[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 334 : Vũ Khí Bí Mật


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Một cỗ Kanuo 10 đột nhiên quay phắt lại nhằm La Tịnh Dĩnh lao đến, súng liên thanh bắn thành vòng tròn trên mặt đất, giam chặt chiến xe truyền hình vào giữa. Đến lúc này La Tịnh Dĩnh mới ý thức được sự khinh suất của mình. Oành..... Phát đạn lôi xạ ghim ngay trước đầu xe, La Tịnh Dĩnh vội quay mạnh tay lái nhưng chiếc xe vẫn đứng ì một chỗ, hiển nhiên đã bị hư hỏng nặng. Răăc...... Cỗ Kanuo10 vươn cánh tay máy, nhấc chiếc xe lên như xách một thứ đồ chơi. Từ trong vọng ra tiếng cười đắc chí: "Hehe, La tiểu thư thân mến, lúc nữa lên giường chúng ta làm bài phỏng vấn chứ nhỉ!" Vừa nói vừa quay người toan rời đi. La Tịnh Dĩnh ngồi ngây trong xe, hoảng sợ đến cứng người. Tên cướp háo sắc này... mặc dù điên cuồng nhưng không thể không thừa nhận hắn cũng có chút phân lượng. Nghĩ mà xem, phát lôi xạ vừa nãy hết sức chính xác, vừa đủ vô hiệu hóa chiếc xe mà người ngồi trong vẫn vô sự. Chỉ cần gần thêm chừng nửa mét là La mỹ nữ giờ chắc biến thành bộ xương khô rồi. Hai cỗ Kanuo10 một trước một sau, chạy hết tốc lực. Chỉ là mới được chừng hai phút thì cảnh báo tự động đột ngột vang lên, hai tên cướp dừng phắt lại thủ thế, nhìn quanh, có điều nhìn mãi vẫn không thấy gì khác thường. "Lão Đại, hay là máy hỏng? Liệu bọn chúng có chương trình tự hủy không?" "Để xem... Ấy, trên đầu...!" Một cỗ robot đen nhánh kỳ dị như cánh dơi khổng lồ, từ trên trời lao xuống chắn trước mặt hai Kanuo10. Là sản phẩm mới nhất của nền công nghiệp quân sự của nhân loại, Kanuo10 vốn tạo hình đã khá “khủng bố”, nhưng khi nhìn thấy cỗ robot kia, hai tên cướp vẫn phải trợn tròn mắt. Toàn thân một màu đen sẫm khủng bố, những ánh kim kỳ dị lóe lên theo từng chuyển động, nhất là khí thế khiến đối phương nghẹt thở. Chưa giao chiến, hai tên cướp đã cảm thấy hoang mang. Robot Hắc ám chợt vung tay, hào quang lóe ra... "Mẹ ơi, gươm laser... cẩn thận!" Hai quả lôi xạ đồng thời nổ vang, hai tên cướp tản ra tìm thế công kích. Có thể tiêu diệt mấy chục bảo vệ tinh anh rồi cướp hàng chạy đến đây, hiển nhiên cả hai đều không phải là tay mơ. Có điều... Lý Phong không hề có ý định dùng súng. Chẳng mấy khi gặp được kẻ địch tốt như vậy, tột gì không quần nhau một lát cho đã đời...! Chiếc xe truyền hình bị ném ngay sang một bên. May mà túi khí vẫn hoạt động, nếu không La mỹ nữ giờ đây không biết đã biến thành cái dạng nào. Trong cái rủi có cái may, La Tịnh Dĩnh không những không chết mà còn đang trợn mắt há miệng xem một trận chiến chưa bao giờ được chứng kiến trong đời. Thượng đế ala, đây là người máy gì vậy? Lại một vũ khí bí mật nữa chăng...? Tại sao trước đây ta không hề nghe thấy gì cả...? Gươm laser đa năng... chính là vũ khí tiến công bậc cao nhất của cơ giáp, nghe nói hiện mới chỉ là thử nghiệm chưa hoàn thành, sao chiếc robot kia có được...? Lại hai phát lôi xạ nổ vang, cỗ robot kỳ dị đột nhiên biến mất. "Trên kia...” Lão Đại giật mình chỉ tay lên trời: “Thằng cha này bay được, mẹ kiếp...” Vừa bốc lên cao tránh đạn, Lý Phong trầm mình lao ngay xuống. Chà chà, chiến đấu... cảm giác được đối đầu kẻ địch thật là phấn khích. Lý Phong đã tiến vào một trạng thái kỳ dị, trạng thái mà người thường không thể nào hình dung. Hai tên cướp chưa hết kinh hoàng, cỗ Robot Hắc ám đã lẳng lặng lao xuống. Không có bất cứ một động tác chuẩn bị nào, Lý Phong chợt quay nhanh nửa vòng...... Tia laser chói mắt từ tay hắn lóe ra, cỗ Kanuo10 gần nhất bị cắt thành hai nửa. Tên còn lại lúc ấy mới sực tỉnh, vội vàng vung tay... Mặc dù bị động nhưng cũng phóng ra được một hỏa tiễn. Xeeẹt.... Oàng.... Khoảng cách quá gần, Lý Phong không cách nào tránh được. Cỗ Robot Hắc ám bắn tung ra xa, dù không bị phá hủy nhưng cũng khiến cho hắn bị một trận choáng váng. Có điều càng choáng váng Lý Phong càng cao hứng.... Gươm laser lại hoa lên, tia sáng lóe ra bắn vọt đến đối phương. Lão Đại bấy giờ đã hoàn toàn á khẩu. Trời đất, trúng một hỏa tiễn vào giữa người mà vẫn không sao, kia là cơ giáp hay là ma quỷ vậy? Ba mươi sáu chước, chuồn sớm là hơn... Lão Đại co cẳng chạy trốn, nhưng... người máy đen tuyền đã đứng sừng sững trước mặt... Hiển nhiên Kanuo10 không cam lòng chịu chết, đao hợp kim lập tức chém ra. Robot Hắc ám hơi nghiêng người cho đao chiêu sượt qua vai phải, tay trái vung nhẹ... tia laser đâm thẳng vào giữa ngực đối thủ...... Tiếng kim loại cháy nổ lách tách, cỗ Kanuo10 đứng sững như trời trồng rồi thình lình tách ra làm đôi, ngã sầm xuống đất...... Không ai chú ý La Tịnh Dĩnh đang lom khom chui ra từ trong xe, tay cầm theo chiếc máy quay... Cô nàng này gan lớn hay là đánh chết không chịu chừa đây? Có điều tận mắt chứng kiến trận đánh kinh người này, đến trẻ con chắc cũng không ngồi yên được nữa là một phóng viên hăng máu như La mỹ nữ. Lý Phong quay đầu nhìn cô gái bên dưới, hiển nhiên nhận ra ngay cô ta đang làm gì... Xem ra to gan không phải là đặc quyền riêng của đàn ông, nhưng ít nhất trường hợp này thì không thể khuyến khích được. "Số 1, chúng ta không để lại hình ảnh chứ?" "Tất nhiên, chủ nhân, đã xử lý xóa xong 100%!" "Tốt lắm, quay về!" "Tuân lệnh, chủ nhân!" Robot Hắc ám phóng lên cao, nhanh chóng biến mất trong màn đêm. La Tịnh Dĩnh đưa tay dụi mắt..... Lạy Chúa, robot này biết bay, hơn nữa tốc độ khởi động còn hơn xa cả Normandi loại A...?! Ai có thể cho tôi biết chuyện gì vừa xảy ra không??? Tiếng còi báo động lúc ấy mới văng vẳng truyền tới, đầu tiên là hai cỗ Kanuo5 của cảnh sát. Chứng kiến hiện trường tan hoang, ai nấy đều ngây người: "La ký giả, bọn chúng tự giết lẫn nhau hay sao?" Một sĩ quan quân đội tiến lại chỗ La Tịnh Dĩnh:"Chào cô La, tôi là Tyraner, trung úy thuộc biệt đội TIN, mời cô theo chúng tôi về hỗ trợ điều tra. Cảnh sát Triệu, từ bây giờ vụ này do TIN tiếp nhận..." Cảnh sát Triệu mặc dù không hề muốn nhưng cũng không có cách nào khác. Chống lại TIN à? Quên đi! Hơn nữa xem hành động lũ cướp kia chắc tổ chức cũng thuộc loại khủng, không phải cảnh sát bọn họ có thể quản được. "Trung sĩ Tyraner, có thể cho tôi chút thời gian không?" La Tịnh Dĩnh tìm cách hoãn binh... Trận đánh kinh người này cô phải tìm cách báo về đài, chứ nếu di theo TIN thì làm sao tác nghiệp được! "Xin lỗi cô La, từ giờ trở đi, tất cả mọi thông tin liên quan đến vụ này đều là cơ mật. Cô có nghĩa vụ tuân theo mọi quy định bảo mật của Liên minh, đương nhiên chúng tôi sẽ bồi thường thích dáng cho những thiệt hại của cô gtrong vụ này." "Hừ...." La Tịnh Dĩnh hết sức bất mãn, nhưng rốt cuộc cũng không có cách nào. Trong lúc đó, mấy chuyên gia của TIN đã bắt đầu đi quanh quan sát... Hiển nhiên hai cỗ Kanuo10 không phải tự giết lẫn nhau mà bị phá hủy bởi cùng một đối thủ nào đó, hơn nữa hình như còn không hề kịp phản kháng. Có điều... Thép vỏ Kanuo10 vừa cứng vừa đàn hồi như vậy, loại vũ khí nào có thể một nhát chém đứt đôi cả người đây??? Chiếc máy quay của La Tịnh Dĩnh nhanh chóng bị thu giữ, nhưng... sắc mặt Tyraner càng lúc càng khó nhìn:"Cô La, cô xác định đây là cảnh quay được vừa nãy?" "Đương nhiên, chiếc cơ giáp màu đen ấy có phải là vũ khí bí mật của chúng ta không? Thật là lợi hại!" La Tịnh Dĩnh mở tròn mắt nhìn Tyraner, hy vọng từ miệng gã moi được chút tin tức gì đó. Sắc mặt Tyraner càng trầm xuống: "Cô La, cô tự nhìn đi!" "...... Thế nào mà chẳng thấy gì thế này? Rõ ràng tôi thấy một robot đen mà..."La tịnh dĩnh trợn đến rách cả mi mắt: "Chẳng nhẽ là loạn thị...?" "Không phải, trước khi đến đây chúng tôi cũng nhận được thông báo có một vật thể vừa bay lên, đáng tiếc không cách nào xác định được quỹ đạo. Cả vệ tinh thám sát cũng bị vô hiệu hóa, việc này khá là nghiêm trọng..." "......Hay là người Inventer...? " "Trước khi điều tra rõ thì không thể nói được. Cô La là người duy nhất chứng kiến sự việc, mong cô hãy hợp tác chặt chẽ với chúng tôi." "Đương nhiên, tôi là công dân gương mẫu mà...!" Hừ, con gái của nghị sĩ La, chẳng lẽ không phải là công dân gương mẫu...! Tyraner cười cười, La Tịnh Dĩnh nhún vai đáp trả. Đương nhiên cô chỉ muốn thoát khỏi nơi này thật nhanh, nhưng... trước đó còn phải khai thác thêm vài thông tin cái đã. Cỗ robot đen nhánh kia không ngờ lại không phải của quân đội, hình như cũng không phải của USE luôn, vậy thì là của ai mới được? ************ Trong lúc ấy, Lý Phong đang thong dong bay giữa không trung, hướng về dinh thự của Đường Linh... "Kim số 1, kỹ thuật vừa rồi của ta thế nào?" "Chủ nhân, quá trình chiến đấu của ngài tồn tại nhiều động tác không đáp ứng yêu cầu...... " "Dừng, dừng! Ngươi nghĩ ta là người máy chắc? Có hiểu cái gì gọi là tùy cơ ứng biến không, cái gì gọi là tư duy sáng tạo không?" "Chủ nhân, yêu cầu là căn cứ vào hoàn cảnh thực tế mà định ra động tác có lợi nhất, trong khi quá trình xử lý của ngài vừa rồi chứa 30% tính bất hợp lý...... " "Dừng, dừng! Đúng là mình dại quá, tự dưng lại đi hỏi thằng quỷ lắm chuyện này..." Tới bên trên biệt thự, Lý Phong nhảy thẳng từ không trung xuống đất. Robot Hắc ám mờ dần, hắn nhón chân đi vào phòng ngủ vừa lúc Đường Linh hiện ra, vừa đi vừa xoa mái tóc ướt. "Phong, ca vừa làm gì vậy?" "Làm gì đâu... úi dà... bé thơm quá...!" "Hình như ca đang vui lắm hả, chuyện gì vậy?" “Người đẹp thế này ai mà không vui chứ. Lại đây Tiểu Linh Nhi, cho ca hôn một cái nào!" ********** Việc điều tra đến đây coi như bế tắc, chuyện cướp bóc đã không còn gây chú ý cho TIN nữa, mọi quan tâm hiện giờ dồn vào cỗ robot bí ẩn không biết từ đâu đến kia. Những phân tích tại hiện trường đã cho thấy, sức chiến đấu của robot này vượt xa mọi model người máy hiện thời, thêm vào khả năng bay không thể hình dung nổi, vừa chống được lôi xạ vừa tàng hình khỏi tất cả các kỹ thuật do thám... Quả thực không có nhiều thứ có thể làm cho TIN ngạc nhiên, nhưng đối tượng của họ giờ đây thật đúng là quá mức kỳ bí. Vũ khí mới của NUF chăng? Hình như cũng không phải. Nếu là vũ khí mới, chẳng ai lại dại dột đi thử nghiệm kiểu ấy, lại càng không thể để cho người nào trông thấy. Rõ ràng đối phương biết sự có mặt của La Tịnh Dĩnh, tại sao vẫn để cô ta sống? "Thiếu tá, chúng ta có cần báo lên trên không?" Tyraner cung kính hỏi Chu Chỉ. Tại TIN, Chu thiếu tá đích thực là một huyền thoại. Nếu không có sự gì quan trọng, gã tuyệt sẽ không đến quấy rầy cô ta. Chu Chỉ đưa tay xoa nhẹ huyệt Thái Dương, nheo mày: "Chuyện cô La, anh định xử trí như thế nào?" Tyraner cười khổ: “Vốn tôi muốn xóa trí nhớ rồi thả cô ta ra, nhưng La Tịnh Dĩnh là con gái La nghị sĩ, sử dụng thủ thuật có thể gây dư luận không tốt..." Chu Chỉ gật đầu: "Không cần quá để ý, chỉ khéo léo một chút là được!" "Ý thiếu tá là...?" "À... theo tôi thì cứ thả cô ta ra. Băng ghi hình đồng tử thế nào rồi?" "Thời gian có hơi muộn nhưng vẫn phân phân biệt được đường nét, phòng kỹ thuật đang xử lý sắp xong..." "Tốt, trung úy, anh làm việc khá lắm!" Tyraner dập chân chào thẳng đứng... Khỏi phải nói, đâu phải ai cũng có vinh hạnh được nhân vật truyền kỳ này khen ngợi! Từ lúc gia nhập TIN, gã nhớ rõ mới chứng kiến Chu Chỉ khen người khác đúng một lần... "Thiếu tá, trung úy, ghi hình đồng tử đã xử lý xong." "Chiếu lên!" Chu Chỉ lập tức ra lệnh. Đoạn hình ảnh nhòe nhoẹt xuất hiện trên màn hình... Trước cỗ robot bí ẩn, hai chiếc Kanuo10 hiện đại nhất của USE đúng là chẳng khác gì trẻ con, đúng hơn là hai bánh đậu phụ... Lớp vỏ cứng rắn như thế lại có thể bị đối phương một đao cắt thành hai đoạn, vũ khí của robot kia không hiểu là loại gì, cả kỹ thuật điều khiển cũng thực sự siêu việt. Năng lực này... kể cả người Inventer xem ra vẫn quá là khó tin. Nếu Chu Chỉ biết động tác của Lý Phong vừa rồi vẫn bị Kim Số 1 chê là “quá bất hợp lý”, không hiểu cô ta sẽ còn thế nào...