[Dịch] Hùng Bá Thiên Hạ
Trà được đặt xuống bên cạnh, Trâu Lượng cũng không thèm nhìn, "Làm gì, ngươi muốn để chủ nhân tự động thủ sao?"
Emma bưng tách trà lên, có vẻ không biết làm sao, bạn học Trâu Lượng vốn định nhẫn nại một chút. Nhưng tính kiên nhẫn của gã này thật sự chẳng ra gì, nhất là khi nhìn cái giường bố trí tinh xảo đó, lập tức thú tính đại phát.
Hắn đưa tay ôm lấy Emma thô bạo cởi quần áo nàng, nhưng kiểu gì cũng không cởi được, quần áo của quý tộc thật là phiền phức, bà nội Bear!
"Đừng, đừng, lát nữa còn phải gặp người khác".
Xoạc...
Quần áo bị Trâu Lượng thô bạo xé rách, kỳ thực Trâu Lượng cũng không có cách nào khống chế. Hai người gặp mặt giống như là phát điên, không biết có phải ảnh hưởng lãnh chúa dâm thú để lại hay không.
Khi Trâu Lượng chuẩn bị ôm súng lao vào chợt thấy thị nữ gõ cửa.
"Tiểu thư, đại nhân gọi tiểu thư tới".
Hai người đều giật mình, trong lòng cũng có chút u oán, nhất là Trâu bạn học, thế này mới gọi là khó chịu.
"Ngươi nói ta không thoải mái, phải nghỉ ngơi một chút".
"Vâng thưa tiểu thư".
Emma quyến rũ nhìn Trâu Lượng, "Chủ nhân, ta trả lời vậy ngài có hài lòng không?"
"Hài lòng, tương đối hài lòng!"
Màn đỏ hạ xuống, Trâu Lượng hưởng thụ sự phục vụ toàn tâm của Emma tại nơi chưa từng bị xâm phạm này. Thật sự hiểu Emma mới biết mặc dù cô gái này được nuông chiều, tính khí hơi xấu một chút nhưng không có tâm nhãn gì. Chuyện gì cũng thể hiện ra ngoài, mà bây giờ lại bị Trâu Lượng thuần phục, quả nhiên là lựa chọn tốt nhất để làm nữ nô.
Ở bên trong Trâu Lượng hưởng thụ sự phục vụ của Emma, bên ngoài vẫn ăn uống linh đình. Gina đã lấy cớ đi tới vườn hoa nhưng lại không phát hiện tung tích hai người, trong lòng có chút kì lạ.
Nàng vẫn lưu ý, sau khi hai người này đi vào vẫn chưa thấy đi ra, không biết đi đâu rồi?
Gina ung dung đi đến hậu viện, hiển nhiên người đẹp tộc báo này còn có bản lĩnh lần theo dấu vết rất cao.
Nói thẳng, nàng cảm thấy với tài năng của Arthur nếu ở lại trong Thần miếu thì quá thiếu đất phát huy. Tế ti vinh quang gì đó đều là hư danh, năng lực của hắn không nên lãng phí trong Thần miếu mà nên có không gian phát triển lớn hơn, một không gian vô hạn.
Nàng cần dùng một số chứng cớ để thuyết phục cha, sau đó đề nghị lên trên, hai người cùng nhau chắc chắn sẽ tạo ra càng nhiều kỳ tích.
Thoáng chốc Gina đã đi tới trước phòng của Emma, dấu vết đến đây biến mất.
"Tiểu thư Gina, xin hỏi ngài có chuyện gì không?"
Đến cửa thì một thị nữ ngăn cản Gina lại.
"Ngại quá, vốn ta tới vườn hoa nghỉ ngơi nhưng trong lúc thưởng thức cảnh đẹp lại bị lạc đường, nơi này là?"
"Tiểu thư Gina, nơi này là chỗ ở của tiểu thư chúng ta, tôi đưa ngài về tiền sảnh nhé!" Thị nữ cung kính nói.
"A, tiểu thư Emma à, nhân tiện ta cũng muốn tới thăm nàng", Gina nói.
"Cái này... Tiểu thư không thoải mái lắm, không cho người khác quấy rầy".
"A, thân thể Emma không khỏe à, vậy ta càng phải chào hỏi một chút, ngươi có thể hỏi một tiếng giúp ta không?"
Thị nữ do dự một chút nhưng cảm thấy không tiện từ chối khách quý như vậy nên đành gật đầu, "Tiểu thư Gina chờ một lát để tôi đi hỏi".
Trong phòng, Trâu Lượng đang đến thời khắc mấu chốt, âm thanh của thị nữ lại vang lên, nghe thấy Gina muốn tới thăm, lại nghĩ đến cặp đùi đẹp chết người đó của Gina, Trâu bạn học lập tức nổ tung.
Emma suýt nữa không nén được tiếng kêu, vẫn là Trâu bạn học có võ, nhanh tay bóp chết tiếng rên rỉ từ trong trứng nước. Nhưng vẫn có chút âm thanh truyền ra, có điều âm thanh cũng đã méo mó.
"Nói với cô ấy ta không thoải mái, ngày mai nói chuyện sau".
Lúc này ý thức Emma cũng đã lẫn lộn, đâu còn để ý gì đến Gina, người phụ nữ này cũng thật phiền phức. Santia tốt đẹp như thế mà không ở, chạy đến Jerusamer đối nghịch với nàng làm gì?
"Bạn học Emma, bạn không sao chứ?" Gina đã chạy tới trước cửa.
Lập tức hai người trong phòng bắt đầu hô hấp thật khẽ, nếu chuyện xx giữa ban ngày này bị Gina bắt gặp thì..."
"Bạn học Gina, tôi không sao, chỉ là muốn nghỉ ngơi một chút thôi".
"A, vậy thì tớ không quấy rầy nữa".
Nghe đến đó hai người đều không khỏi thở phào, Trâu Lượng cũng đau đầu, yêu nữ này luôn xuất quỷ nhập thần, không ngừng phiền phức.
"Đúng rồi, bạn có thấy tế ti Arthur không? Tớ tìm hắn có chút việc."
Gina hỏi.
"Tế ti Arthur à, tớ chưa gặp".
Ngoài cửa Gina ờ một tiếng rồi tiếng bước chân xa dần, lúc này hai người trên giường mới thở phào nhẹ nhõm. Emma cũng căng thẳng hết sức, nếu chuyện này lộ ra có mà bị cha đánh chết.
Rời vườn hoa, khóe miệng Gina mang nụ cười đùa cợt, tế ti Arthur, xem ra ngươi thực sự không ngoan ngoãn như bình thường!
Trâu bạn học không hề phát hiện, hắn còn tưởng rằng mình lừa dối được Gina. Thu xếp quần áo một chút, để nữ nô nhỏ Emma tiếp tục giả vờ ốm. Trâu bạn học len lén đi ra qua đường cửa sổ.
Đại khái thâu hương trộm ngọc chính là cảm giác này, Trâu bạn học nhanh chóng rời đi như linh miêu, động tác còn nhẹ nhàng hơn nhiều so với sát thủ.
Trâu Lượng không trở về tiệc rượu mà trực tiếp về Thần miếu, dù sao hắn đã không ngại ảnh hưởng đến danh tiếng nữa, dứt khoát phối hợp một chút. Hơn nữa lần này là cơ hội để Phòng thị chính khoe khoang, hắn đến dự là nể mặt lắm rồi, cần phải thiếp vàng lên mặt người ta nữa. Nếu như Quan cầm quyền Sarah biết Trâu Lượng đã trộm mất con gái bảo bối của hắn trong bữa tiệc thì sợ rằng một tiếng sư tử gầm rồi lập tức mang thành vệ quân vây quét hắn.
Nhưng càng chơi với lửa trong lòng Trâu bạn học càng thấy kích thích.
Tương đối làm mọi người ngoài ý muốn là Quan cầm quyền Roland không hề tìm hắn mà cũng không dừng lại. Nghe nói chỉ là có chuyện đi qua Jerusamer thuận tiện tới thăm ông bạn già một chút, đồng thời xem tình hình con gái mình. Hắn đã biểu thị khen ngợi đối với Học viện chiến tranh Jerusamer.
Sáng sớm hôm sau Gina đã tìm tới nhà, có điều người ta đến điêu khắc trang bị, để không ảnh hưởng đến sự phát huy của Trâu bạn học, một chữ Gina cũng không nhắc tới.
Khi Trâu Lượng hoàn thành chế tạo một cách hoàn mỹ, bạn học Gina thưởng thức tiêu hoa mai của mình rồi hứng thú đánh giá Trâu Lượng. Nhìn đến mức Trâu Lượng sởn gai ốc, có lẽ là có tật giật mình, Trâu bạn học ho khan vài tiếng, "Bạn học Gina, có phải chúng ta nên luyện tập rồi không? Sau này bạn cũng có thể cùng tập luyện sáng sớm với bọn tớ".
Gina cười cười, "Tế ti Arthur gần đây mặt mày hồng hào, cuộc sống rất dễ chịu đúng không?"
"Đâu có, chủ yếu là mỗi ngày đều có thể nhìn thấy đại mỹ nữ Gina nên tâm tình sung sướng thôi".
"A, thật không, có phải tớ rất đáng ghét, ngày nào cũng bám lấy bạn không?" Gina hỏi.
"Không, tớ vui vẻ còn không kịp, nếu như bạn học Gina không ăn mặc mát mẻ như vậy tớ sẽ càng cảm kích, định lực của tớ chưa đủ", Trâu Lượng cười khổ nói. Kỳ thực hắn rất thích phụ nữ có tính cách thẳng thắn như thế này, có điều sức khống chế mặt này của mình quả thật kém một chút. May là có Emma nếu không hắn thật không dám bảo đảm mình có thể làm ra chuyện gì.
Thú tính đại phát cũng không phải không thể.
Gina lại là sửng sốt, nàng không nghĩ tới một câu trêu chọc của mình lại làm cho đối phương thành khẩn, nghĩ đến bí mật mình vẫn giấu, lại nghĩ đến sự tận tâm của Arthur khi chế tạo trang bị cho nàng, Gina tạm thời không biết nên nói gì.
"Gina, sao vậy, Quan cầm quyền Roland nói gì với bạn không? Có chuyện xấu gì cứ đấy sang người tớ là được, tớ có một năng lực siêu cấp!"
Trâu Lượng tràn đầy tự tin nói.
"A, năng lực gì?"
"Chịu oan, bất kể oan to oan nhỏ, oan đen oan trắng..."
Trâu Lượng giả bộ tủi thân làm cho Gina cất tiếng cười to, người này luôn như vậy, ở bên hắn phiền muộn gì cũng có thể quên.
"Đại tế ti Arthur, đã thương thì thương cho trót, chỉ điểm tiểu nữ tử sử dụng tiêu hoa mai một chút, tớ sợ mình ngốc quá, không ném được thì mất mặt bạn".
"Yên tâm đi, đồ đệ ngoan, sư phụ dẽ dạy, con phải học hành tử tế, cần cù bù thông minh!" Trâu Lượng nói nghiêm nghị.
"Hê, lại đòi chiếm tiện nghi rồi, không có cửa đâu, dạy không tốt cũng phải dạy, nếu không tớ sẽ bắt nạt bạn, dụ dỗ bạn, làm cho bạn phạm tội!"
Gina nói không kiêng nể gì, nàng phát hiện càng ngày mình càng thích dụ dỗ đối phương!
Trâu Lượng bất đắc dĩ nhún vai, "Thần thú sẽ phù hộ cho ta, tội nhỏ không ngừng, tội lớn không phạm, học tập chăm chỉ, ngày ngày tiến bộ".
Gina khoác tay Trâu Lượng không hề khách khí, thân thể dán rất gần, "Đi nào, hôm nay tớ phải học được cách ném vòng".
"Được, được, ai da, đừng bám sát như thế, nóng!"
"Nóng thì cởi ra..."
Hai người cứ như vậy đi đến sân huấn luyện, Randy hết sức hâm mộ. Cùng là đàn ông, cuộc đời hắn sao bi thảm như vậy. Mình đưa tới cửa người ta không thèm nhìn, đại ca lại thì lại chạy không kịp, cuộc đời chính là bất công như vậy.
"Randy, đừng đứng thế nữa, em cũng học đi, vũ khí mới này em có phần".
"Vũ khí mới, cái gì?" Randy sửng sốt.
Gina cầm vũ khí đặc thù trong tay đưa tới, "Đây chính là thiết kế mới nhất của tế ti kiến tập Arthur vĩ đại của chúng ta, sát thủ, hệ ám sát, tiêu hoa mai!"
Mọi người chưa từng thấy vũ khí kì dị này, không biết uy lực như thế nào nhưng nhìn số liệu tấn công mọi người đều chấn động, phải biết trên người Gina đã có nguyên bộ trang bị đầy số liệu rồi!
Nhìn thấy sự khiếp sợ của mọi người Gina cũng không thể không kiêu ngạo. Người đàn ông luôn thấp giọng bên người mình đã sáng tạo ra vũ khí gần như thần tích mà vẫn thản nhiên như vậy, hiển nhiên trong lòng hắn mình cũng có vị trí rất quan trọng.
"Oa, đại ca, anh không thể có giới tính không nhân tính như thế, em cũng cần, em cũng cần", Randy lập tức bật thật cao, ôm chặt Trâu Lượng.
Được người đẹp ôm, Trâu bạn học nhẫn nại, bị đàn ông ôm hắn không thể không tàn nhẫn.
"Lăn sang một bên cho ta, bà nội Bear!"
"Đại ca, anh không thể vứt bỏ em, em cũng muốn có 2-2, anh không đáp ứng em sẽ không xuống!" Randy treo ở trên người Trâu Lượng như một con gấu túi.
"Được rồi, đi xuống, mọi chuyện đều có thể thương lượng!"
Trong nháy mắt bạn học Randy đã nhảy xuống. Phóng khoáng chỉnh lại quần áo một chút, hoàn toàn coi thường ánh mắt những người khác, lắc lắc tóc, "Đúng là, đáp ứng từ sớm không phải tốt hơn sao, làm người ta mất hình ảnh trước mặt người đẹp".
Cote ở bên cạnh không nhịn được nôn mửa, "Đồ a dua, ngươi thử diễn tiếp xem nào!"
"Nhị ca..., anh thật xấu!!!"
Bạn học Randy giơ lan hoa chỉ the thé nói. Cote lập tức ngã xuống đất, mọi người bật cười, chỉ có Ernest gãi đầu, "Tam ca, cổ họng anh làm sao vậy, em đi lấy cho anh chén nước nhé!"
Randy đang đắc ý bày tạo hình lan hoa chỉ lập tức hóa đá, tên Ernest này thật chỉ biết phá hoại bầu không khí.
Kết quả là mọi người cười đến ngã dúi dụi, chính Randy cũng bật cười. Ánh mắt hắn nóng đến nỗi có thể hòa tan thứ vũ khí kia, thật quen mắt. Mặc dù không biết thứ này dùng thế nào nhưng hắn tin rằng tất cả những thứ mang nhãn hiệu Arthur đều là thần tác.
Trong tiếng cười Gina cũng đã quyết định, bất kể thế nào nàng cũng phải bảo vệ được Arthur, người trí dũng song toàn lại không hề xảo trá như vậy tuyệt đối không thể trở thành vật hi sinh khi các thế lực giao phong!
Mà phương pháp chỉ có một!