Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]
Chương 93: Đúng là Husky nha
Tuy rằng xuất thân có vẻ hơi kỳ quái, nhưng làm "Người sói" tố chất thân thể của Lily quả nhiên không thể kém được, mặc dù bị những huân hương hiệu quả mạnh mẽ kia bức từ hình thái thú hoá về hình người, tinh thần của nàng vẫn sung mãn như cũ, hiện tại vừa mới hóa thành hình người đã bắt đầu đuổi theo Hác Nhân và Vi Vi An hỏi thăm tới những chi tiết nhỏ mà mình biến thân vừa nãy đến, tư tưởng cơ bản chỉ có một cái: Ta rất lợi hại đúng không?
Nói thật sự, từ hủy tam quan góc độ mà nói... Xác thực rất lợi hại.
Vi Vi An đương nhiên sẽ nắm chặt cơ hội để giội nước lã Lily: "Ngươi trước tiên đừng kích động, lúc về nghĩ xem cần giải quyết cái vấn đề ngươi mỗi lần biễn thân là làm hỏng sạch quần áo này đã—— ta không phải là bảo mẫu của ngươi, cả ngày đi theo phía sau ngươi lấy quần áo mới cho ngươi."
Lúc này Lily mới hơi hơi yên tĩnh lại, nàng cúi đầu nhìn quần áo mới vừa nãy Vi Vi An đổi cho mình, đối với cô nàng quỷ hút máu mà nàng luôn ngứa mắt này cũng có chút lòng cảm kích, người sói cô nương rất hiếm có nói cám ơn đối với Vi Vi An: "Vừa nãy cảm tạ a, ta cũng không nghĩ tới cái này... Nhưng mà vấn đề y phục này ngươi bình thường là giải quyết thế nào? Ta cảm giác rất thần kỳ ây! Ngươi thường thường rào rào một cái là biến thành một đoàn dơi..."
"Ta là dùng phép thuật, " Vi Vi An nhún nhún vai, đối với việc này cũng không để ý, "Đối với ta mà nói là trò vặt rất đơn giản, nhưng đối với ngươi mà nói e sợ có khó khăn, đầu óc người sói không thích hợp loại kỹ thuật cao cấp này. Nhưng mà lại nói ngược lại, phép thuật có thể dùng để giải quyết cái vấn đề này giống như thật sự không nhiều, các Huyết tộc cấp cao khác đều trực tiếp sử dụng hàng dệt phụ ma làm quần áo để giải quyết vấn đề biến thân, loại quần áo kia sau khi sung năng có thể hòa làm một thể tùy hình thái với bản thân, căn bản sẽ không hư hao, theo ta được biết chỉ có một mình ta nghiên cứu ra kỹ thuật ăn mặc quần áo phổ thông biến thân mà không hư hao vải vóc...Ây chà, ta thật là thiên tài mà."
Hác Nhân vẻ mặt kỳ quái nhìn Vi Vi An một chút: "Ngươi là sống quá lâu nên nhàn phải không? Vì sao nghiên cứu cái thứ này?"
Vi Vi An vẻ mặt rất chăm chú: "Bởi vì nghèo."
Hác Nhân sửng sốt một chút mới phản ứng được, Vi Vi An ý tứ là nàng không mua nổi cái thứ quần áo phụ ma mà đám quỷ hút máu phổ thông kia hay mặc...
Nghèo đến mức trang phục bổn tộc cũng không mặc nổi, đến mức chỉ có thể dùng sức nghiên cứu ảo thuật bàng môn tà đạo để tiết kiệm chi quỷ hút máu, rồi em gái sói hai hàng bản thể là Husky tinh, nhưng mấy chục năm qua vẫn tự nhận mình người sói, hai bà cô này đứng chung một chỗ cũng thật là kẻ tám lạng người nửa cân, mọi người xem hai tên này bình thường còn có gì để xỉ vả lẫn nhau đây?
Hác Nhân vẫy vẫy tay đối với Lily: "Lily a, có một việc ta đến nói cho ngươi... Hi vọng ngươi có chuẩn bị tâm lý."
Lily lập tức cao hứng nhảy lại đây: "Nói đi nói đi, tâm lý tố chất của ta vẫn tốt lắm! Tháng sau tiền thuê nhà tăng?"
Cô nương thật tốt a, đến hiện tại nàng vẫn chưa phát hiện mình là người duy nhất trả tiền thuê nhà theo tháng trong tất cả đám khách trọ này, còn chủ động nhớ đến vấn đề tiền thuê nhà, loại em gái thành thật này thời nay thật khó tìm, Hác Nhân nhìn cái nụ cười đơn thuần thanh thoát kia trên mặt Lily cũng cảm giác mình nói không ra lời, nhưng hắn vẫn là cắn răng: "Lily a, ngươi biết Husky chứ?"
"Biết chứ, mấy con ngáo đó hả, " Lily cười vui vẻ, "Con chó ngố ơi là ngố, nhưng mà chơi rất vui, chủ nhà ngươi muốn nuôi một con? Không thành vấn đề, ta giúp ngươi trông, bảo đảm tìm cho ngươi một con cún đa tài có “cẩu phẩm” toàn diện..."
Hác Nhân một cái tát vỗ vào trên gáy: "Mẹ trứng, không nói được."
Vẻ mặt trên mặt Vi Vi An còn bất đắc dĩ hơn Hác Nhân, nàng thở dài, ngẩng đầu nhìn mặt trăng đã chìm xuống, tiện thể đem túi du lịch lớn bên chân ném cho Yitzhak: "Nói không được thì về rồi hãy nói, chúng ta thu dọn đồ đạc về nhà đi, ở bên ngoài trì hoãn thời gian đã đủ dài rồi."
Lily đầu óc mơ hồ mà nhìn Vi Vi An cùng Hác Nhân, không rõ được tình huống hai người này muốn nói lại thôi là xảy ra chuyện gì, nhưng mà rất nhanh nàng liền chả còn quan tâm đến cái vấn đề này, mà là vui sướng chạy tới chạy lui hỗ trợ dọn dẹp đồ vật: Dù sao cũng là Husky mà.
Hác Nhân nhìn tình huống tàn tạ chung quanh, trong lòng có chút lưu ý: "Nơi này làm sao bây giờ? Cứ như hiện trường oanh tạc ấy, còn có cái hố bán kính hơn một trăm mét kia, không thu thập một thoáng chỉ sợ sẽ có phiền phức đi."
Yitzhak nhất thời biết thời điểm mình cần ra tay đến, trong miệng phun đốm lửa nhỏ ồn ào: "Các ngươi lùi về sau các ngươi lùi về sau..."
Hác Nhân một cái tát vỗ vào trên lưng Yitzhak (đem tay mình chấn động đến tê rần): "Ngươi có thể đừng mỗi lần đều dùng thiên thạch độn hay không?"
"Đừng động, cứ bày đặt như thế, " ở bên cạnh Vi Vi An chen miệng nói, "Chỉ là hố to chút mà thôi, cũng không phải lưu lại cái đồ vật siêu tự nhiên gì, tùy tiện nhân loại điều tra làm sao, nhiều lắm là để nhóm trộm đất địa phương giao một lần tiền phạt thôi. Đi nhanh lên đi, chỗ này ta một khắc cũng không muốn ở lâu thêm, huân hương làm ta hoa mắt váng đầu... Dược lực có vẻ như lớn quá."
Thế là lần này hoạt động "Lily siêu tiến hóa" liền tạm thời kết thúc viên mãn như thế, một nhóm bốn người gánh bọc lớn bọc nhỏ rời đi mảnh đất hoang đã hoàn toàn thay đổi này, chỉ để lại huân hương gay mũi phỏng chừng đến sáng sớm mới có thể tản đi cùng với đầy đất khe hố to ——đây nhất định sắp trở thành câu chuyện đề tài của đoàn đội ông lão lão thái thái bên trong Nam Giao mấy ngày sắp tới, nhưng việc này đã không còn quan hệ với Hác Nhân.
Trăng tròn dần dần chìm xuống, ánh sao từ từ thưa thớt, vùng hoang dã yên tĩnh trở lại, nơi này tất cả tựa hồ đã bụi bậm lắng xuống —— mãi đến tận khi một đoàn yên vụ màu đen đột nhiên bay tới không biết từ nơi nào, tụ tập thành một cái bóng người cao to dị thường ở biên giới cái rãnh to lúc Lily biến thân chế tạo kia.
Trước sau toàn thân cái bóng người cao to này tựa hồ bao phủ bên trong một đoàn bóng đen, chi tiết nhỏ diện mạo của hắn cũng bởi vậy có vẻ mơ hồ không rõ, chỉ có thể từ vóc người phán đoán đây là một nam tính tương đương cường tráng. Hắn đứng bên cạnh cái rãnh bán kính trăm mét kia, nhẹ nhàng co rúm mũi, nhận biết một số khí tức ở trong không khí, sau đó gắt một cái: "Hứ, đứa nửa mùa ở đâu ra thế này, huân hương trên nghi thức cũng dùng sai."
Dứt tiếng, lại có một đoàn khói đen không biết từ nơi nào nhẹ nhàng lại đây, cũng ngưng kết thành một cái bóng người hình thể nhỏ hơn, đây là một nam nhân diện mạo cũng ẩn giấu ở trong bóng tối, hắn khom lưng nhặt lên một khối hương liệu chưa đốt cháy hết từ trên mặt đất, bẻ xuống một khối nhỏ trực tiếp ném vào trong miệng: "Phương pháp phối chế đúng là không sai, nhưng đây căn bản không phải để dùng trong lễ thành niên, bây giờ hậu bối thực sự là càng ngày càng kém cỏi. Nhưng mà có thể xác nhận lần này là đời sau của gia tộc nào không?"
"Thời đại này ai còn chú ý gia tộc, " nam nhân thân hình cao lớn cười xì một tiếng, "Ngươi chớ học theo đám lão già kia. Hiện tại thế đạo càng ngày càng khó khăn, có thể còn sống sót đều không đơn giản, càng khỏi nói gần đây có tiểu bối thành niên, mặc kệ là gia tộc nào cũng phải nghĩ biện pháp để liên lạc. Theo ta thấy hiện trường cái nghi thức này... Bố trí rất hỗn loạn, không hợp quy củ, ở trường hợp này làm lễ trưởng thành thì có khả năng cao là cô nhi, phàm đứa nhóc nào có 'Gia trưởng' ở bên cạnh chỉ huy thì chả đến nỗi đến huân hương cũng dùng nhầm."
Nam nhân vóc người tương đối thấp bé nhổ sạch bột phấn huân hương trong miệng thổ, xua tay: "Ngươi phân tích trước xem sao, ta đi nôn một lúc."
Nam nhân cao to chờ đồng bạn của mình trở về, giơ tay chỉ chỉ phương hướng thành trấn: "Nơi này mùi thơm tàn dư còn vị quá nặng, chỉ có thể đại thể phán đoán là hướng về cái hướng kia, ngày mai chúng ta phân công nhau đi tìm."
"Tại sao không tìm ngay bây giờ? Khả năng nó còn chưa đi xa..."
"Có người nói gần nhất có một hai Liệp Ma Nhân hoạt động ở vùng này, tám chín phần mười chính là bị cái tiểu bối nửa mùa kia hấp dẫn đến, buổi tối hành động quá dễ dàng bị nhắm vào. Ngươi nhớ kỹ, chúng ta nhất định phải để biểu hiện như nhân loại, chỉ có như vậy mới có thể sống lâu dài."
"Liệp Ma Nhân a..." Nam nhân vóc dáng thấp thở dài thăm thẳm, ngẩng đầu nhìn mặt trăng đã sắp hạ sơn, sau đó hóa thành một trận khói đen tiêu tan ở trong không khí.
"Liệp Ma Nhân a..."
Nương theo một tiếng thở dài, một trận khói đen còn lại cũng dần dần tiêu tan.
Đã về đến nhà đội Hác Nhân đối với chuyện đã xảy ra trên vùng hoang dã không biết gì cả, hiện ở tại bọn hắn muốn đối mặt chính là một cái vấn đề phiền phức khác.
Lily hiện tại đang một mặt tuyệt vọng ngồi trên ghế salông ở giữa phòng khách, xác định lần thứ hai với ba người ngồi quanh: "Các ngươi thật sự nhìn rõ ràng... Là Husky a?"
"Chính ngươi là thú y, hơn nữa còn chuyên môn cho chó xem bệnh, " Hác Nhân đem Dữ liệu đầu cuối móc ra, "Đây là hình ảnh của ngươi sau khi biến thân, chính ngươi phân tích xem, chúng ta nói không tính, chính ngươi xem đi."
Dữ liệu đầu cuối mở cho mình một tầng tấm chắn, bảo đảm Lily sẽ không thẹn quá thành giận cắn mình một cái, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí một mở ra hình chiếu 3D, truyền phát hình ảnh hai giờ trước ghi chép lại.
Một con uy vũ thô bạo mạnh mẽ tiêu sái đẹp đẽ đáng yêu... Husky, đang rong ruổi ở khắp nơi trên vùng hoang dã, vui chơi lăn lộn, gặm tảng đá đào hố, tứ đại kiến thức cơ bản mọi thứ thành thạo.
Lily nước mắt tại chỗ liền rơi xuống: "Đúng là Husky a..."