[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù
Niệm Băng không ngờ là Mộc Tinh lại làm như vậy, đương nhiên cũng hiểu mục đích của nàng, một nữ hài tử, vì quốc gia mình mà hy sinh thứ trân quý nhất của mình, cảm thụ được tiếng tim Mộc Tinh đập rộn ràng, trong lòng Niệm Băng không khỏi cảm thấy thương tiếc.
Đặt chén trà thơm lên trên bàn, Niệm Băng khẽ vuốt mái tóc mượt mà của Mộc Tinh, than nhẹ một tiếng, nói: "Công chúa, ngươi nghĩ là làm như vậy đáng sao? Với sự xuất sắc của ngươi, tại sao không tìm được một tình yêu đích thực chứ? Ta rất bội phục dũng khí của ngươi, khi ta biết được ngươi đem thân thể của chính mình để hấp dẫn Trát Mộc Luân đáp ứng tương trợ cho Lãng Mộc đế quốc, ta đã rất bội phục dũng khí của ngươi. Thế nhưng, dùng thân thể của chính mình làm lợi thế, kẻ cuối cùng bị thương tổn cũng chỉ là chính ngươi. Kỳ thật, ta chưa từng có địch ý với Lãng Mộc đế quốc, ta cũng không hy vọng mình bị cuốn vào tranh chấp chính trị. Thế nhưng, vì bằng hữu và thân nhân của ta, ta không thể không sa vào dòng chảy này, ta không đáng để ngươi coi trọng như thế! Nếu ta muốn ngươi, thì khác gì tên Trát Mộc Luân thần nhân kia chứ? Không sai, ta chưa từng cho rằng mình là người tốt gì, cũng không nguyện ý làm một kẻ cổ hủ, thế nhưng, ta còn không có hèn hạ đến mức dùng lực lượng của mình để làm mồi, chiếm lấy thân thể của một nữ hài tử. Ngươi là một cô nương tốt, sự chấp nhất của ngươi đều là vì quốc gia, nếu ngươi không phải sinh ở cảnh đế vương, có lẽ, ngươi đã có cuộc sống vui sướng hạnh phúc cả đời.”
Thanh âm Niệm Băng tràn ngập từ tính, lúc Mộc Tinh quyết định đem thân thể của chính mình trao cho hắn thì đã nghĩ đến rất nhiều loại khả năng, nhưng lại không ngờ, hắn sẽ dùng những lời ôn hòa như thế nói với mình. Ngẩng đầu, nhãn thần có chút mông lung nhìn Niệm Băng, buồn bã cười, nói: "Đúng vậy! Sinh tại đế vương gia, ta không có quyền được lựa chọn. Ngươi biết không? Ngươi là nam nhân đầu tiên không coi ta như một công cụ lợi dụng. Trong hoàng cung, bất luận là phụ hoàng hay là ca ca, bọn họ nhìn đến chính là năng lực của ta có thể đem lại lợi ích cho bọn họ. Ta chưa bao giờ cảm nhận được tình thân từ bọn họ. Ngươi và Trát Mộc Luân là khác nhau, ta chưa bao giờ coi ngươi giống như hắn. Ta biết, ngươi có ba vị hồng nhan tri kỷ xinh đẹp như vậy, sao ta có thể lọt vào mắt ngươi chứ? Ta quyết định trao thân cho ngươi, cũng không hoàn toàn là vì Lãng Mộc đế quốc, mà còn là vì chính mình, ta cam tâm tình nguyện, cho dù ngươi không đáp ứng bang trợ quốc gia ta, ta cũng vẫn chọn lựa như vậy. Bởi, không cần hỏi vì sao, ta chỉ hy vọng có được một hồi ức đẹp, có lẽ, cũng chỉ có hồi ức tốt đẹp như vậy, mới có thể có dũng khí mà sống, Niệm Băng, ngươi tin ta không? Chuyện giữa chúng ta sẽ là bí mật sâu kín nhất trong lòng ta, ta tuyệt đối không dùng nó để áp chế ngươi, cũng không nói chuyện này cho người khác, đây là lần đầu tiên trong đời ta phải cầu xin người khác. Ngươi có thể đáp ứng ta?”
Nghe thanh âm nghẹn ngào của Mộc Tinh, nếu nói Niệm Băng không hề động tâm, thì đó là không thể. Thế nhưng, hắn lại chỉ thương tiếc Mộc Tinh, không có chút dục vọng nam nữ nào, giang hai tay, ôm Mộc Tinh vào lòng. Toàn thân tản ra sinh mệnh khí tức nồng đậm, trấn an Mộc Tinh, được sinh mệnh lực khổng lồ kích thích, thân thể yêu kiều của Mộc Tinh run nhẹ. Ngẩng đầu, đôi môi đỏ mọng đưa đến gần Niệm Băng, cặp mắt động nhân đã khép lại chờ đợi. Chờ đợi lần ấm áp duy nhất trong đời.
Niệm Băng ôm khuôn mặt Mộc Tinh, nhìn hai dòng lệ trong suốt chảy xuôi trên má, cúi đầu, khẽ hôn lên trán nàng, Mộc Tinh kinh ngạc mở mắt ra, đôi mắt đẹp tràn ngập sương mờ, buồn bã nói: "Ngươi thật sự không muốn ta sao? Ta chỉ hy vọng có thể có được một đoạn ký ức này mà thôi. Niệm Băng! Chẳng lẽ Mộc Tinh ta sẽ không đáng giá sao? Ngươi là nam nhân đầu tiên chạm tới thân thể ta, mặc dù ta đã đáp ứng với Trát Mộc Luân, nhưng chưa từng để hắn đụng tới thân thể ta! Cơ thể của ta vẫn còn thuần khiết. Tại sao? Tại sao?”
Niệm Băng than nhẹ một tiếng, đưa tay lau nước mắt cho Mộc Tinh, "Không đáng đâu. Một hồi ức ngắn ngủi sẽ chỉ làm ngươi càng thêm rơi vào vực sâu thống khổ, ta có thể cảm giác được thống khổ trong lòng ngươi, cho nên, ta sao có thể để ngươi đã rét vì tuyết lại giá vì sương chứ? Huống chi, nam nữ chi dục chỉ dựa trên tình yêu mới là hoàn mỹ, nếu không, có dục mà vô tình, thì khác gì cầm thú? Ta có một tiểu muội muội, gọi là Miêu Miêu, nàng thiên chân khả ái, ta và các thê tử đều rất thích nàng. Tinh nhi, tình yêu của ta đều đã dành cho thê tử, ngươi có nguyện ý làm ta muội muội ta? Lạc Nhu từng ước định với ta, nàng nói, hy vọng khi ta cùng với thê tử ẩn cư, có thể lưu cho nàng một căn phòng, sau khi kết thúc chuyện ở Áo Lan, nàng muốn cùng cùng ẩn cư với chúng ta. Nếu ngươi nguyện ý, ta cũng có thể lưu một căn phòng cho ngươi. Ta sẽ không giúp Lãng Mộc đế quốc, một hoàng thất không hề có thân tình thì không đáng cho ta trợ giúp, thế nhưng, ta lại muốn giúp ngươi, giúp ngươi thoát ly vực sâu thống khổ đó, nếu ngươi nguyện ý, gọi ta một tiếng ca ca.”
Thân thể Mộc Tinh run rẩy càng thêm kịch liệt, nhìn vẻ ôn hòa trong mắt Niệm Băng, nàng dường như trở về thời thơ ấu, những tình cảm vẫn giấu ở trong lòng đột nhiên trào dâng. "Ca!" Nhào mạnh vào lòng Niệm Băng khóc lớn. Cảm tình được phóng thích khiến nàng cảm giác rất thoải mái, trói buộc của thân thể như được giải khai, nàng có thể cảm nhận được sự quan tâm chân thành của Niệm Băng, ngực hắn thật ấm áp, thật an toàn. Niệm Băng cũng không ngăn cản nàng khóc, tùy ý để nước mắt của nàng thấp ướt vạt áo, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài, an ủi nàng.
Một lúc lâu sau, tiếng khóc của Mộc Tinh mới dần ngừng lại, nàng vẫn không rời khỏi ngực Niệm Băng, tích tụ trong lòng được cởi bỏ hoàn toàn, nàng nức nở phát hiện, thế giới của mình sẽ không bao giờ còn ảm đạm như trước đây nữa, mà đã trở nên tươi sáng rực rỡ, nhất là bờ ngực ấm áp trước mắt, nàng thật sự không muốn ly khai, nếu có thể, nàng thà rằng vĩnh viễn duy trì như hiện tại.
Niệm Băng vỗ vỗ bả vai của Mộc Tinh, đỡ nàng ngồi lại, nói: "Được rồi, khóc xong, trong lòng thoải mái hơn chứ, Tinh nhi, lời ta nói thì nhất định giữ lời, chờ ta hoàn thành chuyện của mình xong, xác định được nơi ẩn cư, nhất định sẽ sai người đưa tin cho ngươi, dũng cảm đối mặt với hết thảy, vứt bỏ mọi gánh nặng không phải của ngươi, một lần nữa tìm về bản ngã của mình, có một ngày ngươi cần trợ giúp, cứ tới Băng Nguyệt đế quốc, chỉ cần ngươi nói cho quốc vương Yến Phong của bọn họ, ngươi là muội muội của ta, hắn nhất định sẽ giúp ngươi. Hiện tại, ngươi nên nói cho ta biết tình hình về tên thần nhân kia, ta cần chuẩn bị cho tốt.”
Mộc Tinh nhìn Niệm Băng thật sâu, nói: "Ca, cảm tạ ngươi, mặc dù ngươi không phải thân ca ca của ta, thế nhưng, ngươi lại đem đến cho ta cảm giác tốt hơn hắn nhiều. Ta vĩnh viễn đều nhớ kỹ lời của ngươi, ngươi biết không, từ khi ta hiểu chuyện tới nay, ta cũng không biết ta vì cái gì mà sống. Sau này, theo tài hoa từ từ hiển lộ và thức tỉnh Sinh Mệnh nữ thần lĩnh vực, ta dần dần trở thành một trong những người xuất sắc nhất của Lãng Mộc đế quốc hoàng thất, nhưng ta dù sao cũng chỉ là một nữ hài tử, chuyện có khả năng làm, cũng chỉ là trợ giúp thân ca ca nọ của ta trở thành tân đế vương mà thôi. Hôm nay ngươi đã đem lại cho ta tất cả. Tinh nhi vĩnh viễn đều nhớ kỹ." Thở sâu, tình cảm trong mắt nàng dần dần thu liễm, ngoại trừ vẫn hơi sưng đỏ, công chúa kiên cường mạnh mẽ dường như đã trở lại. "Thần nhân đến cùng Trát Mộc Luân là Luân Tây, thực lực của hắn tuyệt không dưới Trát Mộc Luân, ca, ngươi hẳn cũng biết cơ thể người có thất đại khiếu huyệt, điểm khác với Trát Mộc Luân chính là, Luân Tây này đã mở ra ba khiếu huyệt, đây là khi hắn uống rượu vô ý lộ ra. Lúc ấy, hắn còn khinh thường nói rằng Trát Mộc Luân căn bản không phải là đối thủ của hắn. Luân Tây tu luyện hỏa thuộc tính đấu khí, thực lực quả thực phi thường cường đại, khi ngươi đối kháng với hắn thì nhất định phải cẩn thận, người này so với Trát Mộc Luân còn muốn giảo hoạt vài phần, mặc dù tham lam hưởng lạc, nhưng lúc nào cũng rất cảnh giác. Đáng tiếc là ta không biết hắn đã mở ra ba khiếu huyệt nào, nếu không thì sẽ có nắm chắc hơn.”
Ba khiếu huyệt, Niệm Băng không khỏi nhíu mày, hắn nghe từ phía Tạp Áo, cơ bản đã nắm được tác dụng của thất đại khiếu huyệt, trong thất đại khiếu huyệt, Thiên Nhãn huyệt và Hoàng Cực huyệt là những nhân tố không cố định. Thiên Nhãn huyệt dựa vào trình độ khác biệt và phương pháp tu luyện khác biệt, năng lượng thể hiện cũng hoàn toàn khác biệt, mà Hoàng Cực huyệt thì dựa theo vị trí khác biệt mà sinh ra hiệu quả và uy lực khác biệt. Năm khiếu huyệt khác lại đều có công hiệu đặc thù của nó, Địa Linh huyệt ở gần tim đại biểu cho tốc độ, Tạp Áo từng nói với hắn, thần nhân cùng một cấp bậc, người mở ra Địa Linh huyệt thì có tốc độ cao gấp đôi người không mở ra. Nếu người tu luyện phong hệ đấu khí mở ra Địa Linh huyệt, vậy thì, hắn thu được lợi ích lớn nhất, tu luyện Địa Linh huyệt đến chung cực, một khi vận chuyển hết tốc lực, ngay cả cái bóng cũng không thể nhìn thấy, giống như vô hình, chỉ có thể dùng cảm giác mới có thể xác định được phương vị. Mà Thính Vân huyệt và Địa Linh huyệt giống nhau, đều là song huyệt, một khi mở ra, sẽ xuất hiện hai cái, Thính Vân huyệt đại biểu cho thính lực, cũng xưng là biện biệt chi lực (ND: lực phân biệt), mở ra Thính Vân huyệt, thính lực sẽ tăng lên gấp mấy lần, nhưng lại có thể tùy theo ý định của người sử dụng mà khống chế thính lực lớn nhỏ, phân biệt được rõ ràng tất cả mọi vang động chung quanh. Khi Thính Vân huyệt đạt tới chung cực cảnh giới, có thể nắm bắt được động tĩnh trong phương viên trăm dặm, nói là thuận phong nhĩ cũng không quá đáng, tới cảnh giới như vậy, thực đã không phải hoàn toàn là nghe nữa, mà là thông qua cái lỗ tai cảm nhận năng lượng ba động chung quanh, loại cảm nhận này có thể tăng cường khả năng quan sát mọi thứ chung quanh của người sử dụng trên diện rộng, trong lúc đối địch càng thêm dễ dàng phát ra công kích hữu hiệu. Lệ Trung huyệt tụ tập năng lượng, nếu có Lệ Trung huyệt, thì áp súc năng lượng tự thân rất tốt, tu luyện giả đều biết, chỉ có ngưng tụ năng lượng càng cao độ, thân thể có hạn của nhân loại mới có thể sinh ra năng lượng mạnh mẽ hơn, hơn nữa uy lực của năng lượng sau khi ngưng tụ áp súc được gia tăng bội lần, cho nên, bất luận đối với võ giả hay là ma pháp sư mà nói, Lệ Trung huyệt đều cực kỳ trọng yếu, chỉ cần có nó, thì tương đương với tiến nhập một cảnh giới tu luyện, khi tu luyện sẽ dễ dàng hơn nhiều. Cho nên, Lệ Trung huyệt là một khiếu huyệt trọng yếu nhất sau Thiên Nhãn huyệt và Hoàng Cực huyệt. Đáng tiếc, Lệ Trung huyệt của Niệm Băng giống như Thiên Nhãn, Hoàng Cực hợp huyệt của hắn, bởi vì chứa đựng tử vong khí tức dị thường khổng lồ, hoàn toàn áp súc trong khiếu huyệt, tác dụng bây giờ của Lệ Trung huyệt chỉ là áp súc năng lượng tử vong này để không thoát ra ngoài, mà mất đi năng lực vốn có.
Lúc Tạp Áo nói cho Niệm Băng, nói Lệ Trung huyệt của hắn thực đã áp súc năng lượng tử vong đạt tới chung cực cảnh giới, nhưng vì năng lượng tử vong tồn tại khiến cho Lệ Trung huyệt mất đi năng lực vốn có, khiến Niệm Băng vô cùng buồn bực.
Tây Kinh huyệt nằm dưới rốn ba thốn, cũng giống Lệ Trung huyệt, khiếu huyệt này cũng dùng để ngưng tụ năng lượng, chỉ bất quá, nó ngưng tụ không phải năng lượng tự thân của tu luyện giả, mà là tiên thiên chi khí trong thiên địa. Khi còn tu luyện cùng Tạp Áo, Thiên Hương ở Thần Chi đại lục, Niệm Băng mới chính thức hiểu được diệu dụng của tiên thiên chi khí, tiên thiên chi khí càng mạnh, cơ thể người lại càng tiếp cận tự nhiên, bản thân nhân loại tựa như cái thùng, nó luôn có dung tích nhất định, mà dung tích này cũng không phải dễ dàng biến thành lớn. Tác dụng của tiên thiên chi khí, chính là khiến nhân loại có thể tiếp cận gần hơn với tự nhiên, khống chế mọi năng lượng ở ngoại giới, sau khi năng lượng tự thân bão hòa, khống chế ngoại giới năng lượng càng tốt hơn, cũng có thể phát động công kích và phòng ngự càng mạnh. Niệm Băng mặc dù cũng chưa mở ra Tây Kinh huyệt, nhưng bất luận là tử vong chi cầu bên trong Lệ Trung huyệt hay là sinh mệnh chi cầu bao quanh Lệ Trung huyệt của hắn, đều là tiên thiên chi khí tối tinh thuần, cũng là tiên thiên chi khí hoàn toàn đối nghịch. Bởi vì trước đây khi Thiên Nhãn huyệt đề thăng tới trung giai, Niệm Băng thông qua Thiên Nhãn hấp thu sinh mệnh khí tức đến từ tinh nguyệt tinh hoa cùng với Thiên Nhãn huyệt biến dị ở Thần Chi đại lục, sau lại chiếm được năng lượng tử vong và năng lượng sinh mệnh khổng lồ, giúp cho sự khống chế của hắn đối với tiên thiên chi khí đạt tới đỉnh, cũng bởi vì thế, hắn mới có thể không cần niệm chú ngữ mà vẫn sử dụng được các giai ma pháp, mà tự thân lại tiêu hao thấp nhất. Niệm Băng có chút mong chờ Tây Kinh huyệt mở ra, nếu mình mở ra khiếu huyệt có thể ngưng tụ tiên thiên chi khí này, không biết sẽ có hiệu quả thế nào. Đáng tiếc, khiếu huyệt mở ra chẳng những có quan hệ tới tự thân năng lực, mà còn phụ thuộc rất lớn vào cơ duyên, chỉ có trong những tình huống đặc thù , mới có thể mở ra những khiếu huyệt thiên địa tạo hóa này, Niệm Băng hiện tại chỉ có thể không ngừng tu luyện tìm tòi, tìm cách mở ra khiếu huyệt này. Phương Giáp huyệt ở sau lưng là khiếu huyệt phòng ngự duy nhất trong thất đại khiếu huyệt, sau khi khiếu huyệt này mở ra, sẽ khiến thân thể tự tản ra một tầng phòng ngự giống như đấu khí, mà tầng bình phong này lấy tiên thiên chi khí làm cơ sở, kết hợp với tự thân năng lực mà hình thành, một khi gặp phải ngoại lực thì lập tức tự xuất hiện. Phương Giáp huyệt và Tây Kinh huyệt là một đôi nhân duyên chi huyệt, chỉ có sau khi mở ra được Tây Kinh huyệt có thể ngưng tụ tiên thiên chi khí, mới có thể mở ra Phương Giáp huyệt, các thần nhân cũng rất hy vọng mở ra được hai khiếu huyệt này, tu luyện Lệ Trung huyệt quá khó khăn, hơn nữa nguy hiểm lại rất lớn, mà Tây Kinh huyệt và Phương Giáp huyệt thì tương đối dễ dàng hơn, nếu Phương Giáp huyệt có thể đạt tới chung cực, thì lực phòng ngự cường đại đủ để loại bỏ mọi công kích dưới thập tam giai.