Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục
Vốn Hác Nhân đã chuẩn bị một đống lớn vấn đề, chờ Độ Nha vừa tới liền sẽ đem ra để chất vấn nàng, kết quả là bị chiếc phi thuyền này đem đến mãnh liệt trùng kích, trong nháy mắt hắn liền quên mất mình định làm gì, trong đầu chỉ có câu nói kia vang vọng: Đây là phi thuyền của ngươi, đây là phi thuyền của ngươi. . . Câu nói này cứ ở trong đầu hắn nháo nhào, nếu không phải Độ Nha 12345 dùng tay chỉ vào đầu mình thì hẳn câu đấy vẫn cứ chạy qua chạy lại trong đầu hắn!
"Thế nào? Nhìn uy phong không?" Độ Nha 12345 vỗ bả vai Hác Nhân, bộ dạng rất tùy tiện, "Ta ở tinh cảng chọn cả nửa ngày, cuối cùng chọn loại này, là loại thuyền tư nhân công vụ được đám quan thẩm tra hoan nghênh nhất, mặc dù ta không biết phân biệt thứ đồ chơi công nghệ cao là tốt hay xấu, nhưng ta nghe người ta đề cử nói rằng thứ này khá tốt. . ."
Chiếc phi thuyền khổng lồ kia lúc này đã vững vàng đáp xuống bờ biển, trong quá trình vận hành nó không phát ra chút nào âm thanh, thậm chí hạ xuống thời điểm cũng không có đưa tới một chút xíu gió thổi cỏ lay, chuyện này đối với một vật to lớn khổng lồ như thế quả thật khó tưởng tượng nổi. Lớp vỏ ngoài phi thuyền là kim loại màu xám bạc phản xạ lóng lánh, trang giáp mới tinh ở trên thuyền có màu xanh da trời cùng với những đường nét màu vàng tựa như là các mảnh nhỏ lắp ráp với nhau, ở mũi tàu là huy hiệu thủy tinh trong suốt màu xanh đậm hình thập tự đại biểu cho đế quốc, mà ở trang giáp khá lớn phía dưới, có thể thấy được những mạng lưới tuyến năng lượng có màu xanh da trời giống như những mạch máu vậy —— những mạng lưới này nhìn có vẻ lộ hết ra ngoài, trên thực tế bộ phận này lại là phần kiên cố nhất phi thuyền, những lộ tuyến tinh hóa này chính là nguồn hộ thuẫn bảo vệ của phi thuyền cùng với những năng lượng trang giáp bổ sung lẫn nhau, cơ hồ bền chắc không thể phá hủy.
Hác Nhân đối với những kiến thức chuyên nghiệp này không biết gì hết, hắn thậm chí còn không biết cửa vào phi thuyền nằm ở đâu, lời nói của Độ Nha 12345 cũng bị hắn ném qua một bên, chuyện kinh hỉ này quá to lớn, to lớn đến mức cho hắn cảm thấy hoảng hốt, Hác Nhân bước nhanh đi tới phi thuyền phía dưới, thân phi thuyền to lớn kia khiến cho người ta cảm giác thấy sự áp bách mà phải hô hấp dồn dập —— trên thực tế thì chiếc phi thuyền này so với chiếc vận chuyển hạm số 883 kia còn nhỏ hơn một chút, nhưng con người đối với sự phân biệt “lớn nhỏ” thường không chính xác cho lắm, Hác Nhân cảm giác hai chiếc phi thuyền này lớn nhỏ không khác nhau lắm, dù sao đều để cho người ta thấy rung động hết.
Trọng yếu nhất chính là: Chiếc thuyền này là hắn làm chủ đấy!
Chuyện này nghĩ xem sẽ để cho một tên tiểu nam nhân trên Địa cầu mà lúc trước công cụ di chuyển quí giá nhất chỉ là chiếc xe gắn máy cà tàng cảm thấy thế nào?
Hác Nhân vỗ vỗ vào tấm trang giáp trên phi thuyền. Lạnh lẽo cứng rắn cảm giác truyền vào tay hắn cũng làm cho hắn không thể tin, vì vậy hắn nghiêng đầu nhìn Nam Cung Ngũ Nguyệt cùng Itzhak: "Hai ngươi ai tới đây đánh ta một cái. . . Để ta xem đây là mơ hay thực."
Đại ác ma cùng hải yêu muội tử lập tức lăm le đi tới, Hác Nhân vội vàng rụt cổ lại: "Thôi thôi, các ngươi giết chết ta mất."
"Thế nào, lần này bản nữ thần làm việc coi như nỗ lực chứ?" Độ Nha 12345 bị Hác Nhân làm lơ nửa ngày, lại không có bực tức tí gì, nàng chẳng qua chỉ ở phía sau cười ha ha nhìn. Lúc này mới tiến đến nắm lấy lỗ tai Hác Nhân khiến hắn quay đầu lại nhìn, "Chớ vui vẻ. Chúng ta vẫn còn chuyện chính chưa làm đây."
"Nỗ lực, tuyệt đối nỗ lực!" Hác Nhân xem như trấn định lại rồi, hơn nữa cảm giác Độ Nha 12345 hôm nay trông có vẻ xinh đẹp hơn bình thường, "Có đúng chiếc thuyền này là của ta chứ? Vậy bây giờ ta có thể đi vào không?"
"Có thể á, hơn nữa ngươi phải đi vào —— chúng ta lần này liền ngồi nó trở về địa điểm xuất phát, ta cũng thuận tiện xem xem thứ đồ chơi này lái thế nào."
Hác Nhân vừa nghe liền sửng sốt: "Chờ đã, ngươi đã không lái. . . Vậy chiếc thuyền này tới đây bằng cách nào?"
"À, máy chủ phi thuyền tự động dẫn đường", Độ Nha 12345 không có chút cảm giác gì gọi là mất mặt. "Ta để cho khoái đệ tiểu ca lên lịch trình cho phi thuyền hoàn hảo, sau đó ta chẳng phải làm gì hết, ngay cả lúc hạ cánh cuối cùng lên phiến bãi biển này cũng là phi thuyền tự làm hết."
Hác Nhân thật sự muốn hỏi “khoái đệ tiểu ca” là thứ gì xảy ra, thì ra thần tiên bình thường là làm việc như vậy sao?
"Nói xem ta nên đi vào thế nào đây?" Hác Nhân đang tìm kiếm lối vào trên thân phi thuyền, hắn phát hiện chiếc phi thuyền này cùng với vận chuyển hạm số 883 hoàn toàn bất đồng, bất luận là thiết kế phong cách còn là vỏ ngoài chất liệu cũng rõ ràng khác thường, cho nên hắn cảm giác đầu óc mơ hồ. Độ Nha 12345 dùng tay chỉ chỉ vào một khối trang giáp trên phi thuyền: "Nhìn thấy chỗ đó chưa? Cái chìa khóa phi thuyền lần trước ta đưa ngươi còn giữ lấy không?"
"À có mang trên người đây ", Hác Nhân vội vàng móc túi quần, từ trong bao tiền cẩn thận tìm ra được tấm thẻ mỏng thủy tinh tiểu xảo lung linh, từ lúc nhận được thứ ngoạn ý này, hắn liền không để vật này rời thân, "Ta coi thứ này như bảo bối vậy, ngày nào cũng tùy thân mang theo."
"Tiếp theo nhìn kỹ. Cái chìa khóa này chỉ cần dùng một lần, hoàn thành kích hoạt chương trình xong nó sẽ ở nguyên trong vách ngăn khóa của máy chủ, sau này trừ phi ngươi đổi phi thuyền, nếu không nó vẫn cùng phi thuyền máy chủ chung một chỗ. Độ Nha dẫn Hác Nhân đi tới phi thuyền cửa vào trước, "Đầu tiên dùng nó mở ra cửa vào, chìa khóa đưa lên chỗ ánh đèn màu xanh đó. Ta né tránh chút đã. Để cho chủ cơ kiểm tra thân phận của ngươi."
Độ Nha 12345 vừa nói, thuận tiện liền kéo theo Nam Cung Ngũ Nguyệt mặt đang đầy vẻ tò mò cùng với Itzhak đi ra xa, Hác Nhân theo lời đem thủy tinh chìa khóa giơ lên, lập tức từ vách nào đó trên cửa vào phát ra một chùm ánh sáng màu xanh, chùm ánh sáng này trước tiên quét qua chìa khóa, sau đó liền quét qua toàn thân Hác Nhân, quá trình này xảy ra mấy giây sau đó phi thuyền cửa vào liền xuất hiện: Phiến trang giáp ở nơi đó trượt sang hai bên, lộ ra một cửa vào rộng rãi chừng mấy thước cao, Hác Nhân có thể thấy được bên trong chính là một hành lang sáng tỏ.
Một cái thanh âm nhu hòa ở hắn trong đầu quanh quẩn: "Khởi động giả lần đầu kiểm trắc, máy chủ chiến hạm đang khởi động lần đầu, khách mời mô thức giải trừ, C cấp khu vực trở lên được mở phong tỏa. Xin thi hành thao tác tiếp theo."
"Như vậy là được rồi, phi thuyền đang thao tác khởi động lần đầu tiên", Độ Nha 12345 chẳng biết lúc nào đi tới trước, vỗ Hác Nhân lưng, "Bây giờ máy chủ đã hoàn thành ghi danh với ngươi, từ phóng khách – kiểm tra mô hình đổi thành vận hành mô hình chính thức, chỉ có như vậy phi thuyền mới có thể giải trừ phần lớn phong tỏa, tiếp theo chỉ cần cắm chìa khóa vào máy chủ là có thể sử dụng hệ thống vũ khí cùng với những thứ loạn thất bát tao khác rồi, cầm lấy chìa khóa của ngươi, đi vào trong rồi nói tiếp."
Hác Nhân vừa muốn hỏi hệ thống vũ khí là sao, liền bị Độ Nha 12345 đẩy vào trong phi thuyền, Nam Cung Ngũ Nguyệt cùng Itzhak cũng một trước một sau đi theo vào, chờ tất cả mọi người đều đi vào rồi, cửa khoang phi thuyền liền lặng lẽ không một tiếng động đóng vào, giống như trước đây chưa bao giờ mở ra vậy.
Trước mắt là một cái hành lang rộng rãi sáng ngời, hợp kim vách tường màu trắng bạc chạy từ đầu đến cuối, trên vách tường có ký hiệu ánh sáng chỉ phương hướng đi tới cho mọi người. Hác Nhân đi dè dặt trong hành lang tựa như tên nhà quê lần đầu vào siêu thị vậy, đi được mấy bước liền cảm thấy buồn cười: Đây rõ ràng là phi thuyền của mình, thế quái nào lại phải di chuyển dè dặt?
Xem ra chuyện kinh hỉ này tới quá đột nhiên, làm cho người ta vẫn cảm giác được không đáng tin.
"Trong này thật xinh đẹp nha", Nam Cung Ngũ Nguyệt xem ra còn tự nhiên hơn Hác Nhân, nàng vừa đi vừa tò mò hết khu đông qua khu tây, nhìn thấy thứ gì có ánh sáng liền chạy đến đụng đụng, "Chỗ nào cũng có ánh sáng trong suốt, chắc tốn nhiều điện lắm a!"
Itzhak mặt cũng đầy vẻ hứng thú: "Phi thuyền rất đẹp, lúc ta tới cũng ngồi một chiếc thuyền giống chiếc này, hẳn là cùng một loại, khả năng là của một thẩm tra quan khác."
"Đây là một trong những phi thuyền công vụ tiêu chuẩn của thẩm tra quan, số lượng phân phối đạt tới 60%, bởi vì dùng rất tốt, cho nên phổ biến", số liệu đầu cuối bay ở bên cạnh Hác Nhân nói, "Bản cơ đã tìm được bản thuyết minh về chiếc phi thuyền này, ngươi có muốn xem không?"
Hác Nhân vội vàng gật đầu: "Cho ta nhìn một chút nào.”
Số liệu đầu cuối lập tức đem một đám tin tức hình chiếu chiếu ra, Hác Nhân dứt khoát dừng bước lại, không kịp chờ đợi mà nhìn lên đám thông tin về bảo bối của mình:
S-X6, quân dụng/dân dụng đặc chủng Tuần Tra hạm hạng nhẹ, chia làm hai loại , có trang bị vũ khí đỉnh cao quân dụng cùng với do thám công nghệ cao, một trong những tuần tra hạm cơ sở của đế quốc, có trang bị đặc thù sinh thái hệ thống cùng với đặc chủng năng lượng hạch tâm thuộc về dân dụng hình, là phi thuyền công vụ tiêu chuẩn của thẩm tra quan, trước mắt chiếc phi thuyền này thuộc về loại thứ hai. Trục dài của phi thuyền này có độ dài 565 thước, chỗ rộng nhất trên phi thuyền lên đến 200 thước, phi thuyền chuyên chở các dụng cụ phức tạp mà lại sử dụng rất tốt, chiếc dân dụng Tuần Tra hạm này đầu tiên được đế quốc tổng bộ cải tạo từ mô hình tuần tra hạm năm 9986 đế quốc lịch, sau đó được giao cho thẩm tra quan sử dụng, kết quả đón được sự hoan nghênh lớn, mấy năm sau, dưới sự thống trị của đế quốc, nền văn minh ngân hà chung nhau tổ chức ra 16 nhà xí nghiệp công trình quân sự bắt đầu sản xuất lượng lớn phi thuyền này, chiếc phi thuyền này cho đến hôm nay đã được điều chỉnh rất nhiều lần, trong một trăm năm này, nó là một trong những thiết bị được yêu thích nhất của đám thẩm tra quan. Thân là một chiếc phi thuyền thường xuyên được sử dụng để làm nhiệm vụ ở thế giới người phàm, nó có thể sự dụng rất ít năng lượng làm động lực, có thể thực hiện bước nhảy thế giới, mang theo tự vệ hỏa lực (không thích hợp giao chiến, không thể khai hỏa đối với bề mặt tinh cầu), mang theo sinh thái hệ thống bền vững, có container khoang hàng có thể phát triển không gian, có thể chứa đựng hàng hóa nặng gấp nhiều lần phi thuyền, tốc độ nhanh, lực phòng ngự ưu tú, cực kỳ thích hợp những quan thẩm tra kia suốt ngày bôn ba.
Đây chính là bản giới thiệu về chiếc phi thuyền này.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: