[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù

Chương 134 : Vì Linh nhi ( Thượng )


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Nhìn ánh mắt trong suốt của Niệm Băng, Long Trí trong lòng trống rỗng, quả thực, trong lòng hắn, Niệm Băng mặc dù trọng yếu, nhưng sao so được với ngũ hoàng tử quyền thế ngập trời? Hôm nay ngũ hoàng tử đề thân khiến hắn mừng rỡ, lại vạn lần không nghĩ tới Niệm Băng lại về đúng lúc này, hơn nữa còn với thực lực cường đại ngoài dự liệu của hắn, suýt nữa giết ngũ hoàng tử, Sư Cửu không biết Niệm Băng dùng cái gì, ngũ hoàng tử cùng tên lam y lão giả kia có lẽ cũng không biết, nhưng thân là ma đạo sư, hắn sao không nhận ra? Đó rõ ràng đại biểu cho tiên thiên lĩnh vực của siêu cấp ma pháp sư! Hơn nữa còn là tiên thiên lĩnh vực mang theo thất chủng bất đồng ma pháp khí tức, hành động của Niệm Băng không hề cố kỵ khiến hắn có chút rối loạn, đắc tội với ngũ hoàng tử, đối với Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội mà nói, thì tuyệt đối là tai nạn, thế nhưng, hiện tại mình có thể xử trí thế nào với Niệm Băng mới đem lại vinh dự lớn lao cho công hội đây? Niệm Băng thản nhiên cười, tiếp tục nói: "Có chuyện ngài chưa nghĩ tới, ngài chỉ có một nữ nhi là Linh nhi, chẳng lẽ, ngài không hề suy nghĩ cho hạnh phúc của nàng sao?” Trong mắt Long Trí hàn quang lóe lên, nói: "Nói bậy, có thể gả vào hoàng gia, là điều bao nhiêu người mơ tưởng. Ngũ hoàng tử trời sinh anh trí, lại là nhất biểu nhân tài, Linh nhi theo hắn thì tuyệt đối là hạnh phúc. Niệm Băng, ngươi từng bày tỏ với ta để Linh nhi buông bỏ tình ý với ngươi, hôm nay ngươi làm như vậy là có ý gì?” Niệm Băng thở dài một tiếng, "Đúng vậy, ta có lỗi với Linh nhi, ta từng phụ bạc nàng. Thế nhưng, chuyện như vậy tuyệt đối sẽ không phát sinh lần nữa, Linh nhi chỉ có thể là của ta, điểm này không thể nghi ngờ, lão sư, ngài biết tại sao Lạc Nhu tiểu thư phải ly khai Băng Nguyệt đế quốc không? Ngài chắc không biết. Nhưng ta lại biết. Đó là bởi vì nàng nhìn xa trông rộng, gả vào hoàng gia đối với quyền lực mà nói, đương nhiên là chuyện tốt, thế nhưng đối với nữ hài tử mà nói, lại là đeo lấy thống khổ. Với thân phận của Yến Vân, tương lai sẽ có bao nhiêu thê thiếp thì ai chả biết? Cho dù Linh nhi nhất thời được sủng ái, thế nhưng, nàng có thể vĩnh viễn được Yến Vân yêu sao? Đáp án là không, vừa vào cửa cung sâu như biển, đạo lý này ngài chắc cũng hiểu, thế nhưng, ngài lại vì quyền lực mà ngũ hoàng tử có thể đem tới cho ngài mà cố ý bỏ qua chuyện này, ngài là phụ thân của Linh nhi, nàng là nữ nhi duy nhất của ngài đấy!” "Đúng vậy! Sư phụ, Niệm Băng nói rất có đạo lý, ngài nên nghĩ kỹ một chút.” Sư Cửu ở một bên nói. Long Trí quay ngang sang phía Sư Cửu, "Ngươi đi xuống trước, nơi này không cần ngươi nhiều lời.” Sư Cửu còn muốn nói cái gì, nhưng vẫn nhịn lại được, xoay người đi xuống dưới lầu, trước khi rời đi, hắn đánh mắt về phía Niệm Băng cổ vũ. Sư Cửu đi rồi, thanh âm Long Trí trở nên nhu hòa một chút. "Niệm Băng, ngươi là thực sự thích Linh nhi sao?” Niệm Băng kiên định gật đầu, đáp: "Đúng vậy. Lần này ta trở về, một trong những mục đích quan trọng nhất chính là xác lập quan hệ với Linh nhi, ta là thật tình, Linh nhi cũng vậy, ta hy vọng ngài có thể cho phép chúng ta.” Long Trí lãnh đạm nói: "Thế nhưng, nếu ta nhớ không lầm, ngươi còn có cừu hận chưa báo. Phụ mẫu chi cừu bất cộng đái thiên, cứ cho là thực lực của ngươi hiện tại đã tăng cường một chút, ngươi có thể là đối thủ của Băng Tuyết nữ thần tế tự sao? Nếu ta đáp ứng trao Linh nhi cho ngươi, tương lai ngươi vì báo thù mà chết đi, nữ nhi của ta sao có thể hạnh phúc? Không sai, ngươi nói rất đúng. Vì sự phát triển của công hội, ta nguyện ý làm chuyện này. Hai nguyện vọng lớn nhất trong cuộc đời ta, một là có thể trở thành thần giáng sư, mà nguyện vọng kia, chính là khiến công hội trở thành đại lục ma pháp giới đệ nhất công hội. Linh nhi là nữ nhi của ta, từ nhỏ đến lớn, nàng vẫn ủng hộ ta. Ta nghĩ, lần này cũng sẽ không phải ngoại lệ. Huống chi, điều ngươi nói mặc dù có thể đúng, nhưng ta tin tưởng, với phẩm tính của Linh nhi, vị tất sẽ không chiếm được tâm của ngũ hoàng tử. Niệm Băng, ngươi không được quên, ngươi là một thành viên của ma pháp sư công hội, vì công hội, ta hy vọng ngươi có thể hy sinh một chút, ta từng đáp ứng ngươi, trong tương lại không xa, vị trí này của ta sẽ được trao cho ngươi, lời hứa này sẽ không thay đổi. Lần này ngươi vì công hội lập được công lao lớn như vậy, lại có thực lực cường đại làm hậu thuẫn, ta đang chuẩn bị lập ngươi làm công hội phó hội trưởng.” Niệm Băng lại kích động, lớn tiếng nói: "Lão sư, ngài cho rằng ta là một kẻ chạy theo lợi ích sao? Ta có thể trịnh trọng nói cho ngài biết, đối với quyền thế, ta luôn luôn không ham muốn gì. Công hội hội trưởng với ta mà nói cũng không trọng yếu, mà Linh nhi trong lòng ta lại là một trong những người trọng yếu nhất, ngài không cần nhiều lời, bất luận dưới tình huống nào, ta cũng không buông bỏ Linh nhi. Thời gian này, ta đã nghĩ thông suốt, ta nguyện ý đem lại cho Linh nhi một gia đình ấm áp, ta không thể cam đoan mình nhất định là trượng phu tốt, thế nhưng, ta lại có thể cam đoan, ta nhất định sẽ toàn tâm toàn ý yêu Linh nhi, đối với Linh nhi tốt như vậy, ta tuyệt đối sẽ không buông bỏ.” Đoạn này hắn nói như chém đinh chặt sắt, đã không còn để lại đường lui trong quan hệ giữa mình với Long Trí, ý tứ của hắn rất rõ ràng, chính là nói với Long Trí, bất luận ngươi dùng thủ đoạn gì, ta đều không buông bỏ Linh nhi. Long Trí ánh mắt lạnh xuống, "Nói như vậy, ngươi là cố ý phá loạn? Niệm Băng, Niệm Băng, ngươi không được quên, ta mới là Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội hội trưởng, mà Linh nhi, cũng là nữ nhi của ta.” Niệm Băng khóe miệng nhếch lên, trong mắt toát ra một tia khinh thường, "Không sai, ngươi là phụ thân của Linh nhi, nhưng cũng là một người phụ thân mà ngay cả hạnh phúc của nữ nhi mình cũng không để ý, ta yêu Linh nhi, ta sẽ không cho phép bất luận kẻ nào thương tổn nàng. Ta không muốn nhìn nàng khóc, ta muốn trên mặt nàng luôn nở nụ cười, lão sư, có lẽ đây là lần cuối cùng ta xưng hô như vậy với ngươi, lúc đầu, khi ta mới vào công hội, ngài từng trợ giúp cho ta không ít, nhưng ta cũng đã đem lại danh khí cho công hội, ta ngươi có thể nói là hai bên không còn thiếu nợ nhau, thân phận công hội trưởng lão ta không muốn làm nữa, nếu ngươi muốn đối phó với ta, vậy thì, tùy tiện ngươi dùng thủ đoạn gì, ta đều tiếp nhận được.” Vừa nói, hắn lấy từ trong chi giới ra thẻ bài đại biểu thân phận trưởng lão ném xuống đất, ánh mắt quật cường nhìn thẳng vào mắt Long Trí. "Ngươi thật ngang, ngay cả lão sư cũng không nhận, được, được, được, được, ta đây còn muốn lĩnh giáo bản lĩnh của ngươi một chút, có thể đánh bại một vũ thánh, xem ngươi còn có thể đánh bại một ma đạo sư không. Chỉ cần ngươi giết được ta, tự nhiên sẽ không còn ai ngăn cản ngươi nữa.” Thanh sắc khí lưu bay vòng quanh thân thể Long Trí đích, tự do chi phong chuyển hóa thành cuồng bạo chi phong, không ngừng quay cuồng, Long Trí nghiên cứu phong hệ ma pháp hàng chục mười năm, ma pháp tu vi đến ngay cả Băng Tuyết nữ thần tế tự cũng có vài phần kiêng kỵ, thực lực không thể nghi ngờ. Đúng lúc này, một thanh âm nức nở vang lên. "Không, ba ba, người không nên động thủ với Niệm Băng!” Một lam sắc thân ảnh chạy nhanh lên lầu. Cũng là lam sắc ma pháp bào, cũng là tử sắc trường phát, trong cặp mắt to tràn ngập kinh hoảng, khuôn mặt tái nhợt, thân thể tựa hồ gầy hơn nhiều so với trước kia. Chính là nhu nữ Long Linh. "Linh nhi.” Niệm Băng cùng Long Trí đồng thời mở miệng. Niệm Băng đi nhanh tới đón nàng, không để ý tới Long Trí bên cạnh, ôm thân thể mềm mại của nàng vào trong lòng, cảm thụ thân thể mềm mại gầy mòn, cảm thụ nhịp tim thình thịch của nàng, mắt Niệm Băng có chút mơ hồ, nữ hài tử này một mực thầm yêu mình, nữ hài tử vẫn đau khổ tưởng nhớ mình, lúc này trong mắt hắn vô cùng động nhân. Niệm Băng biết, mình vĩnh viễn vĩnh viễn sẽ không phụ bạc Long Linh, vĩnh viễn sẽ không. Đột nhiên bị Niệm Băng ôm vào trong lòng, Long Linh lại càng hoảng sợ, nhưng rất nhanh, bờ ngực ấm áp quen thuộc đã khiến nàng an lòng, cái ôm đột nhiên này đã chứng minh hết thảy, đau khổ chờ đợi rốt cục cũng đã được gặp lại. Kích động, nước mắt tràn mi, nàng ôm chặt eo Niệm Băng, nàng rất sợ, sợ mọi chuyện này chỉ là một giấc mộng. Niệm Băng ôm Long Linh, để nàng khóc trên ngực mình, hắn biết, hiện tại lúc này để Linh nhi khóc hết những ủy khuất trong lòng thì tốt hơn cho nàng. Ánh mắt hướng về Long Trí đang sầm sì, bình tĩnh nhìn hắn. Long Trí thầm nghĩ trong lòng, Sư Cửu tiểu tử này thật nhiễu sự, gọi Linh nhi lại đây làm gì? Một lát sau, Long Linh mới nhớ tới mình đến làm gì, vội vàng thoát ra khỏi ngực Niệm Băng, dùng ống tay áo lau lau nước mắt. "Ba ba, người, người thật sự muốn gả ta cho ngũ hoàng tử kia sao?” Long Trí nhìn nữ nhi hai mắt đẫm lệ, lòng nhất thời mềm đi, "Linh nhi, ngươi cũng biết, đây là cơ hội tốt nhất cho công hội chúng ta, hơn nữa ngũ hoàng tử làm người nhìn cao trông rộng, nhân phẩm lại tốt, tướng mạo cũng xứng với ngươi, có gì không tốt chứ?” Long Linh nhìn phụ thân, từ nhỏ đến lớn, nàng đều biết phụ thân vì Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội mà nỗ lực bao nhiêu, khi còn bé nàng đã thầm phát thệ, đợi khi mình trưởng thành, nhất định nỗ lực tu luyện ma pháp, tranh thủ trợ giúp cho phụ thân. Thế nhưng, hiện tại một bên là phụ thân của nàng, mà bên kia lại là nam nhân của nàng, lòng bàn tay hay lưng bàn tay thì đều là thịt, nàng sao có thể lựa chọn đây? Niệm Băng từ sau ôm lấy eo Linh nhi, yêu thương nói: "Linh nhi, ngươi sao lại gầy vậy, có phải là không ăn được?” Hắn phảng phất đã quên mất tràng diện xấu hổ trước mắt, ân cần nhìn Long Linh. Cảm thụ bàn tay ấm áp của Niệm Băng, lòng Long Linh ổn định lại một chút, quay đầu lại nhìn hắn một cái, lo lắng trong mắt lại càng sâu, nếu không có Niệm Băng, nàng nhất định sẽ ôn nhu đáp ứng yêu cầu của phụ thân, dù sao, đây là hy vọng duy nhất của phụ thân! Thế nhưng, còn Niệm Băng nhiều năm tương tư đợi chờ, nội tâm mâu thuẫn khiến nước mắt không ngừng chảy ra. Nhìn Long Linh, Niệm Băng biết mình đã không còn lựa chọn, vì Linh nhi, mình tuyệt không thể trở mặt với Long Trí, Long Trí ở trong lòng Long Linh thật sự quá trọng yếu, mình căn bản không thể mang Linh nhi đi, như vậy, nàng vĩnh viễn không thể vui sướng chân chính. Nghĩ tới đây, Niệm Băng đã quyết định, nhìn Long Trí nói: "Nguyện vọng của ngài, ta đã minh bạch, nếu là vì ta, ta có lẽ sẽ làm nhiều chuyện cực đoan, nhưng vì Linh nhi, ngài vẫn còn lão sư của ta. Nguyện vọng của ngài chính là muốn cho Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội trở nên cường đại, thế thôi. Được, ta giúp ngài, ta nghĩ, ngài cũng không phải cần ngũ hoàng tử ủng hộ, mà là Băng Nguyệt đế quốc quốc vương đích tương lai ủng hộ, nếu ta có thể khiến quốc vương tương lai ủng hộ ngài phát triển công hội, ta nghĩ, ngài cũng sẽ không đem Linh nhi gả cho ngũ hoàng tử kia nữa.” Long Trí nghi hoặc nhìn Niệm Băng, trong mắt hiện ra vẻ suy tính thật nhanh, đột nhiên, trong mắt hắn chợt lóe sáng, có chút vội vàng nói: "Ngươi, ngươi là muốn ủng hộ đại hoàng tử hay nhị hoàng tử?” Niệm Băng thản nhiên cười, đáp: "Không, ta đối với những kẻ xa lạ này không có hứng thú. Lão sư, chúng ta đánh cuộc đi, đánh cuộc Băng Nguyệt đế quốc tương lai quốc vương. Ngài có thể đáp ứng quan hệ của ngũ hoàng tử và Linh nhi, bất quá phải đưa ra điều kiện, chỉ có khi hắn lên làm quốc vương, mới có thể lấy được Linh nhi, nghe nói Băng Nguyệt đế quốc quốc vương không còn sống được bao lâu nữa, ta nghĩ, quốc vương cũng nên sắp xác định rồi.” Long Trí thở dồn dập một chút, "Niệm Băng, chỉ bằng ngươi một người có thể thay đổi chính đàn Băng Nguyệt đế quốc? Ngươi phải hiểu được, trong chuyện này, ta tuyệt không ủng hộ ngươi. Công hội chúng ta mặc dù hiện tại có địa vị hơn một chút so với trước kia, nhưng cũng chỉ bất quá là vừa mới hưng khởi mà thôi, còn chưa đủ để ảnh hưởng tới cả chính cục như Băng Tuyết nữ thần tế tự, còn kém nhiều lắm nhiều lắm. Ngươi bất quá chỉ là một gã ma đạo sĩ, chỉ bất quá chiếm được quán quân của một cuộc thi, nhưng không có thế lực gì đáng nói, chỉ bằng một câu nói này của ngươi, bảo ta cự tuyệt ngũ hoàng tử sao?” Niệm Băng thản nhiên nói: "Đương nhiên, vì Linh nhi, ngài cũng không thể lựa chọn sai lầm. Thế nhưng, cũng là vì Linh nhi, ngài sao không để cho ta một cơ hội chứ? Ta đã nói rồi, ngài có thể đáp ứng trước hôn sự của ngũ hoàng tử và Linh nhi, cũng đáp ứng toàn lực ủng hộ hắn leo lên ngôi vị hoàng đế, nhưng chỉ khi hắn chính thức leo lên vị trí kia, mới có thể gả Linh nhi cho hắn. Có lẽ, làm như vậy trong lòng ngũ hoàng tử sẽ có chút khúc mắc với ngài, nhưng như vậy, nếu thành công hoàn thành lời hứa, ngài không phải sẽ thu được lợi ích lớn hơn nữa sao? Lão sư, điều này đối với ngài mà nói cũng chẳng có cái gì là tổn thất.” Long Trí nhíu mày, trong mắt quang mang chợt thoáng chợt hiện, hắn đang do dự, Long Linh nhìn phụ thân, nhìn nhìn lại nam nhân mà mình yêu thương, tâm tình của nàng lúc này cực kỳ phức tạp, nắm chặt bàn tay Niệm Băng. Niệm Băng thản nhiên cười, nói: "Lão sư, chúng ta đến trắc nghiệm sảnh, ta muốn tỷ thí một lần với ngài.”