[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo
Đám người Vương Bí giật mình nhìn theo. Lúc này hắn vẫn còn đầy sinh lực như thế?! Quả thật nếu không có bọn mình liên lụy, có đủ 10 bình nước, Vương Động sống hơn chục ngày ở biển cũng chẳng thành vấn đề!
Tiểu Như ngơ ngác nhìn bình nước trong tay, đến phút cuối vẫn nghĩ cho người khác, thật là…
Lúc này Lumi đã rơi vào trạng thái mê sảng, Tiểu Như chậm rãi đưa bình nước đến miệng cô, những người khác đều đứng im tại chỗ, hiện giờ phải tận lực kiềm chế, tiết kiệm thể lực.
Lumi sau khi uống xong, mọi người còn lại đều uống một chút. Ai cũng không chịu uống nhiều. Bọn họ còn có hi vọng, giờ này ai cũng đều tin ở Vương Động, tin rằng chỉ có hắn mới có thể tìm được Thiên Đường đảo.
Vương Động biết hi vọng đều ở trên người hắn, hắn không phải không hoài nghi có vấn đề, nhưng bây giờ dù có hoài nghi cũng không thể làm gì được, chỉ có thể hi vọng mà thôi.
Một ngụm nước khi nãy cũng đủ cho Vương Động kiên trì thêm một thời gian, hắn dùng hạch lực phong bế thân thể, tận lực chặn sự mất hơi nước trong người, cũng chỉ có bí quyết Đao Phong mới có thể làm được thế.
Đương nhiên một điều cũng rất quan trọng nữa là ý chí. Những người khác trên cơ bản đều cũng chỉ cỡ tuổi trẻ con, nhưng Vương Động chính là trải qua hoàn cảnh khắc nghiệt. Tình huống hiện giờ đã muốn tốt hơn nhiều, nếu có thể tìm được nguồn nước, nơi này quả thực không còn gì có thể uy hiếp được họ nữa.
Vương Động cực nhanh lao đi một giờ liền, chỉ là điểm nhỏ ở xa xa kia cũng vẫn nhỏ …như cũ. Vương Động không thể không dừng lại. Cho dù ngu ngốc đến mấy cũng biết sự tình có gì đó là lạ, cho dù Thiên Đường đảo có xa nữa, nhưng điểm nhỏ trong tầm mắt ít nhất cũng phải có sự thay đổi một chút mới đúng.
Kỳ thật mặc kệ xa xa là cái gì, Vương Động thầm hạ quyết định không thể tiếp tục như vậy nữa.
Cho dù là thân thể hắn cũng không thể chịu được sự tiêu hao như vậy.
Một giờ hành động của hắn tương đương gấp 10 lần tốc độ mọi người đi cùng nhau. Một giờ liền chạy như bay không nghỉ, Vương Động hiểu rất rõ bước tiếp theo phải làm sao để sống sót.
Bất kể lý do vì sao lại trở thành thế này, là sai lầm của Samantha hay là thí nghiệm khả năng sinh tồn cực hạn, thì giờ hắn cũng không thể quản nhiều chuyện như vậy được, phải nghĩ cách lấy được nước và đồ ăn.
Mà chỗ của đám người Mã Tiểu Như ở không hề có một bóng người, những người đó không thể tan biến vào hư không thế được.
….
Nếu hỏi đám người Vương Bí thời điểm hạnh phúc nhất cuộc đời là lúc nào, bọn họ nhất định sẽ nói là lúc này!
Trong tàu ngầm, Samantha tủm tỉm nhìn mọi người cười :”Uống chậm thôi!”
Trên cơ bản mọi người cũng chỉ là thiếu nước mà thôi. Lumi thì hơi nặng một chút, nhưng cũng chỉ là do mất nước, rất nhanh sẽ hồi phục lại.
Mọi người ở Berna cũng ở đây, rõ ràng đám Apache cũng gặp chuyện tương tự.
Materazzi đánh giá mọi người :”Vừa rồi chính là mục tập huấn đầu tiên lần này, là một tình huống trắc nghiệm cơ bản đối với mọi người”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau ‘đây mới gọi là trắc nghiệm cơ bản sao???’
Không phải là muốn giết người đấy chứ???
“Thầy giáo, sao còn chưa thông báo cho Vương Động biết?”
“Đúng vậy, cậu ấy uống ít nước nhất đấy” Mọi người ở Alan đều nói. Cảm tình xuất phát từ chung hoạn nạn, cảm giác thiếu nước đó bọn họ đã chịu đủ rồi, sao có thể nhẫn tâm để Vương Động một mình chịu khổ thêm.
“Các cậu thật ngây thơ, có trời mới biết cậu ta liệu có giữ lại biện pháp dự phòng cho riêng mình không chứ” Một người ở Berna cười lạnh nói.
Mọi người ở trên biển đều được đặt dưới sự giám sát của Samantha và Materazzi, làm sao có thể thực sự mặc kệ học sinh mình rơi vào tuyệt cảnh chứ.
Mọi người ở Berna bởi vì không chuẩn bị nên rất sớm rơi vào tuyệt cảnh. Cho nên dưới tình huống bất ngờ, ai ngờ được trình độ Alan kém bọn họ mà có thể duy trì lâu như vậy. Vấn đề chính là bởi vì tên nhóc Vương Động kia ra ngoài còn mang theo nhiều nước như vậy, thực là làm cho người khác khó chịu mà.
Cũng có thể nói, chỉ vì đám …nước khoáng của Vương Động kia đã làm cho Berna ngay từ đầu đã rơi xuống thế hạ phong.
“Vị bạn học kia, cậu muốn chết phải không?” Hồ Dương Hiên cười lạnh nói. Con mẹ nó chứ, thế này là trắng trợn khiêu khích rồi. Người của Alan cũng không dễ bắt nạt thế đâu.
“Im lặng. Làm loạn cái gì, tất cả trật tự đi, giờ chưa phải thời điểm tổng kết.”
Materazzi nói, rất có uy nghiêm khiến cho không khí căng thẳng giữa hai bên học sinh trở lại bình thường, nhưng xem ra cả hai bên vẫn không ai chịu phục ai.
Hiện tại trừ Samantha và Materazzi cùng với 19 học sinh đặc biệt, còn có một vài nhân viên công tác. Rõ ràng đường đến Thiên Đường đảo còn xa thực sự, đây chỉ là một lần thí nghiệm mà thôi.
Thông qua việc thí nghiệm lần này có thể quan sát được những tố chất và ưu điểm mà bình thường khó phát hiện được.
Không nên xem thường việc Vương Động chuẩn bị đồ ăn và nước uống. Điều này cho thấy hắn có một loại nhạy cảm, bất cứ tình huống nào cũng chuẩn bị tốt cơ hội sinh tồn cơ bản, đó không phải là may mắn!
Materazzi vô cùng rõ ràng điều này, cho nên giờ mới muốn từng bước nhìn xem Vương Động này đến cùng có thể làm được gì thêm.
Từ biểu hiện từ đầu đến giờ, có thể nói là ..hoàn hảo! Nhân tài như vậy, cả đời Materazzi chưa từng phát hiện ra, đã thế lại còn quá toàn diện! Chẳng những bản thân thực lực manh, lại có năng lực lãnh đạo khá. Ở mặt kinh nghiệm sinh tồn, Apache cũng không kém, chẳng qua năng lực lãnh đạo của cậu ta còn quá kém, có thể nói là do quá đơn độc hành động.
Có những người trời sinh đã là lãnh đạo! Vương Động này chính là như vậy, nhưng hiện giờ thế còn chưa đủ.
Khảo nghiệm thực sự chính là, người thế nào cũng có lúc tuyệt vọng!
Con người khi có đồng bạn, khích lệ và che chở cho nhau, thường có thể bộc phát sức chiến đấu và sinh mệnh lực mạnh mẽ. Nhưng khi chỉ còn lại một mình, sự cô độc, uể oải, mệt mỏi….sẽ tăng gấp mấy lần.
Thực lòng, Materazzi rất tò mò, đến cùng cực hạn của Vương Động đến đâu?
Ánh mắt mọi người đều nhìn lên người Vương Động trên màn hình.
Vương Động giờ đang nghĩ không phải là trở về thế nào, chính mình chỉ có thể hướng về phía trước mà đi. Nhưng vấn đề thức ăn nước uống giải quyết kiểu gì đây?
Thức ăn thì đơn giản rồi, ăn một cặp lồng cơm có thể chịu được vài ngày. Nhưng còn nước thì khó quá, nếu như có thể có gì cung cấp thì tốt rồi.
Chỉ là dọc đường đi ngay cả bóng dáng con cá nhỏ cũng không thấy!
Bất kể thế nào, giờ phải vận công pháp khôi phục lại trạng thái tinh thần thể lực một chút rồi sau đó tính tiếp.
Bí quyết Đao Phong chậm rãi vận hành, Vương Động thân thể lơ lửng nổi trong nước.
Cô độc, tuyệt vọng???
Nực cười! Đối với người khác đấy có thể là vấn đề, nhưng Vương Động người đã từng trải thì chẳng thấy gì. Trong khung cảnh này ít ra còn có chút hưng phấn, vì tình huống trước mắt không hẳn là tuyệt vọng, tóm lại ắt sẽ có biện pháp!
Bí quyết Đao Phong đã vận hành, ánh nắng dường như cũng bớt chói chang. Tuy rằng sự khát nước không thể khống chế, nhưng tinh thần lại tốt hơn nhiều. Tinh thần lực của hắn chậm rãi khuếch tán, xâm nhập vào biển rộng.
Dưới mặt biển bình yên không ngờ lại là năng lượng tự nhiên mạnh mẽ đến mức không địch nổi, cảm giác này khiến cho linh hồn của Vương Động cũng cảm thấy chấn động.
Vì sao bên ngoài yên tĩnh thế, mà bên trong lại mãnh liệt vậy?
Mơ hồ Vương Động có cảm giác, dường như bí quyết Đao Phong cũng có đặc tính nhưu vậy. Dường như hắn sắp “lĩnh ngộ” được gì đó, nhưng vẫn còn thiếu một chút.
Lúc này ở đáy biển sâu bỗng có một cỗ sinh mệnh dao động khiến cho Vương Động chú ý, rõ ràng hắn đã ý thức được một vấn đề quan trọng.
Sóng tinh thần dao động, trước giờ hắn đều nghĩ tinh thần lực là một hình thức năng lượng do đại não của loài người sinh ra, kỳ thực mỗi một loại sinh vật cũng đều có sự dao động, chẳng qua không mãnh liệt bằng con người mà thôi.
Nếu quả thực nói tinh thần lực chính là một loại sinh mệnh dao động thì sao?
Dường như cũng chưa có gì hữu dụng, nhiều lắm chỉ dùng để cảm giác thấy vật thể tồn tại mà thôi…
Trên mặt biển, Vương Động bỗng nhảy dựng lên, không hiểu sao bắt đầu chạy đi tìm cái gì đó.
Ngay lúc này Vương Động lại đi làm vậy sẽ làm cho thể trạng của hắn giảm sút, sao lại thế?
“Làm sao vậy?” Samantha hỏi nhân viên công tác bên cạnh .
“Không có gì, chỉ là đột nhiên…A, hình như vừa có sinh vật biển bơi qua”
Bạn học Vương Động biết, hắn phải bắt được cái gì đó thì mới đi được tiếp, giờ không phải là vấn đề nhanh chậm nữa.
Cách giải quyết vấn đề chỉ có một, nặng hay nhẹ nhanh hay chậm cũng phải đột phá qua cảm giác đó, nếu không chỉ làm kết quả xấu đi.
Cho nên Vương Động lại bình tĩnh, lẳng lặng chờ đợi, cùng lúc cũng làm giảm sự tiêu hao năng lượng của thân thể. Trong lúc đó cũng vận hành bí quyết Đao Phong khôi phục thêm một chút, vừa có thể đợi “đồ ăn” đi qua, tiện cả đôi đường.
Nửa giờ cứ thế trôi qua trong im lặng, Vương Động vẫn không nhúc nhích. Trên tàu ngầm mọi người đã có chút sốt ruột, thế mà người ở trong hoàn cảnh ác liệt là Vương Động lại còn trấn định hơn cả bọn họ!
Materazzi gật gật đầu, bình tĩnh phán đoán, dưới tình huống này, đây quả thực là cách tốt nhất. Là một Cường giả, bất kể tỉ lệ thành công thấp thế nào, xa vời thế nào, nhưng vẫn phải từ trong số kém đó mà chọn ra cái tốt nhất!
Vương Động chính là làm như vậy!
Đột nhiên Vương Động lặn vào trong nước, không đầy 5 phút đồng hồ sau, Vương Động đã lại xuất hiện, trong tay cầm một con cá lớn không biết tên, dài chừng 1 mét.
Vương Động không chút khách khí một chưởng cắt đầu cá, tranh thủ uống máu cá nhiều một chút. Mặc dù tanh và mặn một chút nhưng chung quy vẫn còn tốt chán. Sau đó hắn lấy một con dao nhỏ trong không gian thủy tinh ra, bắt đầu tách thịt cá ăn.
“Thịt cá sống quả là khó nuốt, nhưng so với thịt Zago thì đúng là hơn xa!” Vương Động thầm thì nói :”Giá có thêm chút nước sốt tương thì tốt rồi…!”
Mọi người đều trợn mắt há hốc mồm???!
Ăn uống ngon lành, Vương Động đem chỗ thịt còn thừa cho vào không gian thủy tinh. Có cách này duy trì, hắn có thể sống ở đây một thời gian dài. Nếu có thể tìm được những sinh vật trôi nổi thì càng tốt, đỡ phải lặn ngâm mình trong nước biển.
Materazzi và Samantha cùng cười :”Để nhân viên công tác đưa cậu ta lên đi”
Có thể tìm được phương pháp sinh tồn đó, Vương Động xem như đã giải quyết được vấn đề sống sót, mà hắn lại còn vui vẻ thích thú thế, thí nghiệm này xem ra đã chẳng còn ý nghĩa đối với cậu ta.
Một học sinh thần kỳ như vậy, đã 30 năm làm hiệu trưởng, lần đầu tiên Materazzi mới phát hiện ra!
“Vừa rồi ai còn bảo đội trưởng của chúng ta còn có nước nhỉ? Đúng là lòng dạ kẻ tiểu nhân!” Tạp Nhĩ trào phúng nói.
Sư Lương mặt bỗng đỏ bừng, nhẫn nhịn một hồi cuối cùng cũng thở dài :”Là lỗi của tôi, phục rồi!”
Người của Berna ai cũng nhìn ra được, nếu không có Vương Động dẫn dắt, người Alan sớm đã theo chân bọn họ lên tàu từ lâu rồi.
Ai mà ngờ được hắn ta lại dưới tình huống như thế vẫn có thể tìm được biện pháp sinh tồn!
Không phải quá đơn giản sao…Bắt cá?
Đó chính là phải kiên nhẫn nửa giờ mới phát hiện ra cá. Dưới tình huống như thế, người nào còn đủ kiên nhẫn thế chứ?
Cho dù có phát hiện ra cá, ai mà còn khả năng bắt được chứ. Trải qua hơn 10 giờ đồng hồ, không chết ngất đã được coi là “trâu bò” lắm rồi!
Cho dù đang là đối thủ cạnh tranh, người Berna cũng phải PHỤC! Ít nhất ở hạng mục đầu tiên này, Vương Động một lần nữa lại đánh bại bọn họ!