[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 77 : Tham lộ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

"Cũng không bao lâu, mới có một giờ mà". Salta và Đường Linh nhìn nhau, người này… một giờ tùy ý vậy sao? Duy trì dưới trọng lực năm lần trong vòng một giờ, đi ra thần thái vẫn không chút mệt mỏi như vậy, Salta cũng hoài nghi Lý Phong có phải là người máy đội lốt người hay không! Đường Linh thế mới biết Lý Phong nói với nàng về trọng lực tám lần là không phải nói chơi, mà là sự thực, đột nhiên, một loại xúc động kịch liệt sinh ra từ trong thân thể của nàng, nếu có thể chế tạo cho Lý Phong một Cơ động chiến sĩ thật tốt thuộc về hắn, vừa nghĩ đến bộ dáng phong vân của Lý Phong, Đường Linh đã nghĩ đến việc cùng nhau dành lấy vinh quang, nàng thì điều khiển chiến hạm vũ trụ, mà Lý Phong là người bảo vệ, hai người cùng nhau ngao du tinh hải… Thật là hạnh phúc. "Khụ khụ, Linh nhi, Linh nhi?" "Đường Linh đồng học, nghĩ đến chuyện gì mà vui vẻ vậy?" Ngay cả Salta cũng nhịn không được mà trêu chọc Đường Linh, nhân tài như Lý Phong mà thành đôi với nữ sinh băng tuyết như Đường Linh, trong mắt Salta hai người này quả thật là trời sinh một đôi. "Khụ khụ, không có gì, không có gì… Các người làm gì mà nhìn người ta như vậy, không được nhìn, không cho nhìn!" Đường Linh dậm chân, hai người vội vàng xoay người. "Lý Phong, sau này an bài như thế nào?" Salta đã quyết định cuộc sống sau này đều nghe theo sự an bài của Lý Phong, điều cấp thiết nhất của hắn chính là tăng cường thực lực. "Salta không nên gấp, trước tiên ứng phó với đợt huấn luyện này cái đã, sau đó sẽ có kế hoạch cụ thể, nóng lòng ngược lại sẽ dể làm hỏng việc". Lý Phong cũng không thể không cảm kích Ma quỷ kim, quả thật cái loại phương thức huấn luyện này là phương pháp duy nhất có thể trong thời gian ngắn mà tăng cường năng lực, điều này căn bản không phải kỹ thuật hiện nay có thể đạt được, nhưng nỗ lực của Lý Phong cũng phải trả một cái giá tương đương, đó là đổi bằng mạng sống, nếu không phải tinh thần của hắn cứng cỏi, thì đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng có thể có thành tựu như bây giờ quả thật cũng là do công lao của Ma quỷ kim, công ngang bằng với tội, cho nên hắn rất bình thản đối với Ma quỷ kim và thực lực của bản thân. “Rõ!" Đối với lời Lý Phong nói, Salta bây giờ coi như là thánh chỉ, Salta cho tới bây giờ cũng chưa từng phục một người như vậy, cha và ca ca của hắn rất mạnh, là mục tiêu của hắn, nhưng khi tiếp xúc với Lý Phong, hắn phảng phất như phát hiện một lục địa mới, thực lực mà Lý Phong thể hiện cũng không phải có thể áp đảo cha của hắn, nhưng lại có thể cho Salta một loại tin tưởng, mà từ trước đến nay chưa ai làm được! Bất luận là chiến đấu hay là… phụ nữ. Huấn luyện đã xong, Salta cũng rất nghe lời đi trở về, cũng không có tiếp tục luyện tập, mà Lý Phong và Đường Linh cùng nhau rời đi, vốn định cơm nước xong mới đi, nhưng thời gian còn khá sớm, hai người cũng tùy tiện thay đổi quần áo rồi xuất phát, rời khỏi quân doanh cảm giác thật không tệ, kiến trúc lạnh lẽo và khung cảnh tự nhiên xinh đẹp đương nhiên là bất đồng, nhà trường cũng cho phép học sinh ra ngoài chơi, hiển nhiên mọi người cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy. Lý Phong mở tấm bản đồ khu vực huấn luyện dã ngoại sinh tồn mang theo, đường núi gần đó tương đối gập ghềnh, hơn nữa chung quanh là khu quân sự, ngoại trừ đường quốc lộ ra, tất cả đều là rừng cây, ngoài ra còn có những trạm gác quân sự, với cá tính của những người ở đây chắc chắn sẽ không để cho bọn họ quá tự do thoải mái. Huấn luyện cụ thể như thế nào, Lý Phong cũng không rõ cho lắm, nhưng hắn căn bản cũng không có chút sợ hãi nào, nhưng cũng nghĩ cho Đường Linh và Mã Khã một chút. Đường Linh dù sao cũng là nữ sinh, thích sự lãng mạn, mục đích đến đây cũng không phải là để quan sát, chỉ cần có thể cùng Lý Phong ở riêng một chỗ đã rất vui vẻ rồi. Hai người dựa theo bản đồ chí lối, đi tới chỗ mà tuần tới sẽ dùng để huấn luyện. "Hắc hắc, Hầu Tử đã hoàn thành chưa?" "Yên tâm đi, với tâm tư của tiểu tử Lý Phong kia, dám chắc sẽ đi dò xét một chút, ta đã đưa bản đồ đã qua xử lý cho hắn, hãy kêu những người khác chuẩn bị đi". "Nếu mà xếp bị phát hiện, chúng ta sẽ tiêu hết đó". "Cương Thi, tiểu tử ngươi uống phải thúôc gì vậy, lá gan từ lúc nào đã nhỏ như vậy rồi, không chơi tên tiểu tử này một lần thì không được, không phải ta thấy hắn không vừa mắt, mà thật sự là rất có hứng thú với hắn, ngươi không dám thì có thể không đi, dù sao xếp đã đi báo cáo với thiếu tá, khỏang hơn nửa tiếng nữa mới về được". "Ha ha, ta xem các ngươi không phải là thấy hắn không vừa mắt, mà là bởi vì thiếu tá coi trọng hắn như vậy mới không phục!" Đao Ba cười mỉm nói, đáng tiếc vẻ mặt có nghiêm chỉnh đến thế nào cũng trông rất là kinh khủng. "Hừ, như nhau thôi, thiếu tá là người mà ta bội phục nhất tại TIN này, tiểu tử này cũng không tệ, nhưng dựa vào cái gì mà thiếu tá lại đánh giá cao như thế, thiên tài? Không phải, thiên tài tại TIN rất nhiều, người mới mười tuổi đã có siêu năng lực cũng không thấy thiếu tá coi trọng như vậy, ta cần phải đánh giá thử xem Lý Phong này có thực sự đáng giá như vậy hay không!" Những người khác cũng gật đầu, hiển nhiên bọn họ đối với việc thiếu tá coi trọng một người trẻ tuổi như vậy có phải là một quyết định đúng đắn hay không, bốn người này vốn lớn gan, huống chi thực lực của Lý Phong cũng đã tới đẳng cấp này rồi, nếu đối phương rất yếu, bọn họ cũng sẽ không ra tay, kỳ thật mấy người Thiết Hùng một chút chắc chắn cũng không có, lúc này mới quyết định bốn người cùng hành động. "Hầu Tử, mở ra đi, trước tiên để cho bọn họ luống cuống cái đã, đợi trời tối hẳn mới động thủ lần nữa". "Hắc hắc, sớm đã khở động rồi". Lý Phong và Đường Linh đang đi ở trong rừng, khung cảnh chung quanh càng ngày càng đẹp, cũng rất u tĩnh, bạn học cũng từ từ không thấy ai, chỉ còn lại có mình bọn họ, kỳ thật cũng không đi quá xa, bất quá hai người cũng không có nói gì với nhau, cũng không quá để ý, huống chi cảnh chung quanh lại đẹp như vậy, nhất là Đường Linh, mặc dù biệt thự của nàng cũng là rất đẹp, nhưng cũng không thể so sánh với cảnh sắc thiên nhiên như vậy, ngay cả tiếng chim kêu cũng thấy thích thú. Ôm lấy thân thể động lòng người của Đường Linh, Lý Phong cũng cảm giác được làm nam nhân thật tốt, lại đi một lúc nữa, trong núi lại xuất hiện một cái hồ rất xinh đẹp, Đường Linh lập tức thích thú chạy tới. "Phong ca, mau tới đây đi, anh xem kìa, thật là đẹp!" Đường Linh mở rộng hai tay, hít thật sâu một hơi, mùi nước tươi mát, có cả một chút mùi bùn đất, quả thật là một cái hồ đẹp! Hai người ngồi ở bên hồ, Đường Linh cởi giày ra, lộ ra bàn chân ngọc xinh đẹp tuyệt trần mà nghịch nước, Lý Phong thấy vậy không khỏi ngơ ngẩn, thật muốn nắm lấy đôi bàn chân ngọc này trong tay mà thưởng thức một chút. "Nhìn cái gì vậy, ngốc quá". Đường Linh che miệng cười. "Linh nhi, em thật đẹp". Lý Phong nói một câu thật ngốc nghếch, nếu Mã Khã mà có ở đây nhất định mắng hắn làm mất thể diện của sư phụ, tán gái thì làm sao có thể nói như vậy được, nhất là khi đang ngồi trước mặt Đường đại mỹ nhân.