[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù

Chương 213 : Diệt sơn hành động (Thượng)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Khi Niệm Băng lời còn chưa dứt, giáo chúng Huyết Sư giáo phía dưới đã làm theo âm thanh ra lệnh của Ngân Nãng. Bọn giáo chúng mặc dù kinh sợ cũng không loạn, tổng cộng 101 người, nhanh chóng sắp xếp một hàng thẳng. Ngân Nãng đứng ở phía trước, trong tay trường đao giơ lên cao, đấu khí thuộc tính hỏa mênh mông ngưng tụ trên đao. Mặc dù đang trong cảnh trời băng đất tuyết , hỏa nguyên tố cũng không thua kém băng nguyên tố, nhưng hắn dù sao cũng là võ sĩ, ảnh hưởng hoàn cảnh đối với đấu khí so với ma pháp ít hơn nhiều. Khí lưu nóng rực khiến cho không khí theo đó mà méo mó rung chuyển, hai chân Ngân Nãng tạo thành chữ bát, căng thẳng nhìn chăm chú tuyết đổ xuống rít gào phía trước. Niệm Băng trôi nổi trong không trung, không khỏi thầm khen ngợi. Tuyết băng mặc dù đáng sợ, nhưng nó dù sao vẫn đỡ hơn việc oanh kích trên diện tích lớn. Dưới sự chỉ huy của Ngân Nãng, tất cả giáo chúng sắp hàng một chữ nhất. Nói cách khác, chỉ có một người phía trước bọn họ phải đón nhận tuyết đọng mênh mông kia, mà người phía sau, mặc dù phải bị ảnh hưởng dư âm của tuyết băng, nhưng tương đối dễ đối phó hơn. Ngân Nãng biểu hiện trước sĩ tốt như thế, chính mình đứng ở quan điểm khiêm tốn nhất cũng thấy Băng Nguyệt đường cho dù muốn không đoàn kết có lẽ cũng không được; thân là Đường chủ, Ngân Nãng làm được chuyện của Đường chủ phải làm. Hỏa quang trong rít gào chợt ầm vang. Một kích toàn lực của cảnh giới Vũ Thánh, trong tiếng nổ ầm ầm của tuyết lở, nhất thời mang theo một tiếng tiếng rít. Hồng quang cùng tuyết vụ mênh mông , hỏa đấu khí dài đến hơn mười trượng, tại không trung hình thành một đạo thẳng tắp. Khi năng lượng thuộc tính hỏa ở phía trước cùng tuyết băng ở bờ trước tiếp xúc, nhất thời bùng nổ, hỏa diễm khổng lồ tại không trung bao quát cả chung quanh. Băng tuyết chỗ Ngân Nãng bị vỗ bay lên, nhất thời bị ngăn cản dừng lại một chút, tuyết đọng hai bên cũng ầm ầm đổ xuống. Ngân Nãng không do dự gì, thân thể nhảy lên, một đạo thân ảnh sau lưng hắn chợt tung bay , thay thế vị trí của hắn lúc trước. Trong tay trường đao không ngừng chém ra, một đoàn quang mang màu xanh mang tiếng huýt gió the thé oanh kích. Lúc này đấu khí Ngân Nãng toàn lực phát ra đã bị tuyết lở bao phủ, tuyết đọng ở phía sau đã vọt lên. Thanh quang đồng dạng tại tuyết lở vọt tới trước khi bộc phát, chỉ có điều, lúc này đây ứng phó tuyết lở là đấu khí thuộc tính phong. Phong đấu khí bộc phát hình xoắc ốc, đấu khí khổng lồ trước mặt tuyết lở hình thành một long quyển cấp tốc xoay tròn. Mặc dù nhìn qua long quyển này hoa lệ không bằng long quyển phong ma pháp, diện tích bao trùm rộng lớn. Nhưng long quyển màu xanh này trình độ ngưng kết phong hệ ma pháp bình thường không thể nào so sánh được. Trong lúc nhất thời, khiến cho tuyết đọng xông lên lại bị ngăn cản, hễ là tiếp xúc cùng phong đấu khí, lập tức sẽ bị cuốn qua một bên, làm cho tuyết đọng hai bên xông lên tăng thêm vài phần khí thế. Lúc này Vũ Thánh sử dụng phong đấu khí đã nhảy lên lui ra phía sau, cuối cùng một gã Vũ Thánh giống như di hình ảo ảnh đi tới trước nhất. Hắn là người duy nhất trong toàn bộ 101 người không sử dụng vũ khí, hai tay nắm quyền, đơn giản dùng trung bình tấn, khẽ quát một tiếng, hai đấm đồng thời đánh ra. Hỏa đấu khí của Ngân Nãng, có thể bằng vào công dụng của chữ "Quyết" đem lượng lớn tuyết cốt dọn đi. Đấu khí mặc dù cường độ so với ma pháp mạnh mẽ, nhưng thời gian kiên trì cũng không thể so với ma pháp. Lúc này long quyển màu xanh kia đã dần dần suy thoái, tuyết đọng hai bên dần dần hướng khoảng giữa hợp lại. Hai luồng quang mang màu vàng đất nghênh quyền mà ra, công kích đó không hề đồng bóng. Tác dụng phòng ngự của đấu khí Thổ thuộc tính mạnh hơn đấu khí các thuộc tính khác nhiều, hơn nữa, người Vũ Thánh này ước chừng tại sáu mươi tuổi, đấu khí rất tinh thuần, còn hơn hẳn Băng Nguyệt đường Đường chủ Ngân Nãng. Khi đấu khí màu vàng kia phát ra, tại không trung một tiếng trầm muộn vang lên, cứ tiến được một chút thì hai luồng quang mang màu vàng thu nhỏ lại, làm phong long quyển biến mất. Lúc tuyết lở mãnh liệt vọt tới trước, thể tích hai luồng quang mang màu vàng từ ban đầu bằng đầu người đã thu nhỏ lại bằng nắm tay. Thổ hệ Vũ Thánh lại hét lớn một tiếng, hai tay mạnh mẽ hợp lại trước người, chỉ thấy hai luồng quang mang màu vàng kia chợt hợp lại cùng một chỗ. Ngay sau đó, một thanh âm cũng không thể nhỏ hơn so với tuyết lở ầm vang chợt vang lên, trong tuyết đọng đầy trời bay múa. Lực nổ mạnh khổng lồ , trực tiếp lấy trung tâm nổ mạnh hướng ra chung quanh hơn mười trượng. Kỳ diệu nhất chính là vị Vũ Thánh này đối với đấu khí chính mình khống chế cực kỳ tinh diệu, khiến cho hướng mà đấu khí lan ra đều theo suy nghĩ của hắn, hướng đến đám băng tuyết, điều này làm cho người phía sau càng có nhiều thời giờ hơn. Ba vị Vũ Thánh thay phiên nhau công kích, tốc độ của bọn hắn dựa vào tốc độ xông tới của băng tuyết có thể thấy nhanh đến cỡ nào. Theo thời điểm Ngân Nãng bắt đầu công kích đầu tiên, tuyết lở đã bắt đầu xông tới xu thế cực kỳ mãnh liệt. Đến lúc ba vị Vũ Thánh hoàn thành vòng thứ nhất ngăn chặn, tuyết lở hai bên mới vừa từ bên cạnh bọn họ ba người xẹt qua mà thôi. Tổng cộng khoảng cách mười lăm trượng, nhưng khiến cho ba vị vũ thánh đều tự phát động một lần toàn lực công kích, mới miễn cưỡng ngăn chặn tuyết lở ngay trước mặt đánh vào. Tuyết vụ mênh mông trôi qua, các võ sĩ phía sau đồng thời di chuyển lên, đấu khí nhập vào cơ thể phát ra, lan ra chung quanh , bảo vệ thân thể của mình. Phía trước nhất có vài vị Vũ đấu gia thực lực mạnh mẽ , khi ba gã Vũ Thánh đều nhảy lên còn chưa hạ xuống, liền hướng phía trước liên tiếp bổ ra mấy chưởng. Từ chánh diện đón nhận tuyết lở đánh sâu vào, khiến cho Ngân Nãng vừa rơi trên mặt đất đã tiếp tục phát động đợt công kích thứ hai. Tuyết lở xông đến xu thế rất mãnh liệt, từ vị trí Ngân Nãng chỉ có thể nhìn thấy ngập trời tuyết vụ, nhưng không cách nào phán đoán ra tuyết lở sẽ duy trì liên tục bao lâu . Tích Lỗ bên cạnh Niệm Băng, có chút kinh ngạc nói: "Niệm Băng, phương pháp của bọn họ có hiệu quả tốt lắm, cho dù là ta cũng không cách nào trong thời gian dài đối kháng tuyết băng mãnh liệt như vậy. Khẳng định sẽ bị chôn ở phía dưới, rồi bằng vào năng lực của mình từ trong tuyết đọng lao ra. Chiến thuật bọn họ rất thích đáng, cơ hồ có thể làm được công kích khăng khít. Tuyết lở mặc dù mãnh liệt, nhưng chỉ cần bọn họ có thể kiên trì một đoạn thời gian, tất nhiên có thể ứng phó được.Tuy thế, ứng phó tuyết lở này quả thật đấu khí phải không nhỏ, ta xem bọn họ nhiều nhất cũng chỉ có thể có năm người đồng thời hướng phía trước phát động công kích mà thôi." Niệm Băng gật đầu, nói: " Sách lược bọn họ sử dụng là chiến thuật bầy sói. Trong hoang dã , bầy sói trong hoàn cảnh rét lạnh muốn sống sót , thì phải khi thời điểm gió lạnh xuất hiện lập tức phán đoán ra phương vị. Sói cầm đầu ở trước nhất, sói còn lại ở phía sau, sắp hàng một hàng. Vào lúc sói cầm đầu không chịu được gió lạnh, nó sẽ chạy đến phía sau nghỉ ngơi, sói thứ hai tiếp tục chống cự, ; lần lượt như thế cho đến khi gió lạnh qua đi. Bây giờ Ngân Đường chủ bọn họ đúng là đang dùng chiến thuật này, đương nhiên bọn họ dùng vào thời điểm khó khăn hơn, dù sao đối mặt với bọn họ chính là tuyết lở." Tích Lỗ chỉ ra đồng thời năm người công kích, điều này Niệm Băng cũng hiểu được. Dưới tình huống sắp hàng một, ngoại trừ người đầu tiên có thể hướng phía trước phát động công kích ra, người mặt sau có thể phân biệt từ vai phải, trái người trước, cùng hai bên sườn phát động đấu khí về phía trước, trong nháy mắt đạt tới hiệu quả năm người liên thủ công kích. Trong lúc bọn họ nói chuyện, ba gã Vũ Thánh phía trước đã hoàn thành ba vòng công kích, mà tuyết lở từ cự ly cách bọn họ mười lăm trượng chỉ còn đến gần mười trượng. Ba gã Vũ Thánh liên tiếp toàn lực ra tay ba lượt , đấu khí tiêu hao rất lớn. Khi người cuối cùng nhảy lên thì Ngân Nãng đã truyền đạt mệnh lệnh. Ba gã Vũ đấu gia mặt sau đồng thời ra tay, đẩy ra một chưởng. Khi đấu khí đánh ra, ba người đồng thời nhảy lên, giống như Ngân Nãng và ba gã Vũ Thánh, điểm nhẹ trên đầu vai người mình, thối lui đến phía sau đội ngũ. Mà đám Vũ đấu gia cấp bậc võ sĩ phía sau, mỗi ba người một tổ, đều đẩy ra một chưởng rồi lập tức phi thân lùi lại. Bọn họ vừa ngăn cản vừa lui về phía sau, trong không trung hình thành một đường vòng cung tuyệt vời, từng người không hề dừng lại, không hề do dự. Phối hợp cực kỳ tinh diệu, vừa ngăn cản vừa thối lui, trong nhất thời khiến cho tuyết lở tốc độ vọt tới trước không thể nhanh hơn được, mà chỉ có thể chia ra tiếp cận bọn họ. Khi tới phiên võ sĩ cấp bậc đại kiếm sư công kích, thì đã đổi làm năm người một tổ. Đấu khí đồng dạng oanh kích, có thể tạo được hiệu quả không sai biệt lắm. Tại thời điểm này, một khi có một tổ xuất hiện vấn đề, lập tức sẽ khiến cho toàn thể rung chuyển. Nhưng mà một trăm tên cao thủ Băng Nguyệt đường không có chút bối rối, lần lượt lần lượt công kích ngăn cản tuyết lở, dần dần lui về phía sau. Tuyết lở uy lực mặc dù rất lớn, nhưng tới nhanh mà đi cũng nhanh. Oanh kích kịch liệt chỉ duy trì được thời gian một bữa cơm thì đã ly khai khỏi nơi của đám Ngân Nãng, tiếp tục lao xuống bên dưới. Băng xuyên xuống phía dưới làm xuất hiện một cảnh tượng kỳ dị. Ở chỗ một trăm người Ngân Nãng, hình thành một cái khe rất sâu, hai bên tuyết đọng lại cao đến ba trượng, mà bọn họ thì như trước sắp hàng một, đứng trong khe rãnh, kể cả ba gã Vũ Thánh ở bên trong. Mỗi người đều không ngừng thở hào hểnh, trải qua ba lần luân phiên ngăn cản, mỗi người tiêu hao không ít sức lực. Niệm Băng dẫn Tích Lỗ và Miêu Miêu nhẹ nhàng dừng ở chổ tuyết đọng bên cạnh khe rãnh. Dưới tác dụng của Phong Tường thuật, bọn họ không lưu lại trên tuyết đọng một chút dấu vết. Thanh âm Niệm Băng truyền vào trong tai các gã Băng Nguyệt đường : "Cảm giác như thế nào? Đây là lực lượng của tự nhiên , tuy thế lực trùng kích của tuyết lở chỉ căn cứ vào thế núi của núi tuyết. Các ngươi nghĩ xem, lần này uy lực trùng kích lớn bao nhiêu? Ta có thể nói cho các ngươi, nếu dùng ma pháp cân nhắc, lần này tuyết lở trùng kích có thể tương đương với năng lượng Thần Hàng thuật, nhưng mà uy lực trùng kích trên đạt tới, nhiều nhất chỉ có cấp bậc cấm chú. Bởi vì diện tích tuyết lở bao trùm quá lớn, lại không phải do người khống chế, khiến cho năng lượng phân tán. Nếu các ngươi gặp phải một gã Thần Hàng sư, dùng ma pháp làm tuyết, thì các ngươi không thể lấy loại phương pháp này ngăn cản được. Ta cho các ngươi trải qua cảm giác tuyết lở lần này, một là muốn xem xem trình độ các ngươi phối hợp lẫn nhau. Hai là ta muốn nói cho các ngươi biết, nhiệm vụ hai tháng sau chúng ta đối mặt chính là mười địch nhân có thực lực thậm chí vượt qua cả lực lượng mà thác tuyết có thể phát ra , đạt tới cấp bậc Thần Hàng thuật. Trong thời gian hai tháng, ta hy vọng các ngươi có thể có thay đổi lớn. Thời gian hai tháng không dài, có thể trong hành động hủy diệt địch nhân mà lưu lại lược tánh mạng của mình hay không, thì còn phải xem bổn sự chính các ngươi. Bây giờ các ngươi có thể nghỉ ngơi tại chỗ một canh giờ, một lúc sau các ngươi theo tình tiết như thế tự tìm kiếm mở ra băng động của mình. Ta nói rồi, đó là chính địa phương mà các ngươi nghỉ ngơi trong hai tháng tới đây. Ta cho các ngươi tổng cộng ba canh giờ, ba canh giờ sau, ta nói cho các ngươi biết kế hoạch huấn luyện trong hai tháng này, kế hoạch này khó khăn rất lớn, hy vọng các ngươi có tâm lý chuẩn bị trước." Cho dù các võ sĩ Băng Nguyệt đường tâm lý có chuẩn bị đi nữa, bọn họ cũng không có khả năng nghĩ đến Niệm Băng huấn luyện cho bọn họ ra sao. Ba canh giờ sau, khi Niệm Băng nói ra kế hoạch của mình, toàn bộ 1011 người đắm chìm trong sửng sờ, hơi giật mình nhìn vị giáo chủ Huyết Sư giáo trước mặt, ai cũng không dám tin tưởng rằng đây là thật. "Giáo chủ, ý của ngài nói là để cho chúng ta trong hai tháng, đem tòa tuyết sơn này làm thành đất bằng phẳng?" . Ngân Nãng không dám tin vào lỗ tai của mình, tuyết sơn này cao nhất trong mạch núi, cao chừng ngàn trượng. Đừng nói là hai tháng, cho dù là hai năm bọn họ cũng không có khả năng đem tuyết sơn biến thành đất bằng , nhiệm vụ này căn bản không có khả năng hoàn thành được. Niệm Băng nhìn thấy phía trước ngoài mấy trăm trượng núi tuyết nguy nga sừng sửng, nói: "Không sai, là hai tháng. Các ngươi tổng cộng 101 người, chia làm ba tổ phân biệt do ba gã Vũ Thánh lãnh đạo, kể cả Ngân Đường chủ ở bên trong. Thực lực chia đều ra, mỗi tổ mỗi ngày bốn canh giờ, các ngươi có thể dùng phương pháp gì mà mình có khả năng đạt tới, lay chuyển tuyết sơn. Hai tháng sau, nơi này phải biến thành đất bằng phẳng. Ước chừng nửa tháng nữa, khi 500 Huyết vệ đến nơi đây, bọn họ cũng làm như các ngươi, sáu trăm người đồng loạt tiến hành công kích đối với tuyết sơn . Ngoại trừ mỗi ngày công kích tuyết sơn bốn canh giờ ra, thời gian còn lại các ngươi ở lại trong băng động tự tu luyện, khôi phục đấu khí tiêu hao khi huấn luyện. Thực vật và nước uống ta sẽ phụ trách, các ngươi không cần lo lắng." Ngân Nãng khó xử nói: "Nhưng mà Giáo chủ… điều này quả thật quá khó khăn. Đừng nói là chúng ta, cho dù là một trăm Vũ Thánh cũng không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ này ". Niệm Băng trong mắt lạnh quang chợt lóe, nói: "Không có thử qua, ngươi làm sao biết đây là không có khả năng hoàn thành? Ta đã dò xét qua, tòa tuyết sơn này có một nửa là băng tuyết bao trùm mà thành, một nửa khác mới là nham thạch. Ta hy vọng các ngươi có thể hiểu được đạo lý ‘Chỉ cần cố gắng, không có cái gì không thể làm được’, các ngươi nhìn xem." Vừa nói xong, hắn phóng người lên, quang điểm màu xanh ngưng kết dưới thân hắn, phảng phất như một mảnh đám mây nâng thân thể Niệm Băng lơ lửng bay lên. Ánh mắt mọi người dõi theo Niệm Băng đang hướng không trung mà đi, mấy tên tinh nhuệ Băng Nguyệt đường có thể thấy được thực lực của giáo chủ. Khi Niệm Băng bay tới độ cao chín trăm trượng thì ngừng lại, nơi mi tâm kim quang lóng lánh, vô số quang điểm màu đen ngưng kết thành từng đạo ánh sáng màu đen hướng thân thể hắn tập trung. Niệm Băng chậm rãi nâng tay phải lên, một bóng đen thật lớn cao tới sáu trượng dần dần hiện lên sau lưng hắn. Mặc dù cách mặt đất rất xa, nhưng hắn tận lực khống chế, băng vụ chung quanh tùy đó phát ra, khiến cho bọn thuộc hạ phía dưới có thể thấy rõ ràng hắn đang làm gì.