[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 93 : Thịnh Hành


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Mụi gửi thư cho winh hunter mãi ko thấy giả nhời, đành cứ dịch típ 1 chương dzậy Trước kia Đường Linh với Lý Phong còn có phần chủ động, nhưng từ sau khi biết hắn chính là chiến sĩ Đao Phong thì tiểu mỹ nhân đã hoàn toàn thần phục. Sự thay đổi nhanh chóng ấy bản thân Đường Linh cũng không tưởng tượng nổi, nhưng cũng dễ hiểu thôi... Không cô gái nào có thể thờ ơ được trước liên tiếp những bất ngờ kinh động như thế, đúng là còn hơn cả trong truyện viển tưởng của Khô Lâu Tinh Linh(!) Chỉ trong một thời gian ngắn Đường Linh đã chứng kiến hàng loạt những kỳ tích, nhưng với Lý Phong thì xem ra chúng lại rất bình thường... Dường như hắn vẫn còn nhiều sự cao siêu nữa chưa bộc lộ ra ngoài. Không phải chỉ Đường Linh, cả Lý Phong cũng đang sống trong mơ... Hai kẻ si tình chỉ hận không thể ngày ngày quấn quít bên nhau, nhưng lười biếng thế đâu có được! Bài vẫn phải học, lớp vẫn phải lên, đồng thời cũng không nên làm ngứa mắt quá mức một số người... Ví dụ như gã Mã Khả tội nghiệp... Thấy Đường Linh không thể rời mắt khỏi Lý Phong, Mã Khả chỉ còn biết gãi đầu gãi tai... Lẽ nào trước đây Lý tiểu tử không lôi cuốn được ai là vì những cô gái kia không cùng đẳng cấp, không nhận ra tiềm năng của hắn? Hay Lý Phong chính là sát thủ của mỹ nữ siêu hạng trong truyền thuyết...? “Bạn Đường Linh, với tinh thần đầy trách nhiệm với quảng đại nữ đồng bào tôi phải tiết lộ cho bạn biết, Lý tiểu tử này không bao giờ biết ngủ lười, hôm nào cũng vừa sáng là đã đánh thức người ta dậy rồi!” “Vậy sao? Tôi thích nhất là ngủ sớm dậy sớm đó...” Nhìn Đường Linh tràn đầy hạnh phúc bên Lý Phong, Mã Khả đành phải bỏ hẳn dự định "cứu giúp" cô gái... Có thời gian phải bàn bạc tử tế với tiểu tử này một chút về chuyện "làm sao để tán được người đẹp", đồng thời cả chủ đề "cách khiến cho mỹ nữ không thay lòng đổi dạ" nữa mới được. Không chỉ Mã Khả nhăn mặt, ánh mắt quyến luyến nhìn Lý Phong của Đường Linh khiến hầu như tất cả cánh nam sinh phải lắc đầu khó hiểu... Có thể khiến công chúa của GAD thành ra như vậy, tên Lý Phong kia liệu có mê hồn thuật gì đó hay không? Các cặp yêu nhau trong học viện cũng không ít, nhưng chưa thấy cô gái nào nhìn bạn trai của mình đến mức độ như thế cả...! Dù sao Mã Khả đã có thể tạm yên tâm... Nói thực gã chẳng mấy xem trọng mấy thiên kim tiểu thư con nhà giàu, nhất lại là đại đại gia như công chúa GAD. Hơn nữa gã hiểu rõ cá tính của Lý Phong, chỉ sợ người anh em của mình tổn hại vì bị người ta khinh thị... Dù sao cũng là tính ích kỷ của con người, Mã Khả thà nhìn thấy Lý Phong bỏ rơi người ta chứ không muốn bạn gã bị bỏ rơi! Tuy nhiên bây giờ dường như Đường đại tiểu thư đã hoàn toàn bị chinh phục, hơn nữa nhìn ấn đường hai người lấp lánh hào quang, chắc chắn là đã làm "chuyện ấy" rồi! Người khác có thể không biết, nhưng một Tình thánh như Mã Khả làm sao lại không hay, huống hồ về chuyện này Lý Phong hoàn toàn không biết cách che giấu! Dẫu vậy Mã Khả cũng không định đem chuyện này trêu chọc bạn mình... Gã thực sự hy vọng hai người có thể bình yên bên nhau. Tất nhiên... gã cũng có thể hưởng ké chút hào quang, có sao đâu... Giảng đường khoa Chiến sĩ cơ động, còn chừng 15 phút nữa là đến giờ nhưng trong sảnh chẳng có vẻ gì là lớp học, không khí còn náo nhiệt hơn cả trẩy hội, từ xa đã nghe thấy tiếng bàn tán xôn xao. “Phục thật, Chiến Sĩ Đao Phong phải gọi là Chiến Sĩ Ma Quỷ mới đúng, thằng cha Tiêm Nhuệ Hải Tặc cũng đúng là đồ ngu, chọn ai không chọn lại đi dây vào anh ta...!” Khỏi cần nghi ngờ, chủ đế của các sinh viên chỉ có một... thảo luận về trận đại chiến tối hôm qua! Những khoa khác có thể không mấy quan tâm, nhưng ở khoa Cơ chiến này thì gần như không một ai là không chơi game Chiến tranh vũ trụ, một trận đấu kinh điển như thế đương nhiên họ không thể bỏ lỡ. “Thời nào chẳng có những kẻ không biết mình là ai, Tiêm Nhuệ Hải Tặc đâu phải là duy nhất! Các cậu chưa xem à? Hoàng Phong Châm vừa đua ra một đống lý do, đại loại là môi trường khốc liệt đã hạn chế sức chiến đấu của Tiêm Nhuệ... ha ha...” “Vô sỉ đến mức ấy là cùng, chính hắn ta chọn chiến trường đó... nói thế mà cũng nói được!” Một nữ sinh bất bình lên tiếng. “Hehe... Hoàng Phong Châm thì còn biết gì là xấu hổ... Này, Chiến Sĩ Đao Phong đúng là quá đỉnh! Rốt cuộc anh ta là ai nhỉ? Có lẽ còn trẻ lắm, nghe giọng nói thì biết...” “Đúng thế, giọng nói nghe hấp dẫn lắm...!” Mấy nữ sinh lập tức nhao nhao hưởng ứng, con gái lúc nào chẳng thích mấy chuyện như vậy... Thực ra giọng nói của Lý Phong sau khi qua một mớ chuyển tiếp đã không còn trung thực nữa, nhưng các khán giả hâm mộ vẫn tưởng tượng ra đủ thứ mê lực trong đó... Lý Phong chưa bao giờ tự cho rằng giọng nói của mình có thể hay ho với một ai, vậy mà nghe những nữ sinh này bàn tán thì có vẻ họ Lý của hắn sắp đổi thành Pavarotti rồi... “Tối qua thức xem suốt đêm, đói không?” “Đói… không cảm giác gì!” Một giọng nào đó cất lên... Hàng ghế phía sau, một sinh viên khác thò đầu ra cười khì: “Buồn ngủ… không cảm giác gì!” Mấy gã xung quanh rộ lên một trận cười, không ngờ câu nói bừa "hai lần trọng lực… không cảm giác gì!" của Lý Phong đã trở thành khẩu ngữ. Đầu tiên chỉ là thảo luận về vẻ bình thản mạnh mẽ của nó, cuối cùng không biết ai đã bắt đầu bắt chước, chẳng mấy chốc đã trở thành từ cửa miệng "abcxyz... không cảm giác gì!" Lý Phong không biết nên khóc hay nên cười... không ngờ chỉ một câu bâng quơ của mình lại có sức ảnh hưởng lớn như vậy. Hắn tìm một góc xa ngồi xuống, hiện giờ trong khoa Lý Phong cũng là người có số má, chỗ hắn ngồi đương nhiên không ai dám đến gần, cũng vì một lý do nữa... Chẳng bao lâu sau Salta đi đến, thản nhiên ngồi xuống cạnh Lý Phong. “Sếp, trận đấu hôm qua của Chiến Sĩ Đao Phong đã xem chưa?” Sống trong quân doanh hai tháng, Salta đã học không ít thói quen của quân nhân, chẳng hạn như mấy binh sĩ gọi Thiếu uý Tiger là Sếp, hắn ta cũng gọi Lý Phong như vậy. “Xem thì sao?” “Người này đúng là đáng sợ, chiến pháp thiên mã hành không, sức mạnh khó thể tưởng tượng, khả năng bùng nổ kinh người. Đáng sợ nhất là tuổi tác tuyệt đối không nhiều, tôi từng giao đấu với hắn trong game, đã thua!” “Cậu đã đấu với hắn?” “ID của tôi trong game là Kỵ Sĩ Tử Vong, tôi đã bị hắn đánh nổ tung. Dám nói khả năng bùng nổ lớn nhất của Đao Phong có thể lên đến bảy lần, thậm chí còn mạnh hơn!” Phân tích của Salta khiến Lý Phong hơi giật mình... “Cái thứ trò chơi đó không đáng tin, độ mô phổng còn kém lắm. Nếu có cơ hội gặp trong hiện thực, tỉ thí vài chiêu mới thú vị...” “Ừm... tôi đã tính toán sơ qua. Ngay cả ngoài hiện thực thì hắn cũng tuyệt đối là hàng mạnh nhất trong cả USE và NUP, có lẽ phải là cấp át chủ bài... Xem ra tôi cần phải học rất nhiều!” Xem ra Salta đã thật sự bị kích thích, với hắn ta thì áp lực càng lớn chí phấn đấu lại càng cao...