[Dịch] Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 117 : Hỗn loạn


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Ngũ giai đại kiếm sư cùng với ba vị tứ giai đại kiếm sư có chút kinh ngạc nhìn bạo phá cường liệt tại phương hướng thần điện, cùng với trên trăm đạo năng lượng ba động từ bốn phương tám hướng cường hoành gào thét mà đến, nếu như bọn họ không có nhớ lầm là tám vị lục giai, hai mươi bốn vị ngũ giai, cũng với một trăm mười sáu vị tứ giai đại kiếm sư, đây là toàn bộ những cường giả đang tiềm phục tại Hải Sâm đế quốc, cho dù là tính thêm những kiếm sư yếu hơn, tổng số phỏng chừng cũng sẽ không vượt quá hai trăm. Lúc này để bảo vệ cho nhưng vị cường giả, chí ít cũng là trăm tên pháo hôi được điều động, trong nháy mắt đã bộc lộ ra toàn bộ đại kiếm sư đang mai phục! (wow, thật là hoành tráng - DG) Hơn hai trăm vị đại kiếm sư, cơ hồ tiếp cận đến tổng số đại kiếm sư vốn có của hoàng thất Hải Sâm đế quốc, nghe qua thì đã cảm thấy được đây là một cổ lực lượng cực kỳ cường đại, bất quá tại một cái lục cấp văn minh, cho dù là thất, bát giai thánh kiếm sư cũng không dám quá mức làm càn. Có lực lượng chung cực của thần phạt từ thần điện, chỉ cần công huân cũng đủ phát động; đừng nói chính là hai trăm vị đại kiếm sư, cho dù nhiều hơn gấp đôi, cũng chỉ có một con đường chết. Đoạt hạ thần điện? Nếu như thần điện của một cái đế quốc bị đoạt hạ, cho dù là chỉ mới chiếm lĩnh không tới một ngày thời gian, quốc gia cơ hồ cũng có thể diệt vong. Chỉ cần thông qua thần điện truyền đạt xuống vài cái mệnh lệnh lệch lạc, tất nhiên là có thể đơn giản đem cả thảy quân đội của đế quốc chôn vùi Dù cho vô pháp chiếm lĩnh, thông qua phương thức đem thần điện phá hủy, cũng sẽ dẫn đến toàn bộ liên lạc bên trong đế quốc bị gián đoạn! Lấy biên giới của một cái lục cấp văn minh mà nói, nếu như lúc này bạo phát chiến sự, đem tin tức từ tiền tuyến truyền về, có trời mới biết cần bao nhiêu thời gian. Thừa dịp lúc này binh lính đang ở thế quần long vô thủ, chỉ cần địch nhân nắm bắt được cơ hội tiến công trên quy mô, đem toàn bộ quân đội triệt để huỷ diệt, là bọn hắn nhất định cầm chắc được kết quả. Bởi vậy, trừ phi là diệt quốc, khả năng của thần điện bị đoạt hạ gần như là bằng không. Nếu như đoạt không được thần điện, hơn hai trăm đại kiếm sư đã bại lộ này nếu không thể tại thần điện triển khai kết giới phong thành, hoàn thành nhiệm vụ ly khai, cuối cùng thì kết quả chỉ có một! (die - DG) ... Lâm Tuyết cảm thụ được hơn trăm cổ năng lượng ba động cường đại rất nhanh tiếp cận, nhất thời sắc mặt mơ hồ có chút trắng bệch: "Chúng ta đã đánh giá quá thấp quyết tâm giết tận của Vân Lai đế quốc đối với Lâm gia nhất mạch chúng ta, vì đem chúng ta kích sát, Vân Lai đế quốc cư nhiên cam tâm để cho hơn hai trăm vị đại kiếm sư cường giả bồi táng cùng với chúng ta. Kỳ thực là nàng đã đánh giá quá cao chính mình. Nếu không phải là vì tin tức truyền nhân của Lăng Vân xuất hiện, họ căn bản không có khả năng lại truyền đạt ra cái loại mệnh lệnh như thế này. Lâm Tuyết nhìn thoáng qua trung ương thần điện cao vút trong mây ở xa xa. Giờ phút này, thần lực ba động của Thần điện đã triệt để triển khai, mênh mông cuồn cuộn mà bao phủ khắp thiên địa. Đồng thời, bên phía hoàng thất cũng dồn dập phản ứng. Bộ đội tinh nhuệ, cùng với kiếm sư, đại kiếm sư cường giả ở các nơi nhanh chóng chia làm hai đạo, hướng phía thần điện và hoàng cung chạy đi. Bất quá, tuy rằng thần điện và Hải Sâm hoàng thất đều có phản ứng, thế nhưng nếu muốn đem trên trăm vị đại kiếm sư cường giả toàn bộ diệt sát, tuyệt đối hiện tại không có đến cả một nữa cơ hội. Lúc này trên trăm vị đại kiếm sư cường giả mạnh mẽ xông tới, nếu như các nàng không thể đủ kiên trì thì quá nửa khả năng sẽ là... Nghĩ vậy, Lâm Tuyết bất chấp sự hung sát của ba vị ngũ giai đại kiếm sư, điều động thiên địa lực lượng đem ba người đánh văng ra một lần. Đồng thời cả tiếng thu hút sự chú ý của Lăng Vân: "Các hạ, giờ phút này không thích hợp với việc giao chiến. Chúng ta hãy chạy mau!" "Chúng ta đi chỗ nào bây giờ." Lâm Nhược Nhược vừa nghe đã vội nói. "Chỗ nào?" Lâm Tuyết hơi sửng sốt. Đi nơi nào bây giờ? An toàn nhất là thần điện? Ngoại vi của Thần điện giờ phút này e rằng toàn bộ đã bị đại kiếm sư của Vân Lai đế quốc chiếm cứ, bọn họ muốn đi vào bên trong, cung với người ngốc nói mê cũng không sai biệt lắm. Lúc này Vân Lai đế quốc chính là phái ra trên trăm vị đại kiếm sư đánh tới, lực lượng mạnh mẽ của trên trăm vị đại kiếm sư ngưng tụ lại, đủ để phá hủy một cái lục cấp văn minh ngoại trừ ra phần đất bên ngoài của thần điện. Vô luận bọn họ trốn đi đâu, cho dù là trong hoàng cung, chỉ sợ cũng không đỡ được trên trăm vị đại kiếm sư truy sát. "Thoát được lúc nào thì hay lúc đó, tận lực kéo dài thời gian, chờ trung ương thần điện đem những kiếm sư xâm nhập thần điện diệt sát, giáo chủ thần điện tự nhiên sẽ điều động thần lực, đem những người này toàn bộ oanh sát." Tình huống lúc này cũng căn bản là không thể tuỳ theo bọn họ tuyển chọn, Lâm Nhược Nhược gật đầu, bảo hộ bên cạnh Lâm Tuyết. Thiếu chủ đi vắng, bảo hộ an toàn của tiểu thư, đã trở thành nhiệm vụ của các nàng. Lăng Vân tự nhiên nghe được thanh âm của Lâm Tuyết, chẳng qua là vị nữ tử tên Khả Khả chính là đang ở chỗ này, nếu như hắn ly khai, nàng e rằng khó thoát khỏi cái chết. Vân Lai đế quốc không tiếc đem con bài chưa lật toàn bộ bộc lộ ra, tuyệt đối là bởi vì duyên cớ với cái danh hiệu "đệ tử của Lăng Vân", nghĩ vậy, hắn đối với hai người Lăm Tuyết nói một tiếng: "Đem nàng mang đi, ta sẽ dẫn dụ đám người này đi chỗ khác." Nói xong, hắn cũng không chờ hai người đáp lời, Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí không hề được bảo lưu tuôn ra, nhất thời chấn động cho vị lục giai đại kiếm sư kia cuống quít thối lui. "Quả nhiên là thần kỹ này! Ngươi thực sự là truyền nhân của Lăng Vân!?" Im lặng, đích thị là đáp án tốt nhất! Cước bộ Lăng Vân lần thứ hai thi triển, Lăng Vân bộ đã được khắc sâu bên trong ký ức của người Vân Lai đế quốc tại hư không kích khởi ra một trận rung động, mang theo thân hình của hắn trong nháy mắt xuất hiện ở ngoài trăm mét. "Chính là cái loại bộ pháp đáng sợ này!" Xác định hoàn toàn được thân phận của đối phương, vị lục giai đại kiếm sư kia còn dám để cho hắn đơn giản ly khai sao? Một khi hắn ly khai rồi đi tìm địa phương bí ẩn nào đó mà tu luyện, lúc hắn tu thành thánh kiếm sư, lần nữa xuất quan, đích là là lúc tại họa ập đến Vân Lai đế quốc. "Ngăn hắn lại!" Lục giai đại kiếm sư hét lớn một tiếng, nhanh như thiểm điện hướng Lăng Vân đánh tới, phương hướng hắn bỏ trốn đích thị là có đông đảo nhân thủ, lục giai đại kiếm sư hét lên: "Người này chính thị là truyền nhân của Lăng Vân, mau tốc tốc xuất thủ, giết hắn ngay tại chỗ!" Lục giai đại kiếm sư dù cho ở thất cấp văn minh cũng là có uy vọng cực cao, những đại kiếm sư ấy tự nhiên nhận thức được vị lục giai cường giả này, nghe được tiếng la hét của hắn, hơn mười đạo Trảm đấu khí (đấu khí dạng đao quang - DG) sắc bén nhất thời đằng không bay lên, khiến cho năng lượng trong thiên địa một phiến hỗn loạn kịch liệt, dày đặc như mưa hướng phía Lăng Vân bao phủ, đưa phiến hư không nơi hắn ở hoàn toàn phong sát. "Oanh! Oanh!" Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí cùng với Trảm đấu khí va chạm liên tiếp tại giữa không trung, gây nên một trận bạo tạc liên miên bất đoạn. Dưới sự tập trung dày đặc Trảm đấu khí, Lăng Vân như thể là con thoi chuyển di trong mưa bom bão đạn của chiến tràng, khi mọi người nhìn qua liền cảm thấy thân pháp của hắn như thể là một môn nghệ thuật, tránh né đại đa số mũi nhọn Trảm đấu khí một cách bất khả tư nghị, trong nháy mắt trùng sát tới một vị tứ giai đại kiếm sư trước mắt, nhất kiếm thuộc về Tịch diệt kiếm kỹ trực tiếp đưa hắn đẩy lui, xé mở vòng vây kín của hơn trăm vị, hung hãn xông ra! Trong lúc này ngay cả thân pháp tháo chạy, vẫn còn như nước chảy mây trôi, ẩn chứa thiên đạo quỹ tích, sung mãn mỹ cảm khác thường mà vô pháp nói rõ được, nhìn cảnh trước mắt xem ra, Lăng Vân tựa hồ không có bất luận cái gì trở ngại trong việc trùng phá theo phương hướng được hai mươi mấy người đang phong tỏa. Phất tay là có hất văng một vị tứ giai đại kiếm sư, rồi lại nghênh ngang ra đi. Phiêu dật! Tự nhiên! Hơn mười vị đại kiếm sư, trong đó không thiếu mấy vị ngũ giai cường giả, cư nhiên cũng vô pháp ngăn trở Lăng Vân bỏ đi. Thân pháp như thế, kiếm sư cường giả ở xa xa trông thấy thì nhịn không được kêu lên một tiến, thật là một loại thần kỹ đáng sợ! Một ít nhân vật tự nhận là có chút bản lĩnh nhìn thấy những đại kiếm sư này cứ như vậy càn rỡ, dám đối với truyền nhân của Lăng Vân - nhân vật thần thoại trong lòng bọn họ - hạ thủ, càng nhịn không được ào ào tham gia vào, mưu toan đem những người này ngăn chặn lại. (Loạn càng thêm loạn - DG) Chẳng qua là, đám người muốn trợ giúp Lăng Vân lại quên là toàn bộ đang ở trên không trung tiến hành giao chiến, họ tuy có tâm nhưng tu vi lại hữu hạn, lòng có dư mà lực lại chưa đủ. "Thông tri đi phương hướng của hắn, lập tức tiến lên vây sát, người này nhất định phải chết!" Lục giai đại kiếm sư quát lớn. Từ sự hiểu biết về lịch sử trưởng thành của Lăng Vân, các đại kiếm sư đều biết Lăng Vân một đời đã từng trải qua những lần bị trúng đòn mà không chết, lại càng đánh càng mạnh! Nếu như không sát tử được hắn, sợ rằng kinh qua một lần ma luyện sinh tử, tu vi của hắn tất nhiên lại được đề thăng một cách đáng sợ. Nghĩ vậy, một vị lục giai đại kiếm sư đại nhân trong tay đã xuất hiện một quyển Thần chi điển tịch, hắn lập tức thông qua công huân, liên thông với thánh kiếm sư Vương Phó đang tiềm phục ở đâu đó trong Hải Sâm đế quốc! Lăng Vân từ khi theo kiếm sư công hội đi trung ương thần điện, Lâm Tuyết cũng không có bất luận tin tức gì của hắn, giờ phút này nhìn thấy một người cùng hắn có quan hệ, làm sao bằng lòng dễ dàng buông tha. Nàng lập tức đối với Lâm Nhược Nhược bên cạnh nói: "Ngươi lập tức mang theo nàng, đồng thời thông tri cho Thủy Lam các nàng, cùng với cao thủ Hải Sâm đế quốc hội hợp lại. Hải Sâm hoàng thất trong lúc nhất thời muốn điều động trên trăm vị đại kiếm sư mặc dù có điểm khó khăn, thế nhưng ở bên trong khẳng định có không ít cường giả, cùng với bọn họ tụ họp lại một chỗ, cho dù là gặp phải sự vây sát của trên trăm vị đại kiếm sư cũng có thực lực mà liều mạng." Giờ phút này căn bản không phải là lúc nói lời vô ích, Lâm Nhược Nhược gật đầu: "Nhất thiết phải cẩn thân." Lâm Tuyết ân một tiếng, mắt thấy Lăng Vân lao ra khỏi vòng vây, nàng cũng không trì hoãn nữa, lập tức phóng lên cao, hướng theo hắn mà đuổi theo. Tại một cái phương hướng khác, một đại kiếm sư đang đuổi theo cân nhắc một chút về tốc độ và cự ly, biết rằng muốn đuổi kịp Lăng Vân sợ rằng có điểm khó khăn, nhất thời đem mục tiêu tập trung tại trên người Lâm Tuyết. Tổng cộng ba mươi mốt vị đại kiếm sư cường giả gào thét trùng phá thiên không, từng đạo Khí cơ sung mãn sát ý nhất thời hướng phía Lâm Tuyết mà phóng đi, trong đó thậm chí gồm cả một vị cường giả tu vi đã đạt tới lục giai đỉnh phong. Lâm Tuyết nhìn ba mươi mốt vị đại kiếm sư đang đuổi theo, hừ nhẹ một tiếng, quay về phía hơn ba mươi người này xuất ra nhất chỉ: "Nguyên khí phong bạo!" Theo chỉ pháp của nàng, lực lượng của nguyên tố Tinh Linh nhất thời tại giữa hư không tràn ra, lấy năng lượng tinh thần của nàng làm vật dẫn, lực lượng nguyên khí của trong thiên địa nhất thời trở nên cực kỳ bất ổn định, vô số năng lượng ba động hỗn loạn tràn ngập khắp thiên địa trong lúc này, trực tiếp đem phương viên vài dặm của thiên địa chi lực khấy đảo cho rối tinh rối mù lên! Tứ giai đại kiếm sư, vốn là dựa vào thiên địa chi lực mới có thể phi hành được. Tại tình huống nguyên khí hỗn loạn như thế này, mấy vị đại kiếm sư có tinh thần lực yếu kém nhất thời mất khống chế đối với nguyên khí xung quanh cơ thể, trực tiếp trụy lạc từ giữa thiên không xuống dưới, nếu bọn họ mà không có thực lực tứ giai, phản ứng linh mẫn, sợ rằng lần này sẽ ngã chết một đống người. Không chỉ là tứ giai, cho dù là ngũ giai đại kiếm sư cường giả cũng bị lay động trong chốc lát, cũng là khó có thể chống đỡ, ào ào rơi xuống từ giữa thiên không. Bọn họ mặc dù không đến mức dẫm vào vết xe đổ của tứ giai đại kiếm sư, nhưng đại đa số đều phải lãng phí tinh lực để tiếp tục phi hành được, thế này thì lấy đâu ra lực chiến đấu? Chỉ có lưỡng vị lục giai cường giả, dựa vào sự cường hoành của tinh thần lực cùng với khống chế lực, vững vàng khống chế được thiên địa chi lực xung quanh cơ thể, vọt thẳng tới mà đuổi theo không bỏ. Lâm Nhược Nhược tuy rằng lo lắng cho an nguy của Lâm Tuyết, nhưng cũng biết là dưới tình huống như vậy, nàng căn bản không thể giúp được gì, tốt nhất là thừa cơ toàn bộ đại kiếm sư cường giả đã bị dẫn dắt rời đi, đi tới bên người Khả Khả, lấy tốc độ nhanh nhất mang theo nàng, hướng Hải Sâm đế quốc hoàng cung bay đi. ---------------------