[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo
“Báo cáo HLV, tôi đã hoàn thành số vòng quy định!” Vương Động báo cáo.
Vẻ mặt Mã Tát vẫn không chút thay đổi, “Được rồi, cậu có thể đi ăn điểm tâm.”
“HLV, tôi muốn ở lại thao trường.”
“Hừ, tùy cậu. Bỏ lỡ thời gian nghỉ ngơi, lát nữa đừng trách là tôi không nhắc nhở cậu!” Sắc mặt Mã Tát xầm xuống.
Đây là lời cảnh cáo trắng trợn, biểu hiện lần này của Vương Động không tồi, nhưng điều đó càng khiến hắn đón nhận những thao luyện càng nghiêm khắc trong thời gian tới.
Vương Động dường như bỏ ngoài tai lời cảnh báo mà tiếp tục trở lại đường chạy bắt đầu cổ vũ mọi người, nhất là Lumi có thể lực yếu nhất lúc này chỉ đi chứ không còn chạy được. Cần phải duy trì sự cổ vũ, chính sự cổ vũ sẽ giúp cô bé giữ được một chút tỉnh táo.
Trong lòng mọi người đã bắt đầu xuất hiện kẻ thù chung, học tập Lumi cố gắng tới cùng.
“Tư Tư, điều chỉnh hô hấp. Cần phải hít thật sâu, nhịp thở phải đều. Đúng rồi, cứ như vậy!”
Vương Động cổ vũ.
Tư Tư lại phất tay: “Mặt! tránh ra nào, đừng chặn đường!”
Bạn học Vương Động sờ mặt mình, ‘mặt mình bị gì sao; cô gái này, lúc này mà còn tâm tình nói đùa.’
Cực hạn, đột phá cực hạn.
Vương Bí cùng Apache cũng đã hoàn thành thao luyện. Chỉ là hai người không giỏi nói nên chỉ đứng yên một bên cổ vũ những người còn lại.
“Thật khó cho Mã Tát, nhưng cũng chỉ có anh ta mới có thể đề tỉnh ý chí chiến đấu của thằng nhóc đó.” Samantha cười nói.
Mã Tát này cũng không phải là nhân vật bình thường, cô rất vất vả mới có thể mời được người này. Hiện tại xem ra điều này thực sáng suốt.
“Anh ta đến đây cũng là vì Vương Bí, nghe nói người này lúc trước từng chịu ơn của Dũng Sĩ tướng quân, bằng không mấy học sinh của chúng ta rất khó khiến anh ta cảm thấy hứng thú.”
“Ha ha, hiện giờ chưa chắc đã như vậy.”
Samantha nhìn mọi người trên màn hình.
Materazzi biết Samantha ám chỉ điều gì. Hiển nhiên Apache, Vương Bí và nhất là Vương Động đã khiến Mã Tát hứng thú.
Nói phong cách huấn luyện của người này có chút ngược đãi cũng không sai bởi biệt danh của hắn là ‘HLV ma quỷ’. Trình độ của mấy học sinh bình thường quả thực không thể khiến hắn cảm thấy hứng thú, nhưng trong đó có mấy tên nhóc rất có tiềm lực, đáng để hắn giở chút thủ đoạn.
Mặc kệ là phương pháp gì, kết quả thu được quả thực rất tốt. Vốn tưởng rằng mấy đứa trẻ này sẽ bỏ giở giữa chừng nhưng dưới sự kích thích của Mã Tát đã khơi dậy ngạo khí cùng ý chí chiến đấu trong chúng khiến chúng còn có thể kiên trì đến giờ.
Lumi là người cuối cùng còn đang chạy, mọi người sau khi hoàn thành thao luyện đều liên tục hô ‘cố lên’ cổ vũ; cho đến lúc cô bé hoàn thành bài tập thì trời cũng đã sáng.
Vừa hoàn thành, Lumi căn bản là không nói thành lời mà trực tiếp ngã xuống đất.
Dường như sớm đã biết kết quả này, hai nhân viên y tế tập tức mang Lumi đi. Sắc mặt Mã Tát vẫn không hề thay đổi.
Ông ta nhìn đồng hồ trên tay, “Quá chậm, màn khởi động buổi sáng kết thúc. Thời gian ăn sáng cũng đã qua; mọi người có thời gian nghỉ ngơi nửa tiếng, sau đó chuẩn bị bước vào huấn luyện buổi sáng!”
Mã Tát chỉ bỏ lại một câu rồi dời đi.
Gió biển vẫn thổi, không biết từ khi nào trời đã sáng hẳn. Một đám người đều ngồi tại chỗ.
Trời ạ! Đây là chỗ quỷ quái nào vậy, một gã HLV quái vật!
“Đứng lên, tất cả đứng lên đừng ngồi. Dida không được nằm, nếu không sẽ rất mệt, mọi người lập tức vận chuyển công pháp. Mau lên!”
Vương Động lập tức nói, Vương Bí cùng Apache cũng nói vậy. Ba người lập tức kéo dậy tất cả những người đang nằm hoặc ngồi. Chỉ nghỉ ngơi chốc lát nhưng tất cả mọi người đã thấy đau nhức toàn thân, cử động cũng khó khăn.
Lúc này nếu có thể gắng gượng tu luyện công pháp thì hạch lực sẽ trợ giúp mọi người giải trừ sự mệt mỏi đau nhức trong cơ thể.
Lần huấn luyện này đã đưa mọi người đến thẳng cực hạn của bản thân.
Dưới sự đốc thúc của đám Vương Động, tất cả mọi người đều gắng gượng vận công. Không thể không nói cảm giác lúc này thực sự là quá khổ sở, ngay cả Vương Động cũng tiêu hao sức lực rất lớn nên bắt đầu tu luyện.
Nửa giờ, đây chính là thời gian để bọn họ vận hành công pháp tu bổ bản thân, nếu không trong lát nữa đảm bảo là sẽ càng thảm hại hơn.
Quả nhiên nửa tiếng sau mọi người đã bị dựng dậy, nếu trong vòng năm phút đồng hồ còn chưa thể dứng nghiêm thì sẽ tiếp tục bị điện giật.
“Nghỉ, nghiêm, nghỉ! Đứng thẳng nào, chỉnh lại đội hình, ánh mắt nhìn thẳng!” Mã Tát quát to.
“Báo cáo HLV, đầu của cậu ta quá lớn nên ảnh hưởng đến tầm nhìn của tôi.” Tạp Nhĩ lại gây loạn. Dida do khổ người lớn nên đầu đương nhiên cũng to hơn bình thường.
Mọi người nghe vậy thì quả thực cảm thấy rất buồn cười, mấy cô gái thiếu chút nữa thì đã bật cười thành tiếng; nhưng trong lòng thầm nghĩ Tạp Nhĩ gây loạn như vậy thì Mã Tát sẽ không tha cho hắn.
“Ồ, thế sao. Lát nữa tôi sẽ dạy cho cậu biết cách để đầu người khác không làm ảnh hướng tới tầm mắt. Hiện tại tất cả theo tôi trở về căn cứ.” Mã Tát lưu lại một câu.
Tạp Nhĩ vẫn ‘đường hoàng chính chính’ như lợn chết không sợ nước sôi; cùng lắm thì tăng thêm bài tập chứ gì? Ai sợ ai!
Vương Động cũng không khuyên Tạp Nhĩ, kỳ thực hắn cảm thấy tên này định dùng cách này đem bản thân ép đến đường cùng rồi bắt đầu liều mạng. Dù sao trong đội ngũ Tạp Nhĩ cũng là người kém cỏi nhất. Lumi tuy rằng thể chất kém nhưng cô lại ở hệ tin tức đối kháng, yêu cầu về thể lực rất thấp. Còn Tạp Nhĩ ở hệ chỉ huy, nên một điều cũng không thể thiếu; ngoài trừ tính lạc quan ra thì trời mới biết hắn còn có ưu điểm gì.
Tạp Nhĩ cũng không phải kẻ ngốc, hắn thực sự thích mô hình đoàn đội thế này; hắn thích được ở cùng một chỗ với mọi người. Hắn không muốn bị đào thải cho nên phải liều mạng, dùng phương pháp của riêng mình.
Nơi này không hề có kẻ nào ngu ngốc mà họ chỉ dùng những phương thức riêng của mình mà thôi.
Đám người Vương Động được dẫn về căn cứ, nhưng điều khiến họ bất ngờ là thứ chờ đợi bọn họ không phải là bài tập thể năng mà là khóa học lý luận.
Mọi người tuy cảm thấy kỳ quái nhưng có thể ngồi thế này thì tốt hơn so với luyện tập ngoài trời nhiều lắm.
“Tiếp theo tôi sẽ giới thiệu cho các cô cậu về cách luyện từng bộ phận trên thân thể. Điều này chủ yếu dành cho hệ trọng trang giáp, hệ võ trang cùng hệ chỉ huy. Còn các hệ khác lát nữa luyện tập có thể tách ra mà tiến hành.”
Nội dung giảng của Mã Tát hoàn toàn loại trừ hạch lực, mà chuyên môn giảng về cách vận hành kinh mạch trong cơ thể, thứ này so với hạch lực có vẻ giống nhau nhưng thực ra lại bất đồng. Thể năng kỳ thực nó có quan hệ với hạch lực không thì hiện tại không thể xác định, cũng là do chưa ai tìm ra sự liên hệ giữa chúng.
Không chỉ trong quân đội vẫn coi trọng tập luyện thể năng mà ở gia tộc hoặc hệ phái cũng vậy, chỉ đáng tiếc bởi vì phương thức luyện tập này không sinh ra một siêu cấp cường giả nào nên không có cách nào chứng minh lý luận này.
Mọi người nghe giảng mà buồn ngủ, đương nhiên cũng là do buổi tập mệt mỏi hồi sáng sớm. Nhưng Mã Tát lập tức dựng tỉnh bọn họ, muốn ngủ ư? Không có đâu.
Vương Động chẳng những không ngủ mà còn cảm thấy hứng thú mê mẩn. Hắn coi việc nghe những điều này là một sự hưởng thụ, tựa hồ nó có liên hệ nào đó với bí quyết Đao Phong, hoặc có thể nói nó là một phần áo nghĩa trong bí quyết Đao Phong.
Vương Động tuy vẫn cố gắng tu luyện bí quyết Đao Phong, nhưng quả thực có rất nhiều điểm hắn không hiểu. Có thể nói hắn biết phương pháp sử dụng bí quyết Đao Phong nhưng lại không biết nguyên lý của nó, cũng không biết vì sao nó lại mạnh như vậy.
Lực lượng của con người bắt nguồn từ đan điền, đây là một loại khý tràng của con người, từ xưa đến nay đều là vậy. Chỉ là sau khi lý luận hạch lực hình thành thì những lý luận từ xưa đã bị đào thải.
Nhưng từ phương diện thể năng mà nói thì nhịp thở quả thực có một đạo lý nhất định, tuy bề ngoài nói về thể năng nhưng Vương Động đã liên tưởng tới bí quyết Đao Phong của mình.
Theo cách nói trong đó, có thể xác định bí quyết Đao Phong của bản thân có song hạch tâm.
Cho tới nay, suy nghĩ tinh thần hải là hạch tâm vẫn luôn được mọi người thừa nhận, nhưng Vương Động càng nghe thì trong lòng càng có những liên tưởng riêng của mình.
Hắn liên tưởng đến sự liên hệ giữa lực lượng ở đan điền với tinh thần thực và hạch lực.
Tinh thần hải mới thực sự là nơi phát sinh lực lượng sao?
Chỉ sợ rằng không phải. Do luyện tập bí quyết Đao Phong nên hắn biết kỳ thực bản thân hạch lực mạnh mẽ hơn, tinh thần lực chỉ là một phương pháp để đề cao hạch lực mà thôi.
Hoặc là nói: bí quyết Đao Phong 16 độ là trụ cột, có trụ cột này làm nền mới có thể chân chính mở ra áo nghĩa về lực lượng.
“Tuy rằng sức lực cơ thể con người không thể so sánh với hach lực nhưng trong một số hoàn cảnh nhất định, nhất là tình huống thế quân lực ngang nhau thì nếu bản thân ưu việt hơn đối phương ở một hạng mục nhất định thì sẽ thu được kết quả không ngờ.”
Giọng nói của Mã Tát tuy rất lạnh lẽo hơn nữa hắn cũng mặc kệ là mọi người có có thích nghe hay không hắn cứ tiếp tục giảng.
Tất cả những người ở đây đều là tinh anh của hai học viện loại A chứ không phải lũ trẻ mẫu giáo mà cần quát to nạt nhỏ. Đám người này chẳng lẽ còn nghĩ rằng mọi người phải cầu cạnh chúng sao?
Hắn tới đây lần này không phải vì hai học viện này, không phải vì hai vị hiệu trưởng mà là vì người khác…
Nếu như ngay cả việc tự biết suy nghĩ mà những người này còn không biết thì hắn căn bản là không nên tới nơi này.
Nhìn thấy đại đa số mọi người đang chăm chú lắng nghe, không thể nói thể năng là một hạng mục không thể bỏ qua; nếu là chiến sĩ bình thường thì có thể bỏ qua nhưng đối với tinh anh hoặc một người muốn trở thành cường giả thì bắt buộc phải rèn luyện thể năng.
Trạng thái của Vương Động hoàn toàn tương phản với những người còn lại, ánh mắt của hắn không ngừng tỏa sáng, cơ hồ là hắn mới tìm được một lý luận trụ cột của bí quyết Đao Phong.
Lý luận về tinh thần hải lại thêm lý luận về đan điền khí hải, chỉ cần thay đổi một số từ ngữ Mã Tát nói thì tựa hồ có thể lấy đó làm một phần giải thích cho bí quyết Đao Phong.
Khó trách Vương Động hưng phấn đến vậy, khi luyện tập bí quyết Đao Phong thì hắn càng có thể thấu hiểu và nắm giữ bí quyết Đao Phong toàn diện hơn.
“HLV, tôi có một câu hỏi.”
Tất cả mọi người như bừng tỉnh, ai ngờ rằng Vương Động còn có tâm tư để đặt câu hỏi. Mọi người lập tức tập chung chú ý, vấn đề Vương Động sắp hỏi chắc chắn không phải là nhỏ, mọi lập tức tập chung chú ý.
“HLV, những lý luận ngài vừa giảng quả thực rất mới lạ độc đáo, chẳng qua tôi muốn hỏi rằng trên thế giới này có một loại công pháp nào không thấy tinh thần làm hạch tâm hoặc là thành lập ra các hạch tâm khác không?”
Mã Tát sững sờ một chút, “Đầu tiên, ý nghĩ này quả thực rất độc đáo. Lý luận tinh thần lực kích phát hạch lực đã được hình thành về sau. Tại thời đại chiến sĩ cơ động, thân thể chính là một yếu tố quan trọng để quyết định thắng bại. Lúc đó có rất nhiều người đều tu luyện một số phương pháp rèn luyện thân thể bản thân để nâng cao sức chiến đấu, nhưng trong tư liệu ghi lại cũng chưa từng đề cấp đến người nào tu luyện thân thể có thể trở thành đỉnh cấp cao thủ. Dù sao tu luyện thân thể đến cực hạn quả thực rất khó, cho dù luyện được cũng khó có thể cản nổi vũ khí. Tôi giảng cho mọi người những thứ này chỉ để mọi người hiểu được việc rèn luyện cơ thể cũng là một nhân tố phụ trợ quan trọng.”
Vương Động không tiếp tục đặt câu hỏi mà bắt đầu tự nghiền ngẫm. Ngũ đại tuyệt học thế nào thì hắn không biết nhưng ở trong các loại công pháp khác thì không hề như vậy.
Tám chín phần mười thì bộ công pháp hắn đang luyện là do chiến sĩ Đao Phong lưu lại. Ở phương diện nào đó, điều này khiến Vương Động có được động lực không nhỏ.
Tái hiện thần thoại Đao Phong?
Thậm chí sáng tạo ra truyền thuyết của riêng mình?
Bạn học Vương Động chưa từng nghĩ tới điều đó, hắn phải làm một hạm trưởng, trở thành một ‘sếp’ to; tận tình hưởng thụ cuộc sống, được hưởng phúc lợi xã hội cao mà không phải đối mặt với nguy hiểm quá lớn.
Đơn giản mà nói, thời đại mới phải là thời đại con người làm chủ vũ trụ.