[Dịch]Đại Viên Vương- Sưu tầm

Chương 32 : Cung trang mỹ nữ, tinh phi nương nương


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước

Vốn chỉ cần bắt sống để tra hỏi nên ý niệm trong đầu Vương Phật Nhi là đánh cho tàn phế. Thanh cung Mộc xuất thủ, hàn khí lạnh thấu xương, vừa đánh đã dùng tới tâm pháp bí truyền Thập Phương Đống Ma Đạo. Vân Ba Đông cũng có vũ lực tứ phẩm, nhưng hắn không có được may mắn như Vương Phật Nhi chẳng những nghệ kiêm nhiều nhà mà còn tu luyện toàn là vũ kỹ thượng thừa của Trung thổ Thần Châu. Truyện "Đại Viên Vương " Bổng, xoa vừa đụng vào nhau, hàn khí sắc bén đã truyền vào Cửu Cổ xoa, qua cán xoa xuyên thẳng đến lòng bàn tay Vân Ba Đông, thấu vào kinh mạch trên cánh tay, làm cho hắn lập tức phải rùng mình. Vân Ba Đông một mặt muốn phân tâm chống đỡ bổng pháp của Vương Phật Nhi, một mặt lại muốn chống lại luồng chân khí băng hàn này, bởi vậy Cửu Cổ xoa lập tức bị bổng ảnh khôn cùng của Vương Phật Nhi áp bức không thoát ra nổi. Bổng pháp này do Vương Phật Nhi tự lĩnh ngộ ra và rèn luyện trong chiến đấu ở Ác Quỷ đạo, bởi vậy khi xuất thủ đều nhằm vào các bộ vị yếu hại như các khớp chân tay, cổ, đầu để làm cho đối phương lập tức mất đi năng lực hành động, hơn nữa bổng pháp xảo quyệt, lộ tuyến mơ hồ, hoàn toàn không có chút nhân nhượng nào cả. Vân Ba Đông tu luyện võ học chính thống của Vân Dực tộc, nhẹ nhàng phiêu linh, ỷ vào đôi cánh chim trời sinh của Vân Dực tộc chiếm lấy ưu thế về tốc độ, cho dù là võ giả cao hơn hắn hai phẩm cũng chưa chắc làm khó được hắn. Nhưng bỗng nhiên gặp phải Vương Phật Nhi, mà bản thân tiểu quỷ này lại có bí pháp phi hành, kinh nghiệm đối phó với địch nhân biết phi hành cũng vô cùng phong phú. Thập Phương Trảm Tướng Quyển, Thập Phương Đống Lôi Phù liên tiếp xuất thủ. Hai chiêu này đều là những chiêu số mãnh liệt dùng để tấn công từ xa, phối hợp với sát ý trong bổng pháp giúp cho Vương Phật Nhi trong vòng mười chiêu đã khóa chặt Vân Ba Đông bên trong vùng khí băng hàn đông lạnh. Một luồng khí lạnh lẽo cuồn cuộn cuốn quanh người Vân Ba Đông khiến vị đại thống lĩnh này ngay cả vận chuyển chân khí cũng phải cố hết sức, công lực suy giảm mạnh, muốn kêu gọi thủ hạ cũng bị luồng sương lạnh bức cho không mở miệng ra được. " Ngã!" Vương Phật Nhi hét lớn một tiếng. Thanh cung Mộc xuyên thấu qua lớp phòng ngự bằng Cửu Cổ xoa của Vân Ba Đông, điểm trúng vào vai của vị đại thống lĩnh Đại võ tuyên uy quân này. Một luồng chân kình trong nháy mắt đã truyền vào ba đại chủ mạch của Vân Ba Đông, phong bế chân khí của hắn. Nhìn thấy chủ tướng rơi vào tay địch thủ, các tướng sĩ của Đại võ tuyên uy quân mới đột nhiên bừng tỉnh, vung binh khí xông lên. Vương Phật Nhi vứt Vân Ba Đông lên trên mai Ma Ngoan, quét Thanh cung Mộc ngang hai bên trái phải, trong khoảnh khắc đã đánh cho đám binh sĩ chỉ được huấn luyện qua loa này đến thất điên bát đảo, xông thẳng vào Vô Ưu cung. Số lượng binh lính trong mỗi quân của Thiên tử lục quân của Đại Càn vương triều đều từ ba vạn đến năm vạn, trừ mỗi Phi Hùng quân do trọng kỵ rất khó nuôi dưỡng nên số lượng mới chỉ có không đến chín ngàn. Truyện "Đại Viên Vương " Các địa phương mà Hoàng gia của Ngọc Lê vương triều có thể khống chế còn nhỏ hơn nhiều so với bốn trấn kinh đô, ba trấn Đông hải mà Linh đế của Đại Càn vương triều vẫn còn có thể khống chế, thu nhập hàng năm cũng chỉ đủ để nuôi dưỡng hơn vạn nhân mã. Do đó, mỗi chi đội của Đại võ tuyên uy quân cũng không quá hai ngàn người. Hai ngàn người này còn không tập trung ở trong Vô Ưu cung, hiện giờ bảo vệ Vô Ưu cung chỉ có không đến tám trăm người. Vương Phật Nhi ỷ vào Ma Ngoan là con thần tuấn có tốc độ không một loại thú chạy nào trên lục địa có thể bì kịp, phát huy hoàn toàn tính linh động đánh thẳng về phía trước xông vào Vô Ưu cung, gặp ít người thì liền hạ sát thủ, gặp nhiều người thì né tránh mà đi, cứ thế đánh tới, vô tình lại xông thẳng vào tẩm cung của đương kim Hoàng thượng của Ngọc Lê vương triều. " Khuynh Thành rốt cuộc có thể ở đâu? Đám binh lính này chỉ là lũ rác rưởi, căn bản không thể vây khốn được nàng. Chẳng lẽ vừa rồi ta giải thích sai lầm rồi sao? Khuynh Thành vẫn chưa đến nơi này ư?" Vương Phật Nhi tìm vài nơi nhưng không thấy tung tích của Lệ Khuynh Thành, bắt đầu cảm thấy hoài nghi về phán đoán của mình. Hắn thấy phía trước có một cung điện cực lớn, thầm muốn đến tìm kiếm nên liền điều chỉnh phương hướng phi hành của Ma Ngoan tránh thoát khỏi hơn trăm tướng sĩ Đại võ tuyên uy quân đang đuổi theo mình. Thấy Vương Phật Nhi xông thẳng vào hướng này, đám tướng sĩ Đại võ tuyên uy quân cực kỳ khẩn trương, chẳng những đám ở phía sau điên cuồng đuổi theo mà còn có quân sĩ ở nơi khác cũng điên cuồng tiến về hướng tòa cung điện kia, giống như muốn đến bảo vệ. " Nơi này là nơi nào? Tại sao lại khiến cho những người này khẩn trương như thế?" Vương Phật Nhi bị nôn nóng làm ảnh hưởng đến sức phán đoán, hắn đang muốn đánh giết quân sĩ này để mở đường thì đột nhiên nghe thấy một giọng nữ vô cùng trong trẻo từ phía trong cung điện truyền ra." Các ngươi thật thô lỗ, sao lại làm huyên náo như thế! Kinh động đến Hoàng thượng làm ta vừa bị trách mắng!" Một người đẹp mặc cung trang, dáng thanh cao từ bên trong chầm chậm bước ra. Cô ta vừa trông thấy Vương Phật Nhi cưỡi Ma Ngoan điên cuồng bay đến thì không khỏi há mở cái miệng anh đào, hơi thở dồn dập tựa như bị kinh sợ đến ngây người. Vương Phật Nhi lại chẳng phải loại thiện nam tín nữ thương hương tiếc ngọc gì, đang muốn vung bổng gạt người đẹp mặc cung trang đứng cản đường này ra thì cô ta bỗng nhiên che miệng cười, phất tay áo phát ra hai dải lụa mỏng. Trong khoảnh khắc, hai dải lụa đan vào nhau tạo thành một tấm lưới lớn kỳ dị bao chụp Vương Phật Nhi vào bên trong. Người đẹp mặc cung trang này rất có tâm kế, tính toán thời cơ xuất thủ không sai chút nào. Cô ta chờ đúng lúc để Vương Phật Nhi tự mình lao đầu vào, không phí chút khí lực nào. Vương Phật Nhi mới đầu không để ý, mãi khi người đẹp mặc cung trang xuất thủ thì hắn bừng tỉnh. Đầu cây bổng Thanh cung Mộc đột nhiên phụt ra tia lửa màu vàng, ngưng tụ thành thanh trường đao dài tám thước, hung hăng chém xuống. Hắn vừa rồi đã chuyển hóa chân khí thành Vô Hạn Quang Minh Hỏa. Thanh Đại Nhật hỏa diễm đao này sử dụng kình lực cả cương lẫn nhu, vừa chạm vào lưới lụa của người đẹp mặc cung trang kia thì lập tức kình khí phân tán ra, lửa bèn cháy lan ra theo bề mặt các dải lụa. " Ủa! Tiểu tử dùng Đại Nhật hỏa diễm đao thật là giỏi đó, lại có thể tiếp được Băng Tàm diệu quang lăng của ta." Đây là Vương Phật Nhi dùng chiêu số nhu khắc nhu, kình khí phân tán ra bắt buộc người đẹp mặc cung trang phải đối chiêu. Hắn nương theo kình khí do chiêu số đối chiến phát ra mà lui về phía sau, bằng không sẽ bị cô ta dùng lưới lụa vây khốn, cho dù có tái cán bằng trời cũng không thi triển ra được. Không chỉ người đẹp mặc cung trang lộ rõ vẻ ngạc nhiên mà Vương Phật Nhi cũng thầm thấy kỳ quái là ở đâu hiện ra một nữ cao thủ như vậy. Vừa rồi trao đổi một chiêu, hắn đã đoán ra người đẹp mặc cung trang này có tu vi ít nhất cũng trên tam phẩm, nếu đánh công bằng thì cũng khó mà biết thắng bại thế nào. Truyện "Đại Viên Vương " Hắn bị người đẹp mặc cung trang đánh bật ra. Tướng sĩ của Đại võ tuyên uy quân đã tập trung cả đến phía trước cung điện này, hơn nữa bên ngoài cung còn có viện quân không ngừng cuồn cuộn tiến vào. Đó là bốn vị thống lĩnh khác nghe nói có người xông vào Vô Ưu cung bèn tức giận đến tiếp ứng. Vương Phật Nhi nhìn thấy cả biển người này thì đầu óc liền tỉnh táo trở lại, thầm nghĩ:" Việc này đã có chút không ổn. Mặc kệ đi, trước hết xông ra đã, ta không phải cái loại cậy sức đánh bừa." Hắn vừa động thân hình, người đẹp mặc cung trang cũng lập tức bám theo như bóng với hình, múa hai sợi Băng tàm diệu quang lăng tạo nên tầng tầng lớp lớp những tấm lưới lớn. Một gã võ tướng mắt song đồng(*), thân hình cao lớn, cũng hét lớn một tiếng gia nhập chiến trường. Vương Phật Nhi ngầm truyền niệm lực nói với Vu Đạo Toại:" Vu đại ca, e rằng phải phiền huynh xuất chiến rồi!" (*) nguyên văn “song mục trọng đồng”. Trọng đồng (còn gọi là trọng hoa hay song đồng) chỉ một tướng mắt dị thường khi trong mắt một người xuất hiện hai con ngươi chồng lên nhau. Ở người bình thường thì con ngươi có hình chữ O, còn người có mắt “trọng đồng” thì con ngươi có hình số 8 nằm ngang. Theo truyền thống văn hóa và tướng thuật Trung Quốc thì “trọng đồng” được coi là dị tướng của bậc đế vương thành hiền, ví dụ như vua Thuấn hoặc Hạng Vũ có tướng mắt này. Hiện nay không có nghiên cứu về hiện tượng này, phổ biến cho rằng đây là một biểu hiện của bệnh đục thủy tinh thể nhưng không ảnh hưởng đến thị lực.