽ phấn đầu vì một ước mơ ngu ngốc như vậy, một loại tương lai chưa bắt đầu đã không có kết quả...
“Ta đã quyết định, ta phải quay về Kanto...” James xoay người nhìn về mặt hồ trước mặt nói ra.
Mặt hồ gợn lên từng làn sóng nhẹ, tựa hồ đang nói, tổ hợp kinh điển này, sẽ phải mỗi người đi một ngả...