[Dịch]Phong Ngự
Huyền Y lão giả vừa dứt lời trong tay liền hiện lên một cây hương dài, chỉ thấy lão vung tay áo một cái cây hương đã được thắp lên!
“ Bắt đầu! “
Gần như cùng lúc, Phong Nhược cùng sáu người đám Hứa sư huynh thả ra con hạc giấy trong tay mình, rồi điều khiển con hạc bay qua tám mươi mốt cây trụ Đằng Long kia.
Chỉ là trong bảy con hạc giấy này con hạc của Phong Nhược chắc chắn là nổi trội nhất, toàn bộ bề ngoài là màu lam xen lẫn với màu xanh nhẹ nhàng hết sức tự nhiên, không phải là những con hạc tái nhợt màu lam nhạt kia có thể so sánh được, nếu như chỉ qua quan sát bên ngoài chắc chắn người khác có thể thấy con hạc này cực kỳ sống động!
Nhưng chưa hết, con hạc giấy màu xanh lạc của Phong Nhược vừa mới bắt đầu bay đã triển khai tốc độ lớn vượt xa sáu con hạc kia, hơn nữa còn khéo lòng vòng qua từng cây trụ Đằng Long một.
Nhìn lại sáu con hạc giấy kia thì chúng đều có thể bay lên, nhưng tốc độ lại rất chậm, thậm chí một con hạc trong đó còn đụng phải cây trụ Đằng Long mà bị hủy ngay lập tức!
Nhưng đám người Hứa sư huynh này cũng có chút bản lĩnh, mặc dù tốc độ không nhanh bằng Phong Nhược nhưng cũng không xuất hiện tình huống bất ngờ gì, mà sau một lúc quen dần thì tất cả đều ổn định lại bay khá vững vàng!
Mà lúc này trong đại điện Thiên Cơ viện là một mảnh im lặng như tờ, không ai trong đám đệ tử đời thứ ba có thể tưởng tượng được con hạc giấy Phong Nhược chế tạo ra lại xuất sắc đến như vậy, ngay cả Huyền Y lão giả không nhịn được mà cũng gật gật đầu tán thưởng.
Qua thời gian dùng một chén trà, con hạc giấy của Phong Nhược cũng đã bay được năm mươi mốt vòng, mà những con hạc của đám Hư sư huynh mới chỉ bay được hơn ba mươi vòng mà thôi, thực lực cách biệt ai cũng có thể nhận ra được.
Nhưng Phong Nhược vẫn tiếp tục điều khiển con hạc giấy phi hành, do quy định là cần vòng qua đủ tám mươi mốt cây trụ, còn phải duy trì bay trong thời gian một cây hương nữa.
Đột nhiên khi con hạc giấy của Phong Nhược vượt qua năm con hạc kia một lần nữa thì có ba con hạc khác biến đổi phương hướng phi hành, vừa khéo ngăn lại đường đi của con hạc giấy do Phong Nhược gấp, nếu hai bên xảy ra va chạm chắc chắn đều bị tổn hại mà bị loại!
Phong Nhược thấy cảnh này cũng chỉ cười nhạt một cái mà thôi, mấy tên tiểu tử đần độn này lại dùng cách ngu ngốc này để cản đường hắn sao, chẳng lẽ bọn họ không nhận ra phẩm chất của con hạc giấy này vượt qua mấy con của bọn họ nhiều à? Nếu không thì làm sao có thể phi hành nhanh chóng và vững vàng như vậy?
Nên Phong Nhược không hề có ý định tránh né mà điều khiển con hạc tiếp tục bay thẳng về phía trước!
Đụng độ trong nháy mắt, ba con hạc có ý đồ xấu xa kia vừa va vào đã bị bắn ra ngoài “ Phạch “ một tiếng liền rơi trên mặt đất, mà con hạc của Phong Nhược chỉ hơi lung lay một chút đã lấy lại tốc độ vững vàng bay tiếp.
Lần này chẳng những làm cho đám đệ tự Thiên Cơ viện kinh ngạc mà còn làm cho Huyền Y lão giả không nhịn được mà thay đổi sắc mặt, qua việc vừa rồi mà có thể nhận thấy hạc giấy Phong Nhược làm ra còn tốt hơn hơn cả hạc giấy lão giả gấp hôm qua nữa!
Qua thêm một chút thời gian, khi mà cây hương kia còn lại gần một nửa thì con hạc giấy của Phong Nhược đã hoàn thành yêu cầu vượt qua tám mươi mốt cây Đằng Long trụ, sau đó tự do bay lượn trong không trung. Mà lúc này trên không cũng chỉ còn lại con hạc giấy mà vị Hứa sư huynh kia gấp thôi, nhưng tốc độ của nó cũng càng ngày càng chậm, cuối cùng cũng hóa thành một tờ giấy mỏng nhợt nhạt bay xuống dù cho chưa đạt tới sáu mươi vòng.
Đến đây hạc giấy của Phong Nhược đã giành chiến thắng tuyệt đối!
“ Ha ha! Không tệ! Ngươi tên là gì? “ Huyền Y lão giả gật đầu hài lòng hỏi, điều này càng làm cho mọi người thêm hâm mộ, bởi từ trước tới hay Truyền công hộ pháp đều chỉ giảng giải tiên thuật chứ không quan tâm tới đệ tử khác ngoài một số những người cực kỳ ưu tú ra mà thôi. Mà lần này biểu hiện xuất sắc của Phong Nhược đã làm cho Truyền công hộ pháp có vài phần quan tâm.
“ Thưa sư thúc tổ! Đệ tử tên là Phong Nhược! “ Phong Nhược vội vã thi lễ đáp, trong lòng hắn lại có chút bất ngờ, nhưng có thể được truyền công hộ pháp chú ý thì đây cũng là một chuyện tốt.
“ Phong Nhược hả! Ừ, rất khá! Con Thương Ngọc điêu này chính là phần thưởng của ngươi, cầm lấy đi! Sau này nếu ngươi có chỗ nào không hiểu cứ trực tiếp đến hỏi lão phu! “
“ Đa tạ sư thúc tổ! “ Phong Nhược vui mừng thi lễ lần nữa nói, dù sao thì hiểu biết của hắn với tu tiên giới này vẫn rất mơ hồ, nếu như có người đồng ý chỉ dạy cho nhất định là một việc tốt.
Nhìn thấy Phong Nhược nhận được Thương Ngọc điêu tất cả mọi người trong Thiên Cơ điện đều lộ ra vẻ khó chịu, trong ánh mắt đều có thêm vẻ khiêu khích, bọn họ cho rằng do hôm nay những đệ tử chuyên tu luyện trận pháp chưa tới đây nên Phong Nhược thắng được cũng chỉ nhờ may mắn mà thôi.
Huyền Y lão giả lại mở miệng lần nữa nói: “ Hôm nay lão phu truyền thụ cho các ngươi cách luyện chế Kim Nguyên đan, người nào không có thiên phú về đạo luyện đan thì có thể rời đi! “
Lần này lại có đến ba mươi người tiếp tục ở lại, có thể nhận thấy thuật luyện đan ở tu tiên giới rất được ưu chuộng, dù sao thì từ việc ra ngoài săn bắt linh thú cho tới việc tăng tiến tu vi đều có thể sử dụng sản phẩm của thuật Luyện đan.
Nhưng trong lòng Phong Nhược lại có cách nghĩ khác, thứ nhất là các loại đan dược chuyên sử dụng trong chiến đấu như Chỉ Huyết đan hay Hoạt lạc đan hắn đều có thể mua được bằng Ngũ Hành thạch, còn những loại đan dược dùng để tăng tiến tu vi thì hắn không cần dùng tới, dù sao thì hắn còn có viên Mộc linh thạch đang không ngừng lớn lên kia.
Thay vì thế sao hắn không dành sự quan tâm của mình cho những loại tiên thuật phụ trợ khác, trong đó thì nhất định phải tu luyện trận pháp đạo, sau đó hắn còn có thể chọn thêm một trong ba môn luyện khí, chế phù và ngự thú thuật để tu luyện.
Thế nhưng đến nay hắn vẫn chưa hiểu rõ hiệu quả của ba loại tiên thuật phụ trợ này nên chưa đưa ra quyết định được.
Chào Khúc Vân một tiếng, Phong Nhược cùng Đường Thanh vào Nghiêm Minh rời khỏi đại điện Thiên Cơ viện, hai người bọn họ cũng không chọn con đường tu luyện Luyện đan thuật.
“ Ài! Hy vọng ngày mai sư thúc tổ sẽ truyền dạy thuật chế phù! Nếu không thì còn phải đợi thêm nửa tháng nữa mới được! “ Nghiêm Minh không đừng được nói.
“ Tại sao lại cần đợi tới nửa tháng thế? “ Phong Nhược tò mò hỏi, hắn vốn cho rằng truyền công hộ pháp mỗi ngày sẽ truyền dạy một loại tiên thuật phụ trợ khác nhau.
“ Là thế này, không phải ngày nào sư thúc tổ lão nhân gia cũng tới, một năm người chỉ tới dạy trong hai quý mà thôi, trong mỗi quý thì cứ mười năm ngày lão nhân gia sẽ tới một lần, mỗi lần truyền dạy năm ngày liên tiếp theo thứ tự là trận pháp, chế phù, luyện khí, luyện đan, ngự thú. Nhưng lão nhân gia ngài ấy lại am hiểu nhất là thuật luyên đan, thế nên nếu tâm trạng ông ấy tốt sẽ liên tục dạy thuật luyện đan hai ngày, cứ như thế mà thuật chế phù ta muốn học thì không được xếp vào! “ Nghiêm Minh kiên nhẫn giải thích cho Phong Nhược.
“ A, hóa ra là như thế! “ Phong Nhược gật đầu nói, lúc trước hắn còn đang đau đầu giữa việc lựa chọn quý tới ra ngoài săn bắt hay đến đại điện Thiên Cơ viện học tập trận pháp? Bây giờ nghĩ lại thì thật đơn giản, nhưng cũng từ đây mà thấy được Thanh Vân tông không coi trọng lắm những môn tiên thuật phụ trợ này.
Nói chuyện với Đường Thanh và Nghiêm Minh thêm một lúc, Phong Nhược mới cáo từ rời khỏi, dù sao thì việc tu luyện vẫn là quan trọng nhất.
Phong Nhược không trở về căn tiểu viện của mình mà lặng lẽ đi tới Đông Phong, lúc này trong lòng hắn tồn tại một cái nghi vấn, đó là vì sao mà khí tức của Ngũ Hành thạch mộc thuộc tính phát ra lại giống với Mộc linh thạch đến vậy?
Chẳng lẽ giữa chúng có mối liên hệ nào đó sao?
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: