[Dịch] Hám Đường

Chương 59 : Hư hư thật thật


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Bồ Tân độ là môn hộ từ Hà Đông vào Quan Trung, bởi vì Hoàng Hà thường xuyên thay đổi dòng chảy lại hay biến động theo mùa nên mực nước cũng thay đổi, do đó Bồ Tân độ mới dùng cầu nổi mà không phải là cầu đá hay cầu gỗ. Cách Bồ Tân độ nửa dặm là một tòa thành đất, bên trong có 2000 binh sĩ, thủ tướng tên là Trương Thụy Ân, một hán tử Quan Bắc ước chừng 40 tuổi. Lúc bấy giờ bên trong thổ thành đã đốt đuốc, Trương Thụy Ân đang dò xét trong thành. 5000 binh sĩ của Ân Khai Sơn đã đánh tới, đã lập đại doanh ngoài thành. Trương Thụy Ân đã phái người đến thành Hà Đông cầu cứu, giờ chỉ còn chờ quân cứu viện. Trương Thụy Ân cực kỳ cẩn thận, cùng lúc cũng đưa tin này đến thành Đại Hưng. Lúc Dương Hựu nhận được tin thì đã gần giờ Hợi. Việc Lý Uyên tiến binh Bồ Tân độ vốn ở trong dự liệu của Dương Hựu, chỉ cần giữ vững thổ thành thì Lý Uyên sẽ không vượt qua được Hoàng Hà. Điều mấu chốt nhất là Dương Hựu đã ghim một cây đinh vào bên cạnh Lý Tú Ninh. Hắn lựa chọn thật lâu cuối cùng mới chọn Dương Mai, cũng hy vọng nàng có thể hoàn thành nhiệm vụ này. 5 ngày sau, thành Đại Hưng sẽ xuất 2 vạn binh tiến đánh Hộ huyện, còn Đậu Tấn ở quận Phù Phong cũng sẽ xuất 1 vạn binh phối hợp hành động với kỵ binh của Lý Tĩnh. Đại chiến sắp đến, tâm trạng Dương Hựu có vẻ nặng nề. Sau khi biết Tiêu Quan rơi vào tay Tiết Cử, Dương Hựu cảm giác nguy cơ ngày càng nghiêm trọng. Làm người đứng đầu, càng có nhiều việc để hắn phải suy tính, một khi thất bại lập tức sẽ vạn kiếp bất phục. Mà trận chiến này lại thật thật giả giả, hư hư thực thực, không biết có thể lừa được Lý Tú Ninh hay không? Ngày 19 tháng 10, cũng chính là sáng sớm ngày thứ hai Ân Khai Sơn đến Bồ Tân độ. Y đích thân dẫn binh tấn công mạnh thổ thành. Trương Thụy Ăn không dám xem thường, tự mình chỉ huy binh sĩ thủ thành. Hai bên đầu nhập vào không ít binh lực, kịch chiến nửa ngày, trên đầu tường thay chủ mấy lần nhưng cuối cùng quân Tùy vẫn giữ vững được. Buổi chiều, viện binh của Khuất Đột Thông chạy tới, chợt tấn công đại doanh của Ân Khai Sơn. Sau đó, Lý Uyên được tin thành Hà Đông xuất binh, lường trước là đi trợ giúp Bồ Tân độ, Lý Uyên hạ lệnh trưởng tử Lý Kiến Thành mang 5000 binh đến trợ giúp Ân Khai Sơn. Hai bên huyết chiến một trận, đều có tổn thương, đến lúc hoàng hôn đều tự bãi binh. Tiếp theo sau, hai bên đều bố trí vô số trạm gác, lầu bắn tên dọc theo con đường từ thành Hà Đông đến Bồ Tân độ, hình thành cục diện giằng co. Hai bên phái ra vô số trinh sát, liên tục do thám, tao ngộ chiến quy mô nhỏ xảy ra vô số, nhưng đều không thể thâm nhập đối phương để lấy tin tức. Lúc bấy giờ, sau khi bị thiệt hại một trận, Lý Thế Dân ở Long Môn tạm thời án binh bất động, tăng tốc chế tạo thuyền. Còn Âm Thế Sư thì từ sau sự kiện lần trước đã phái binh bố trí vô số lục lạc ở bên đò, đồng thời phái binh tuần tra ngày đêm, phòng ngừa Lý Thế Dân lại đến đánh lén lần nữa. Còn ở tây tuyến, sau khi Tiết Cử chiếm được Tiêu Quan bèn phái đại tướng Thường Trọng Hưng dẫn 5000 binh đóng giữ Tiêu Quan, còn mình mang binh về Kim Thành. Tiết Cử cũng minh bạch, ở tình trạng thế lực ở Quan Trung hỗn loạn, tốt nhất là vẫn giải quyết trước hậu hoạn. Y chuẩn bị tập trung binh lực đánh hạ Lương Châu, chờ đến đầu xuân năm sau lại xuất binh toàn lực đến Tiêu Quan, tranh đoạt Quan Trung. Tháng 12, Khâu Sư Lợi bắt được một sứ giả của quân Tùy, lấy được một tin tức cực kỳ trọng yếu, bèn sai khoái mã truyền tin về cho Lý Tú Ninh. Lý Tú Ninh không dám xem thường, lập tức tổ chức hội nghị cấp tốc, mọi người thương nghị đại sự trong phòng họp để ứng phó quỷ kế của Dương Hựu. Kết quả tra khảo của Khâu Sư Lợi là Dương Hựu giả vờ lấy chủ lực tiến đánh Hộ huyện để làm Lý Tú Ninh mất cảnh giác, nhưng trên thực tế Dương Hựu lại âm thầm muốn chiếm Vũ Công để đả thông liên hệ giữa Đại Hưng với quận Phù Phong, sau đó lại chiếm Chu Chất, từ đó áp chế Lý Tú Ninh ở một góc Hộ huyện. Lý Thần Thông trầm ngâm một lát, nói: "Nếu đã như vậy, chi bằng tương kế tựu kế, đóng quân ở bờ bắc Vị Hà, cắt đứt lương đạo của quân Tùy." Sử Vạn Bảo buồn bực không lên tiếng, những ngày này dường như y đã mất quyền nói chuyện cho nên đối với tất cả mọi việc y đều dùng sự im lặng để trả lời. Lý Tú Ninh cười nói: "Tin tức của sứ giả ắt là sự thật, nhưng bất kể thật hay giả, huyện Vũ Công vô cùng trọng yếu, không thể để mất. Ta đã để Khâu Sư Lợi đóng giữ huyện Vũ Công." Ngừng lại một lát, ánh mắt Lý Tú Ninh nhìn về phía mọi người, lại nói tiếp: "Người này quỷ kế đa đoan, ta quyết định bất biến ứng vạn biến. Hà tướng quân, ngươi dẫn 5000 binh, lập doanh ở Vị Bắc, không được tùy tiện xuất chiến, chỉ cần bảo vệ tốt cầu nổi chính là đại công." "Phó tổng quản, ngươi lãnh 1 vạn binh, lập doanh ở phía Bắc Hộ huyện." Bố trí này sẽ nối liền Vũ Công với Hộ huyện thành một đường. "Về phần Hộ huyện, ta đích thân soái đại quân đóng giữ ở đây!" Lý Tú Ninh nói xong, nhìn mọi người một cái, ánh mắt dừng lại trên người Sử Vạn Bảo, nói: "Sử tướng quân có thể cùng ta thủ thành, ra sức bảo vệ Hộ huyện không mất." Trong lòng Sử Vạn Bảo mừng rỡ, nói: "Mạt tướng lĩnh mệnh." Lý Tú Ninh gật gật đầu, nói: "Hôm nay nghị sự đến đây thôi, chư vị cũng phải cẩn thận ứng đối." Ngày 23 tháng 10, 2 vạn quân Tùy tiến đến Hộ huyện, lập đại doanh ở Phong Thủy biên phía đông Hộ huyện. Trong đại doanh quân Tùy treo lên đại kỳ đỏ thẫm viền vàng. Quân Tùy sau khi đóng quân ở Phong Thủy biên, không vội tiến đánh Hộ huyện mà phái binh sĩ ra bốn phía chặt cây cối, chế tạo khí giới công thành, đồng thời xây dựng thêm đại doanh. Lúc này, huyện Vũ Công truyền tin đến, 1 vạn đại quân của Đậu Tấn tiến đến Mi huyện, đóng quân ở phía Tây Vũ Công, đồng thời có một cánh quân Tùy không rõ số lượng cũng lập đại doanh ở phía đông huyện Vũ Công. Sở dĩ không biết số lượng chi quân Tùy này là bởi vì chi quân Tùy này cơ hồ toàn là kỵ binh, ở ven đường trinh sát xạ thủ dày đặc, mấy lần Khâu Sư Lợi phái ra trinh sát đều bị quân Tùy chém giết, cơ bản không thể nào tìm hiểu được tin tức. Bất quá nghe nói, ở huyện Vũ Công phát hiện đại kỳ đỏ thẫm viền vàng của Dương Hựu, còn ở Hộ huyện có chủ soái đại kỳ của Dương Hựu. Hai nơi chiến trường đều có đại kỳ viền vàng của Dương Hựu khiến Lý Tú Ninh khó thể phỏng đoán tột cùng là Dương Hựu ở nơi nào. Nàng liên tục phái binh dò xét, muốn biết tình huống rõ ràng. Nhưng đại doanh quân Tùy ban ngày luôn đóng cửa, theo lời trinh sát, trong đại doanh hình như có tiếng ca múa truyền ra. Rốt cuộc, 2 ngày sau Lý Tú Ninh phát hiện Dương Hựu xuất hiện ở đại doanh quân Tùy, hắn khi thì mang mấy chục tên lính ra ngoài đi săn, khi thì mang binh sĩ đi Phong Thủy biên câu cá. Dường như Dương Hựu đến đây không phải để đánh trận, mà là để du ngoạn. Cùng lúc đó, Đậu Tấn bắt đầu vây khốn huyện thành Vũ Công. Y kiến tạo vô số tháp lâu ở ngoài huyện thành, dần dần chia cách huyện Vũ Công với bên ngoài. Khâu Sư Lợi xuất binh đánh mấy trận, bị kỵ binh của Lý Tĩnh đánh lén, tổn binh hao tướng, chỉ có thế rút về thành. Ngày 27 tháng 10, trước mắt mọi người, 5000 quân Tùy chạy tới đại doanh quân Tùy ở Phong Thủy. Ngày 29 tháng 10, 5000 binh mã quân Tùy lại lần nữa tiến vào đại doanh, binh lực đạt đến 3 vạn. Đối mặt dị trạng của quân Tùy, Lý Tú Ninh chỉ cười lạnh một tiếng, nàng mơ hồ cảm thấy mục tiêu của quân Tùy hẳn là Hộ huyện mới đúng. Nàng tăng thêm nhân thủ trên đầu thành, cẩn thận tuần tra. Ngày 3 tháng 11, Đậu Tấn đã hoàn thành bao vây huyện Vũ Công. Dương Hựu nhận được tin, ngày tiếp theo bắt đầu áp dụng kế hoạch, đại doanh quân Tùy bắt đầu giảm lò. Mà đồng thời với giảm lò, đại doanh vẫn tiếp tục xây dựng thêm như cũ. Nhận được tin này, Lý Tú Ninh có chút bối rối. Thông qua quan sát cẩn thận, nàng phát hiện thời gian quân Tùy nấu cơm không thay đổi, điều này cho thấy quân Tùy ở đại doanh Phong Thủy đang giảm đi, xem ra xây dựng thêm quân doanh chỉ là trò gạt người. Nhưng nếu là như thế, ngay từ đầu vì sao quân Tùy lại tăng binh? Để xác định, Lý Tú Ninh phái trinh sát dò xét hướng bắc. Rốt cuộc ở đại doanh quân Tùy phía bắc phát hiện rất nhiều dấu chân tiến về phía bắc. Tính toán ra có ít nhất 3-4 ngàn quân Tùy, mỗi sáng sớm đi lại dọc theo đường nhỏ về phía bắc, dấu chân biến mất ở một dãy Vị Thủy. Như vậy xem ra mục tiêu của bọn họ hẳn là huyện Vũ Công. Lại quan sát tiếp 2 ngày, Lý Tú Ninh phát hiện số lượng quân Tùy sớm đi chiều về cũng không khớp, mỗi ngày ra ngoài 5000 người, trở về chỉ có 2000, xem ra chính là thông qua cách này để giảm binh, đạt được mục đích mê hoặc người khác. 5 ngày sau, đại doanh Phong Thủy của quân Tùy chỉ còn lại 5000 binh mã, nhưng toàn bộ đại doanh đèn đuốc sáng trưng khiến người bên ngoài cảm thấy đây là đây là một đại doanh tràn ngập sinh cơ. Vì muốn tiến thêm một bước xác định hư thực quân Tùy, Lý Tú Ninh đích thân mang theo 200 nữ binh, lén đến gần đại doanh quân Tùy, quan sát ở khoảng cách gần. Lúc này, sắc trời âm u, bốn phía một màu đen kịt, nhờ vào ánh đèn đuốc xa xa mơ hồ có thể thấy rõ ràng đại doanh quân Tùy binh sĩ thưa thớt. Bọn họ từng nhóm đứng chung một chỗ, dáng vẻ lười biếng. Mà binh mã rõ ràng lại không nhiều, điều này khiến Lý Tú Ninh có ý nghĩ tiến đánh đại doanh quân Tùy. Thế nhưng sáng sớm ngày thứ 2, đại doanh quân Tùy không có 1 người, ngay cả lính gác cần thiết cũng biến mất. Lúc nhận được tin tức này, trong đầu Lý Tú Ninh "ong" một tiếng, muốn nổ tung. Rốt cuộc nàng minh bạch âm mưu quân Tùy. Nhưng Lý Tú Ninh vẫn chưa tin hẳn, nàng đích thân mang binh chạy đến đại doanh quân Tùy. Đại doanh vẫn đứng vững như cũ, mấy tên binh sĩ đang mở cửa doanh. Trong đại doanh quân Tùy, có thật nhiều khí giới công thành, thậm chí còn có không ít lương thực. Điều này nói rõ quân Tùy không kịp mang đi. Quân Tùy tổn thất lương thực chồng chất như núi chính là để mê hoặc chính mình, chiếm lấy huyện Vũ Công sao? Lúc này trinh sát đến báo, ở đại đoanh phía bắc của quân Tùy phát hiện vô số dấu chân mới. Hiển nhiên, quân Tùy đã rời đi, mà 8-9 phần là xuất phát về hướng huyện Vũ Công. Giờ khắc này, đối mặt lương thực chồng chất như núi ở đại doanh quân Tùy Lý Tú Ninh hoàn toàn không có vui sướng thắng lợi, chỉ còn lại cảm giác phiền muộn khi bị đùa bỡn. Binh pháp đã nói biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, thế nhưng Lý Tú Ninh phát hiện nàng cơ hồ không biết gì về Dương Hựu cả. Suy nghĩ kỹ lại, những ngày này sự tình phát sinh vô cùng khác với lẽ thường, thỉnh thoảng lại tăng binh, thỉnh thoảng lại giảm lò, đôi lúc lại xây thêm doanh, ngay trong đêm lại phái binh đi huyện Vũ Công khiến Lý Tú Ninh phán đoán sai lâm, đánh mất thời cơ tốt nhất. Lúc này, toàn bộ binh lực quân Tùy chừng 4 vạn, nếu như tiến công huyện Vũ Công trên quy mô lớn thì cho dù ở Vị Bắc có 5000 binh mã của Hà Phan Nhân cũng e là không ngăn được công kích của quân Tùy. Nghĩ đến đây, Lý Tú Ninh vội trở lại Hộ huyện, nhanh chóng sắp xếp một loạt. Đầu tiên nàng sai sứ giả thông tri Lý Thần Thông, bảo y mang đại quân vượt qua Vị Thủy, hội sư với Hà Phan Nhân, nghĩ cách cứu viện huyện Vũ Công. Tiếp theo, nàng điểm 2 vạn binh mã, chuẩn bị đích thân soái đại quân, tìm cách cứu viện huyện Vũ Công.