[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù

Chương 239 : Tối cường đích chủ thần


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Hi Giới tự nhiên sẽ không đặt mấy thứ này vào trong mắt. Với hắn xem ra, cho dù không cần đấu khí phòng ngự, mà chỉ bằng vào thân thể mạnh mẽ còn hơn Long tộc kia cũng đã có thể thoải mái ngăn cản sự công kích của mấy cái tiễn nỏ này, nhưng rất nhanh từ hồng lam lưỡng sắc quang mang trên mấy mũi tiễn này đã nói cho hắn biết một sự thật, những mũi tiễn nỏ này không phải là những tiễn nỏ bình thường, mà là loại chuyên dùng để diệt thần Thanh âm rền vang kịch liệt, khiến cho ma pháp nguyên tố trên bầu trời đã xảy ra sự thay đổi hoàn toàn, năng lượng mang tính chất huỷ diệt chỉ trong nháy mắt đã đẩy lùi thân hình đang muốn xông lên của các Chủ thần. Có lẽ, mười một cấp cấm chú đối với các chủ thần mà nói cũng chỉ là trò đùa cho vui, nhưng nếu đồng thời xuất hiện một loạt cả trăm cái cấm chú thì sao? Cho dù là Hi Giới cũng không thể không bị thương nặng. Huống chi, bọn hắn đã bị kỳ chiêu của kẻ địch lấy yếu để dụ hoặc, nay đột nhiên công kích, sinh ra uy lực càng lớn hơn rất nhiều. Khi Hi Giới còn đang lo lắng thì vị chủ thần vừa bị trục xuất khỏi hàng ngũ, Hạ Vũ đã hét lên một tiếng kinh hãi. Người khác còn chưa thấy qua, nhưng Hạ Vũ thì đã thấy được uy lực của mấy mũi tru thần tiễn này Thực lực của Chủ thần quả nhiên là chỉ trong chiên đấu mới chính thức thể hiện ra ngoài, năm đoàn hào quang màu trắng sữa dưới sự oanh tạc đồng thời tản ra, không chỉ có hộ vệ thân thể cho năm vị Chủ thần, mà còn đem mười tám gã thần nhân cấp cao thủ hoàn toàn đặt vào bên trong vòng bảo vệ Hai trăm đơn vị tru thần tiễn hội họp thành một trăm cái cấm chú sẽ sinh ra uy lực đến thế nào đây? Không, không ai có thể trả lời, đã không ai có thể tính toán. Nhưng khiến cho nhịp tim của Lạc nhu đập mạnh chính là mấy tên thần nhân này là những cường giả mạnh nhất, cũng không hề bị một trăm cái cấm chú gây ra sát thương gì. Chỉ điểm này cũng đã khiến nàng giật mình kinh ngạc, rốt cuộc cũng đã hiểu được vì cái gì mà Niệm Băng đối với mấy tên Chủ thần này lại kiêng kị đến thế. Phía dưới, Miêu Miêu cùng đám ma thú vẫn như trước điên cuồng phát uy, Niệm Băng cũng không ngừng giết chóc. Mà trên không trung những tên cường giả trong đám thần nhân mặc dù đã ngăn cản sự công kích của tru thần tiễn, thế nhưng bọn chúng dưới xu thế muốn lao tới tấn công lại biến thành từ trên phóng xuống. Dù sao Tru thần tiễn hay bọn người Niệm Băng xông đến cũng chỉ diễn ra trong một khoảng thời gian ngăn ngủi chỉ trong một cái nháy mắt Khi Hi Giới mạnh mẽ dùng đấu khí bản thân đem ma pháp nguyên tố xung quanh điên cuồng xao động mà đè ép đi, trong lòng hắn rốt cuộc cũng đã cực kỳ nổi giận. Đồng thời, hắn cũng biết, bản thân đúng là đã xem thường nhân loại rồi. “ Chính là tên nhân loại Ngưỡng Quang đại lục kia, cái tên gia hoả ở phía dưới đang không ngừng dùng ma pháp đó, chính là hắn, đã giết chết Cốc Long.” Hạ Vũ oán hận nhìn thấy Niệm Băng ở bên dưới, nếu không vì hắn, bản thân mình sao lại bị mất đi địa vị Chủ Thần đây. Hi Giới không hề lên tiếng, hai tay của hắn đồng thời vươn ra, hai luồng kim quang thật lớn bắn thẳng từ trên xuống, thế nhưng theo hai mươi tám mũi tru thần tiễn bên trong mà xuyên qua, lao thẳng về hướng Niệm Băng bay đến. Bốn vị Chủ thần khác cũng đồng thời phát động công kích, khoảng cách đối với bọn hắn mà nói cũng không phải là cái gì tuyệt đối. Lúc này trước mặt các thần nhân cấp bậc cao thủ ở chung quanh, các Chủ thần đã biểu hiện ra thực lưc cấp bậc Chủ thần của bọn hắn. Tại thời điểm Hi Giới vừa mới phát động công kích, Niệm Băng đã có thể cảm giác được áp lực đến từ phía trên. Nhưng hắn lại không có chút gì bối rối, hắn đương nhiên biết, một khi bị loại tình thế công kích hoàn toàn tập trung thế này. Xem ra, đến cả cơ hội chạy trốn cũng đều không có, chỉ có thể lựa chọn đánh bừa, nhưng đối với điều này, hắn đã sớm có sự chuẩn bị. Chỉ trong vài cái nháy mắt, mười một đoàn hào quang màu bạc, đồng thời phát sáng, mà hơn mười con ma thú kia cũng đồng thời biến mất. Các Chủ Thần còn đang ngang ngạnh muốn công kích thì giữa không trung bị ngừng trệ lại. Ngay sau đó Hi Giới đã thấy được một đoàn huyết hoa ở trong không trung chợt phóng ra hào quang Cái gì mới là thực lực của Chủ thần? Sau khi phát động công kích, còn có thể mạnh mẽ đem năng lượng cuồng bạo kia thay đổi phương hướng, thì đó mới là thực lực của Chủ Thần. Lấy Hi Giới cầm đầu, năm vị Chủ thần mặc dù mất đi tung tích của bọn người Niệm Băng, nhưng công kích của bọn hắn cũng không bị ngưng lại, tất cả mười đạo quang mang đều quét về phía dãi đồi núi ở hai bên. Bọn hắn rõ ràng muốn nhằm về đám người đang ẩn núp suýt nữa gây ra thương tổn cho bọn hắn. Thế nhưng, phía sau, bốn mươi tiếng oanh tạc lại vang lên. Bốn mươi đoàn hồng quang thật lớn phóng lên cao, vừa lúc đón nhận công kích của bọn hắn, đó là bốn mươi khối hỏa cầu, mỗi một viên đều vô cùng ngưng tụ, đáng tiếc, chỉ là trong nháy mắt, hoả cầu cũng đã bị thần quang trầm tĩnh kia nuốt chửng, theo phương hướng mà hoả cầu công kích, cả một tiếng kêu thảm cũng không phát ra được. Tổng cộng một trăm hai mươi tên ma pháp sư đến từ Áo Lan đế quốc, mang theo ma tinh pháo, phát minh của Lạc Nhu mà biến mất, nhưng bọn họ dù sao cũng đã làm chậm lại thời gian cùng với uy lực huỷ diệt, mặc dù hơn một ngàn tên trọng nỏ thủ tại nơi đây dưới sự oanh tạc kịch liệt, giữa lúc tính mệnh sắp biến mất, nhưng đã kịp thời bắn ra hai mũi tiễn nỏ nên huyết vệ cùng các tinh binh của Băng Nguyệt đường lại vừa vặn rút lui khỏi phạm vi oanh tạc, cũng không hề bị thương tổn gì, tru thần nỏ của bọn họ, cuối cùng đã bảo toàn mà rút lui. Trong tay Lạc Nhu cái tín hiệu thứ hai mặc dù đã được phát ra, nhưng lúc này trong lòng nàng lại ứa máu, những ma tinh pháo này đã hao phí của nàng biết bao tâm huyết. Trong thời điểm nghiên cứu ra mấy cái ma tinh đại pháo này, nàng cũng không nghĩ tới có sức người nào có thể chống lại nó, nhưng chỉ trong nháy mắt vừa rồi, nàng đành trơ mắt nhìn thấy tâm huyết của chính mình theo một trăm hai mươi tên ma pháp sư quí giá kia mà hoá thành tro bụi. Những gã ma pháp sư này đã chiếm hết toàn bộ một phần ba số lượng ma pháp sư cao cấp trên toàn Áo Lan đế quốc. Chiến tranh là phải tàn khốc, làm một người thống soái, tuyệt không thể để trong lòng những tâm tình gây nên ảnh hưởng, Lạc Nhu đương nhiên hiểu được điểm này, cho nên, những hiệu lệnh của nàng cũng không hề đình trệ, đệ nhất bát công kích đã xong, mà đệ nhị bát công kích cũng đã bắt đầu mở màn. Thanh âm ngâm xướng trầm thấp từ thời điểm đệ nhất đoá huyết hoa phóng thả đã bắt đầu, mà bây giờ, cũng đã đến thời điểm bọn họ phát huy ra uy lực phóng xuất. Hơn một ngàn hào quang màu đỏ đến từ không trung ngưng tụ lại, khiến cho cả thế giới tựa hồ đều cũng biến thành màu đỏ, không khí rõ ràng trở nên nóng hơn, một đạo quang mang màu tím trống rỗng rót vào bên trong màu đỏ chói mắt này. Hào quang màu đỏ phảng phất như tìm được cội nguồn một thể, rất nhanh ngưng tụ lại cùng một chỗ. Con rồng lửa uy mãnh kia tại không trung huyễn hoá thành một con cự long hoả diễm vô cùng lớn, cự long thân người cao đến trăm trượng, cho dù là Long Vương của long tộc cùng các long thần có tới gia nhập cũng vô pháp cùng với thân hình của nó so bì Hi Giới vốn muốn tiếp tục công kích thì đành ngưng tay lại, nhìn thấy ngọn hoả quang cực lớn kia, ánh mắt hắn có chút ngưng đọng. Đây là loại năng lượng có thể gây ra uy hiếp cho hắn chăng? Ma pháp này uy lực thậm chí đã vượt xa trên mười bốn cấp, đạt tới trình độ có thể tiếp cận cấp mười lăm. Hắn thấy được cái ma pháp này, thì tất cả các chúng thần cũng có thể thấy được. Khi Niệm Băng cùng đám ma thú biến mất, tất cả chúng thần nhanh chóng tụ hợp cùng một chỗ, hợp lực phát động đấu khí của bọn họ, trong lúc nhất thời, phía dưới tràn ngập đủ loại màu sắc quang mang, chính thức là đại khí tức mạnh mẽ, tại thời khắc này mới vừa xuất hiện. Lúc trước, dưới sự dẫn dắt của Băng Linh, trăm tên cao thủ ma pháp sư của Băng thần tháp từng ngưng tụ xuất ra một đoá băng liên vượt đến cấp mười bốn, đúng là đóa băng liên kia, đã kịp thời ngăn trở công kích của Cốc Long cùng Hạ Vũ . Mặc dù cao thủ Dung gia một chọi một còn kém xa ma pháp sư của Băng Thần tháp, nhưng bọn họ lại thắng nhờ có số lượng đông hơn, một ngàn tên đã ở ngoài đẳng cấp Đại ma pháp sư cao thủ ma pháp, dưới sự dẫn dắt của Dung Thân Vương cùng hai vị đệ đệ, lại thêm nhiều năm khổ luyện, rốt cục phát động ra vũ khí bí mật của bọn họ. Hoả hệ siêu cấp dung hợp ma pháp. Lúc nghiên cứu ra ma pháp này, mục tiêu chỉ có một đó là đối phó với Băng Thần tháp, cũng chính bởi vì có ma pháp này tồn tại, Dung Thân Vương mới có thể vô lễ với sự tồn tại của Băng Tuyết nữ thần tế tự mà hướng Kỳ Lỗ đế quốc phát động xâm lược, nếu đến gần lúc chuẩn bị chiếm lĩnh Ngưỡng Quang đại lục, thì đây chính là thủ đoạn công kích tối hậu của Hoa Dung đế quốc a! Hi Giới hừ lạnh một tiếng, hào quang màu vàng nhàn nhạt tán phát xuất ra, cái kia tựa hồ cũng không phải là hào quang từ khiếu huyệt phát ra, mà đến từ mỗi ngõ ngách trên khắp thân thể, loại này khác xa so với tất cả các thần nhân khác chỉ có mỗi mình hắn là có thể làm được. Cái đó cũng không phải là cùng loại với năng lực của Quang Minh ma pháp, mà là đấu khí thuần tuý với cường độ cực kỳ đáng sợ Lúc trước trong nháy mắt biến mất, hơn mười đạo thân ảnh ngoại trừ Miêu Miêu ra, tất cả đều xuất hiện ở trong không trung. Dưới sự dẫn dắt của Niệm Băng hắn cùng bảy vị Long Vương, tỷ muội Phượng Nữ cùng ải nhân Tích Lỗ tổng cộng mười một người đồng thời xuất hiện ở trong không trung cùng với các cao thủ cấp thần ở trước mắt. Nhìn thấy Hi Giới trên người phát ra kim quang nhàn nhạt. Trong lòng Niệm Băng cũng thất kinh, nhưng hắn cũng không có chút sợ hãi , lạnh lùng nói: “ Đối thủ của các người là chúng ta” Bảy vị đao hồn phiêu nhiên xuất ra, thất thải quang mang của Thiên Nhãn lĩnh vực trong nháy mắt đã bao phủ mọi phương tất cả cao thủ. Nhưng vào lúc này, lưỡng đạo thân ảnh màu lam như tia chớp bay đến sau lưng bọn họ, chính là mẫu thân của Niệm Băng, Băng Linh cùng sư mẫu Băng Khiết. Hai nữ nhân này xuất hiện khiến cho thực lực bên Niệm Băng một phương được tăng cường thêm vài phần. Bên phe Niệm Băng bây giờ có thể đạt tới cấp mười bốn cũng có tới nhất 4 người. Đó chính là hắn, Tích Lỗ, Hắc Vũ Hoàng, cùng Băng Khiết, hơn nữa còn có các cao thủ khác cấp mười ba, cho dù tổng thể thực lực không bằng đám thần nhân trước mặt, những tuyệt đối cũng không chênh lệch là bao, cũng bởi vì cái nguyên nhân này, Lạc Nhu mới dám giao cho bọn họ nhiệm vụ ngăn cản sự công kích của địch nhân. Hi Giới lạnh lùng nhìn vào Niệm Băng, ánh mắt hắn tựa như thật chất bình thường, trong ánh mắt của hắn ngoại trừ phẫn nộ ra còn có vài phần bỡn cợt, dường như hắn cũng không thèm để ý ma lực khổng lồ từ một ngàn tên Hoả hệ ma pháp sư ngưng tụ đằng xa, nhàn nhạt nói: “ Cái này là thực lực của nhân loài các ngươi đó sao? Không nghĩ tới, các quốc gia trên Ngưỡng Quang đại lục cư nhiên sẽ có nhãn quan đến thế, có dũng khí ở chỗ này ngăn cản chúng ta đi tới, bất quá, các ngươi cho rằng chỉ với từng này là đã đủ sức ngăn cản được chúng ta hay sao? Các ngươi đã quá coi thường thực lực của Thần Chi đại lục chúng ta rồi đó.” Trong mắt Niệm Băng hàn quang đại phóng: “ Không thể không ngăn cản các ngươi, cũng không phải ngươi gật đầu nói là có thể định luận được, chúng ta thủ hạ kiến chân chương(ra tay thì mới biết được thực hư) đi, xem bộ dạng, ngươi có lẽ là người đứng đầu đám thần nhân, vậy, ta sẽ là đối thủ chính của ngươi.” Mặc dù rõ ràng cảm nhận được cường độ năng lượng trên người Hi Giới rất quái lạ, nhưng hắn vẫn dũng cảm quyết chiến xông lên, làm người mạnh nhất trong đám cường giả của Ngưỡng Quang đại lục, hắn tự nhiên phải đối mặt với người mạnh nhất bên đối phương, cũng chính là người lãnh đạo của tất cả đám thần nhân. Hi Giới khinh thường hừ một tiếng: “ Chỉ bằng vào ngươi sao? Ngươi còn chưa xứng đâu?” Bốn đạo kim quang đồng thời phát sáng lên, ngoại trừ Hi Giới ngoài ra, phương thức công kích của bốn gã chủ thần phi thường đơn giản, bọn họ đều đồng thời đưa tay phải của mình đánh ra, bốn đạo kim quang hướng thằng về bảy vị đao hồn đang đứng che chắn ở trước mặt mọi người mà lao đến trước nhất. Mặt sau mười tám gã thần nhân cấp cao thủ cũng đều bắt đầu di chuyển, năng lượng khổng lồ dưới sự lan tràn, các loại màu sắc đấu khí lấy hình thức ngưng tụ nhất nhằm về phía chúng nhân.. Niệm Băng cũng không vì lời nói của Hi Giới mà phẫn nộ, tới cấp bậc này của bọn họ, tĩnh táo là điều rất đơn giản nhưng cũng là điều rất trọng yếu, khi mọi người bắt đầu đồng thời động thủ, Thiên Nhãn lĩnh vực của Niệm Băng đột nhiên xảy ra biến hoá, vốn thất thải quang mang trong nháy mắt đã biến thành màu vàng nhàn nhạt, mà màu vàng ma pháp nhàn nhạt này khiến cho năng lực của bên phía bọn họ trong nháy mắt tăng lên. Phía trước bảy vị đao hồn thân thể hợp thành một đạo thụ tuyến, lấy Hắc Vũ Hoàng cầm đầu, đồng thời bổ ra một đao, hào quang bảy màu ngang ngạnh đón tiếp kim quang phát ra từ bốn gã Chủ Thần, bọn họ trong thời khắc chiến đấu đó thì cũng đồng thời biểu thị cho việc cuộc chiến đã chính thức bắt đầu. Nhưng lúc đòn công kích của bọn họ va chạm vào nhau thì lực oanh tạc phát sinh ra sau đó lại khiến cho tất cả công kích của những người khác đều trở nên nhạt nhoà. Hào quang màu vàng cùng thất thải quang mang trong nháy mắt ở trong không trung va chạm, chỉ là trong cái sát na ngắn ngủi đó, giữa không trung phảng phất dường như có hơn một vầng thái dương, hào quang kịch liệt cũng không có bị che lấp bởi thanh âm ầm vang, nhưng bất luận là bên thần nhân hay phe Niệm Băng, tại đây, trong sự oanh tạc kịch liệt, đồng thời bị quăng về phía sau, quang ảnh loé ra, mười mấy tên cao thủ bậc nhất của song phương chỉ sau khi tiếp xúc ngắn ngủi, đã lập tức thoát ly khỏi quỹ đạo công kích, bị dư lực phản chấn đẩy lùi lại ngoài trăm trượng Ở phía sau, Hoả hệ ma pháp sớm được chuẩn bị đã lâu chợt bạo phát, đồng thời, ở ngay phía sau, với sự nhạy cảm của Thiên Nhãn huyệt, Niệm Băng kinh hãi phát hiện, Hi Giới vốn không hề động chân động tay nay, vẫn đứng ở trước mặt đột nhiên biến mất. Bằng vào đấu khi tiến hành di động với khoảng cách ngắn chỉ trong nháy mắt thì mỗi một gã võ sĩ cường giả đều có thể làm được, nhưng trong sự va chạm kịch liệt như thế, lại đồng thời sinh ra năng lượng khổng lồ như thế, có thể không bị mấy cái năng lượng này ảnh hưởng còn có thể thuấn di mà đi, với thân thể dung hợp cả bảy hệ ma pháp của Niệm Băng cũng tự hỏi là làm không được, nhưng Hi Giới lại làm được Đám người Niệm Băng mục đích rất đơn giản, tại dưới tình huống thực lực tổng thể không thể bằng đối thủ, dựa theo sự an bài của Lạc Nhu, mục tiêu của đám ma pháp sư bọn họ là phải ngăn chặn mấy tên cường giả trong đám thần nhân này, để cho Dung Thân Vương dẫn đạo những cao thủ Hoả hệ ma pháp phát động công kích cực mạnh, tận lực tiêu hao lực lượng sinh mạng của đám chúng thần, chỉ cần trong nháy mắt ngắn ngủi, có thể khiến cho tổng thể thực lực của đối phương hơi bị suy yếu một chút. Mỗi khi giết được một tên thần nhân, đối với bọn họ mà nói, đều cũng đã phi thường trọng yếu, nhưng Hi Giới đột nhiên biến mất, lại làm Niệm Băng cảm giác được có điều không ổn. Ngọn lửa cự long dài đến trăm trượng đã biến thành màu tím sậm, một ngàn tên ma pháp sư liên thủ phát động đồng hệ ma pháp thì uy lực không phải là dạng khủng bố thông thường, nhất là bọn họ ở cùng một chỗ để ma hợp đã không biết bao nhiêu lâu rồi, những người này đều là tinh nhuệ của Dung gia, đều có được thiên phú ma pháp hơn người, từ nhỏ đã tu luyện mới có thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay, kỳ thật đã là kết quả của việc hoàn toàn áp súc Hoả hệ ma pháp, vì sử dụng ma pháp này tất cả những ma pháp sư của Dung gia đều đã phát ra toàn bộ ma pháp lực của chính mình, một kích khuynh lực khiến cho uy lực ma pháp trong nháy mắt đạt tới trạng thái điên phong Phía dưới đám thần nhân gặp lại thời điểm xuất hiện ma pháp khủng bố này, có chút khủng hoảng, nhưng rất nhau bọn họ đã bình tĩnh trở lại, một vài tên cao thủ cấp bán thần lấy tốc độ nhanh nhất gia nhập đội ngũ ở nhóm đầu, gần chính ngàn tên thần nhân đồng thời vận khởi đấu khí của chính mình, năng lực đấu khí rất khó có thể giống như ma pháp hoàn toàn hợp thể công kích như vậy được Dù sao, đấu khí cũng không giống ma pháp, phạm vi công kích của nó là có hạn, đương nhiên sau khi đạt tới cấp độ cực cao, loại hạn chế này cũng đã không còn tồn tại nữa. Tuy nhiên đám thần nhân này vẫn sinh sống ở trong điều kiện vô cùng khắc nghiệt của Thần Chi đại lục, đã có được biện pháp của chính mình, bọn họ tựa hồ đều là vài chục người hợp thành một nhóm, đem đấu khí dung hợp lại cùng một chỗ, cùng đợi ma pháp cự hình kia giáng lâm. Hoả Diễm Cự Long vươn cao trên trăm trượng thoạt nhìn khủng bố như thế, thân hình nó đang thi triển hết ra. Chợt trước lúc phát tác lao đi thì không khí chung quanh cũng không có bởi vì nhiệt lượng mà méo mó. Tại đây trong nháy mắt, tất cả không khí chung quanh ngọn lửa cự long đều đã bị thiêu đốt, trong vòng diện tích ngàn trượng, hết sức khẩn trương hình thành một cái chân không rất khủng bố. Loại tình huống thế này, cả Dung Thân Vương chính mình cũng thật không ngờ đến. Năng lượng mà ma pháp này có được thật sự là quá lớn, làm lão lúc phát xuất ra, đã không có người nào có thể khống chế được lực lượng công kích của nó, tất cả đều tuỳ ma pháp khủng bố này tự thân mà hoàn thành. Khi tại thời điểm Hoả Diễm Cự Long cách tất cả đám thần nhân còn có ngàn trượng, bọn họ cũng đã cảm nhận được hơi nóng khiến kẻ khác hít thở không thông. Ở phía sau, vì bảo vệ tính mạng chính mình, tất cả thần nhân không có chút gì ẩn tàng thực lực nữa, đem đấu khí phát huy đến cực hạn, bọn họ cũng biết, chỉ có hợp lực của mọi người, mới có thể đủ sức chống đỡ ma pháp này. Dung Thân vương đương nhiên hiểu được, lực công kích của ngàn tên ma pháp sư mặc dù khủng bố, nhưng đối phương là thần nhân lại còn chừng chín nghìn chi chúng, nếu theo trên không trung đều đều công kích, vậy, dưới tác dụng phần đông đấu khí của đối phương, có khả năng sinh ra thương tổn cực kỳ nhỏ bé, cho nên, khi ngọn lửa cự long trong thời khắc cuối cùng đã tiếp thu một mệnh lệnh của lão. Cự đại Long thần chợp đáp xuống, khi khoảng cách đám thần nhân còn trăm trượng là lúc Cự đại long thần kia đã lướt song song với mặt đất, theo ngay trước mặt đám thần nhân mà vọt tớt. Làm như vậy, có thể đạt được trình độ sát thương đám thần nhân một cách lớn nhất, mặc dù bọn họ nhất định có thể ngăn trở, nhưng đám thần nhân phía trước nhất chắc chắn sẽ bị đã kích cực kỳ nghiệm trọng, tại đây đối mặt với cái ma pháp tiếp cận cấp mười lăm, mấy tên trong hàng ngũ bán thần này tuyệt đối là linh nghiệm Ngoại trừ Niệm Băng ngoài ra, ở đây tất cả mọi người bên phe Ngưỡng Quang đại lục đều nghĩ kế hoạch đã thành công, đều chuẩn bị nhìn thấy tình cảnh ngọn lửa cự long tàn sát đám thần nhân. Đến ngay cả Lạc Nhu cũng vì kế hoạch của bản thân mình mà lấy làm vui mừng, tổn thất lúc trước làm tâm trạng nàng sa sút đã được khôi phục lại một chút. Nếu mấy năm trước có người đối với Lạc Nhu mà nói, một lực lượng có thể thay đổi cả chiến trường hẵn nàng sẽ khẳng định không tin nhưng sau khi thấy qua thực lực của Niệm Băng, nàng đối với những lời nói này đã có những nhận thức nhất định, nhưng ở hôm nay, bọn họ đối mặt với địch nhân đã cho nàng một khoá học phi thường sinh động Hoả Diễm Cự Long, dài đến trăm trượng quả nhiên là Hoả Diễm Cự Long a, cái thân thể khổng lồ kia thật sự khủng bố đến độ nào! Khi nó phi hành là là trên mặt đất, bùn đất phía trên tự nhiên biến mất, hình thành một đạo khe rãnh thật sâu. Thế nhưng ở thời điểm nó toàn lực vọt tới phía trước, một đạo thân ảnh kim sắc đột nhiên trong tiếng hoan hô của tất cả đám thần nhân đã xuất hiện che chắn ở trước mặt, hắn không chờ đợi mà nghênh đón Hoả Diễm Cự Long vọt tới. Dung Thân vương đôi mắt trợn tròn, lão như thế nào cũng vô pháp tin nổi, lấy lực lượng của một người mà dám một mình đối mặt với một phương ngàn tên Hoả hệ ma pháp sư của mình công kích, nhưng là sự thật lại xảy ra ở trước mặt lão, đối phương đúng là đã làm như vậy. Một khắc sau, dưới sự dẫn động của ma pháp khí cơ, Dung Thân Vương chỉ cảm thấy toàn thân kịch chấn, đại não truyền đến môt trận dau đớn, tinh thần kịch liệt giảm xuống, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi. Hào quang màu vàng, tại trước mặt ngọn lửa cự long trăm trượng thì nhỏ bé đến thế nào, nhưng là, hắn rồi lại kiên định như thế, Hi Giới một mình một người đối mặt với ma pháp khổng lồ, sắc mặt hắn cũng không có chút biến hoá nào, tựa hồ cho tới bây giờ cũng không có lo lắng qua an toàn của chính mình, hai tay của hắn nâng lên, kim quang nồng đậm ở trước mặt hắn hoá thành một mặt tấm chắn màu vàng thật lớn, đường kính lên đến ba trượng, lấy tay trái chi trì, cứ như thế chính diện đối mặt ngăn chặn con hoả diểm cự long đang lao tới trước mặt. Lực trùng kích cực đại, khiến cho thân thể Hi Giới không ngừng lùi về phía sau, thân thể trong quá trình không ngừng bị đẩy lùi, trong tay hắn tấm chắm màu vàng kia bộc phát ra hào quang ánh kim dị thường mãnh liệt, đó không phải là cường quang lạ thường mà lại như là một vầng thái dương xuất hiện ở trên mặt đất Hoả diễm Cự Long rít gào trong điên cuồng đánh sâu vào, lực chân hoả vô cùng ngưng tụ kia, lúc này khi đã phát huy tới cực hạn, tất cả chín ngàn tên chúng thần rất nhanh lùi về phía sau, mà Hi Giới đã ở dưới sự trùng kích của Hoả Diễm Cự Long cũng đã lùi về phía sau. Lúc này, tại giờ phút này, mỗi cá nhân tựa hồ đều có thể thấy được, tốc độ lùi về phía sau của Hi Giới lúc bắt đầu thì không thể ngăn cản nhưng dần dần đã chậm lại, kim quang trong tay trái hắn đã trở nên càng ngày càng mãnh liệt. Sắc mặt Hi Giới trong sự bình tĩnh dâng lên một tia ửng hồng, hai mắt hắn đã khẩn trương hoàn toàn biến thành màu vàng Không trung Niệm Băng rất muốn hướng phía dưới mà công kích, thế nhưng, trước mặt còn bốn tên Chủ Thần và mười tám tên thần nhân cấp cao thủ lại khiến cho hắn không thể ra tay được, mặc dù bốn tên Chủ Thần đều đối với thật thể tính thần lực công kích của Niệm Băng có điều kiêng kị, nhưng bọn hắn trong đó lại phối hợp với nhau cực kì ăn ý. Trong lúc đó tiến tiến lùi lùi vô cùng mạnh mẽ, khiến cho Niệm Băng căn bản không có cơ hội thi triển, chỉ có thể bằng vào bản thân mình phóng thích ra Thiên Nhãn lĩnh vực toàn lực tăng phúc hướng đám người đối phương mà cật lực công kích. Bây giờ hắn đã không thể rời đi, nếu không, với bên các cường giả tất nhiên sẽ bị đối phương một kích đánh đổ Niệm Băng bây giờ đang thi triển Thiên Nhãn lĩnh vực là năng lực sau khi được tiến hoá. Sau khi hắn hoàn toàn giải thích sự huyền bí của song huyệt hợp nhất. Thiên Nhãn linh vực của hắn cũng đã xảy ta biến hoá, chẵng những có thể có được lực công kích, đồng thời, còn có thể có được năng lực chuyển đổi. Đem năng lực của Hoàng Cực Huyệt dung hợp vào trong Thiên Nhãn lĩnh vực sẽ có hiệu quả gì? Hiệu quả rất đơn giản, thì phải là đem Thiên Nhãn lĩnh vực nguyên lai ba loại năng lực hợp lại làm một, sẽ tăng cường thêm nữa trên diện rộng. Thiên Nhãn lĩnh vực vốn có được năng lực là phòng ngự, tước nhược và tăng phúc. Năng lực tước nhược của nó đối với mấy thần nhân đã ngoài cấp bậc cao thủ rất khó tạo ra tác dụng, dù sao, bọn họ với cấp bậc đấu khí khác biệt này nếu muốn làm suy yếu tựa hồ là không có khả năng. Huống chi mấy cái đấu khí của đám thần nhân này thuộc tính đều không giống nhau, nếu nói mỗi một loại thuộc tính đều bị suy yếu, vậy, bị ảnh hưởng cũng không chỉ ở bên đối phương. Bởi vậy Niệm Băng lựa chọn tăng phúc, có Hoàng Cực huyệt trợ giúp, toàn lực đem tăng phúc của Thiên Nhãn linh vực phát huy ra trình độ siêu cấp. Dưới tác dụng tăng phúc của hắn, đối mặt với đợt công kích lần đầu tiên của bốn vị Chủ Thần, bảy vị đao hồn dưới sự suất lĩnh của Hắc Vũ Hoàng thế nhưng đã ngăn cản được, theo đó mang đến cho người khác thời gian để ra tay, đã cấp cho Hoả Diễm Cự Long cơ hội để tranh thủ huỷ diệt, nếu không phải Hi Giới đột nhiên xuất hiện phái dưới, kế hoạch của bọn họ cũng đã thành công rồi. Dưới tác dụng siêu cấp tăng phúc của Thiên Nhãn lĩnh vực, mặc dù bảy vị đao hồn phải mất một đoạn thời gian để hồi khí, thế nhưng, năng lượng của bôn vị Chủ thần kia đã chịu sự chấn động nhất định. Đao hồn là bất tử, dưới tác dụng toàn lực của Niệm Băng, Tây Kinh huyệt rất nhanh đã giúp bọn hắn khôi phục lại thực lực. Ít nhất, dưới tình huống không có Hi Giới ra tay, bên phía Niệm Băng thực lực tổng thể đã không kém gì mấy tên thần nhân này Đương nhiên, cũng có thần nhân muốn đánh lén Niệm Băng, lấy điều này khiến tên nhân loài mang đến phiền toán lớn nhất cho bọn hắn mà huỷ diệt đi, nhưng mà, Niệm Băng là cao thủ của một phương có thể để cho bọn hắn có được cơ hội này hay sao? Đáp án là không thể. Dưới Tích Lỗ, Băng Khiết và cầm đầu là Niệm Băng một đám cao thủ toàn lực công kích, dưới sự hộ vệ trên diện tích lớn của Bảy vị long vương, muốn giết được Niệm Băng, trừ phi trước hết phải bước qua xác của những người này. Ưu thế của bốn vị Chủ Thần cũng không có biểu hiện ra, mà bảy vị đao hồn kia của Niệm Băng lại đang không ngừng trong giai đoạn khôi phục. Trong trường hợp như trên, bên phía Niệm Băng thậm chí còn có hơi chiếm được thượng phong, nhưng lúc này trong lòng Niệm Băng lại không có được một tia cảm giác thoải mái, ngược lại trở nên dị thường trầm trọng, đây là bởi vì sao? Bởi vì ngay trước mặt biểu hiện của Hi Giới thật sự quá cường hãn, cường hãn đến bất luận kẻ nào cũng không thể tưởng tượng ra nổi. Tiếp cận mười lăm cấp ma pháp cùng mười bốn cấp ma pháp có bản chất khác nhau, Niệm Băng tự hỏi, cho dù là liên hợp với bảy vị đao hồn, chính mình cũng không dám như thế, ngay chính diện đối mặt với liên thủ công kích của ngàn tên ma pháp sư, thế nhưng, Hi Giới lại làm được Lúc này, theo tấm chắn màu vàng lúc bắt đầu dùng để ngăn cản công kích của Hoả Diễn Cự Long đến bây giờ, Hi Giới đã hướng lùi về phía sau chừng xấp xỉ năm trăm trượng, mà đám thần nhân đã lùi về phía sau trên năm trăm trượng, nhưng mà, tốc độ lùi về phía sau của Hi Giới đã trở nên phi thường thong thả. Lực trùng kích của Hoả Diễm Cự Long đã rõ ràng yếu bớt đi. Nhưng Hi Giới phát ra tấm chắn màu vàng lại vẫn chói mắt như lúc trước, ai cũng có thể nhìn thấy, ma pháp tiếp cận mười lăm cấp siêu cấp ma pháp này đã không có khả năng đạt tới mục đích ban đầu của nó nữa, đây đều là bởi vì một người sao! Không! Phải nói là một vị thần mới đúng. Tại giờ khắc này, bên phe Ngưỡng Quang đại lục mới chính thức cảm nhận được thực lực của thần nhân khủng bố ra sao Phòng ngự của Hi Giới rất nhanh đã kết thúc, bởi vì, hắn ngoại trừ dùng tay trái nâng lên tấm lá chắn để ngăn cản Hoả Diễm Cự Long thì ngoài ra hắn còn có một cánh tay phải, tay phải có thể làm cái gì? Hi Giới rất rõ ràng nói cho đám nhân loại của Ngưỡng Quang đại lục biết. Một thanh chiến đao màu vàng dài ước chừng năm thước xuất hiện trong tay phải của hắn, kia cũng không phải là do đấu khí ngưng kết tạo thành, mà hoá ra lại chân thật là một thanh chiến đao, nếu Tích Lỗ bây giờ có thể rãnh rang nhìn thấy để nói, nhất định sẽ giật mình phát hiện, cường độ năng lượng của chuôi chiến đao này tuyệt đối là một thanh siêu thần khí. Cái gì mới là siêu thần khí, đặc điểm lớn nhất của siêu thần khí chính là chủ nhân càng mạnh, uy lực càng lớn, Hi Giới quả thực rất thích hợp với khái niệm dạng này. Chiến đao màu vàng dài năm thước kia giơ lên, tay trái tấm chắn, tay phải chiến đao, hắn tựa như thiên thần một thể đột nhiên như tia chớp hướng lui về phía sau, chỉ trong nháy mắt, đã lui về phía sau cách hơn trăm trượng, hắn lại một lần nữa làm cho Niệm Băng thấy được ma pháp nguyên tố cùng năng lượng kịch liệt ba động. Khi Hi Giới lui về phía sau đồng thời, tấm lá chắn ở tay trái đã biến mất, Hoả Diễm Cự Long nhân cơ hội này chợt vọt tới trước, khi chúng nhân loại coi như nghĩ rằng Hi Giới không thể ngăn cản sự công kích cuồng bạo này là lúc tấm lá chắn đã biến mất kia của Hi Giới cũng đã hoá thành một cỗ hào quang màu vàng mênh mông dị thường tan vào trong chiến đao của chính mình Nhân loại nhìn thấy cái gì đây? Bọn họ thấy được tia chớp màu vàng, đúng vậy, tia chớp màu vàng mặc dù chỉ có trong nháy mắt huy hoàng, nhưng là, như vậy cũng đã đủ rồi, tia chớp màu vàng là một dạng hình thái công kích, tựa như giống với Diệt Thần trảm của Tích Lỗ lúc trước. Kim quang chỉ có chút chợt loé, tiện thể biến mất vô tung, nhưng những đám mây trên bầu trời cũng đã biến mất hoàn toàn, cho dù là ở trong không trung Niệm Băng đang cùng các vị Chủ Thần chiến đấu, đã bởi vì một đao này mà đình chỉ công kích của chính mình, khi tia chớp màu vàng kia xuất hiện trong nháy mắt phát sinh ra khí phách, làm trái tim mọi người đều kịch liệt run rẩy đứng lên Đó là cái dạng thực lực gì hả! Đó là sự công kích điên cuồng hung mãnh đến cỡ nào vậy hả! Thân thể cực lớn kia của Hoả Diễm Cự Long tựa hồ phi thường không cam lòng, nhưng rốt cuộc không thể mảy may đi tới. Một tiếng ầm vang khiến cho khắp Di Thất đại lục đều hơi bị run rẩy kịch liệt chợp vang động, hoả nguyên tố không lồ tập trung bạo phát Dung Thân Vương lại phun huyết, mà ngàn tên ma pháp sư dưới tay lão tựa hồ đồng thời ngã ra trên mặt đất, máu tươi từ khoé miệng bọn họ chảy xuôi mà ra, sắc mặt bọn họ giống như trắng bệch một thể, bọn họ chẵng những dùng ra tất cả ma pháp lực của bản thân, đồng thời ở trên tinh thần đã phải chịu thương tổn cực lớn, trong nháy mắt phản phệ kia, khiến cho bọn họ đã mất đi năng lực chiến đấu, may mắn Dung Thân Vương cùng những cao thủ Dung gia đã ngăn lại một bộ phận năng lượng cắn trả, lúc này mới khiến cho các ma pháp sư không lâm vào tình cảnh toàn quân bị diệt Hi Giới ngạo nghễ nhìn thấy hơn mười vạn đại quân của nhân loài xuất hiện ở trước mắt, trong thiên địa tựa hồ chỉ có một mình hắn tồn tại, trong lòng hắn tràn ngập tự tin, đã bao nhiêu năm, hắn một mực khắc khổ tu luyện, hôm nay, độc diễn trước mặt tất cả nhân loại cùng đám cấp dưới, hắn phát huy ra thực lực của bản thân, đây đều là thực lực mà thần phải có được a! Hi Giới giơ cao trường đao trong tay, hét lớn một tiếng: “ Đánh sâu vào.” Tại thời điểm tia chớp màu vàng kia xuất hiện, hết thảy, cũng đã không hề dựa theo kế hoạch của Lạc Nhu mà phát triển. Kế hoạch của nàng có thể nói là gần như hoàn mỹ, cũng không có xuất hiện chút tỳ vết nào, nhưng là , Hi Giới lại bằng vào lực lượng của chính mình một người, ngang ngạnh tại cái kế hoạch hoàn mỹ trên tạo ra tỳ vết, mà đúng là bởi vì dạng này, bản tính cao ngạo của đám thần nhân đều hiển lộ ra hết, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất hướng về phía trước phóng đi. Ai cũng đều biết, nếu bị một đàn bán thần này dẫn theo đám thần nhân nhảu vào trận địa của nhân loại, vậy một hồi giết chóc sẽ sắp sửa xuất hiện Bên trong hào sâu, các chiến sĩ nhân loài đều đã bò ra bên ngoài, lúc trước Niệm Băng đã thấy chổ mộc bản này, lúc ấy đã vắt ngang ở phía trên hào sâu, khiến cho các chiến sĩ khi đi ra sẽ không bị vướng víu, đội ngũ phía trước nhất, Hoả Diễm Ma Long kỵ sĩ đoàn của Hoa Dung đế quốc lạnh lùng nhìn đám địch nhân đang dần dần tiếp cận, làm một kỵ binh tinh nhuệ nhất của Ngưỡng Quang đại lục, cho dù dưới tình huống như thế nào, bọn họ cũng không có chút cảm giác sợ hãi, trong tay bọn họ là trường thương thật dài đã vươn lên, chỉ cần Lạc Nhu ra lệnh một tiếng, sẽ khởi phát cuộc trùng kích liều chết với kẻ thù, địch nhân mặc dù cường đại, nhưng bọn họ tự tin sẽ đem đám thần nhân đang xông tới này ngăn lại, vì bảo vệ, bản thân mình sẽ có được vinh dự, cho dù có chết đi, thì đã làm sao?