Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]

Chương 9 : Sinh vật không bình thường


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Hác Nhân chạy đi rót bình trà nóng, sau đó cùng với 2 sinh vật bất thường ngồi trong nhà mắt to trợn mắt nhỏ ngắm nhau. Ngồi phần đầu chiếc bàn trà hình chữ nhật phân biệt là nàng quỷ hút máu vẫn đang đề phòng và cô nương Lily đang tức giận, hai người giương cung bạt kiếm, trong ánh mắt của các nàng, hàn khí lạnh buốt và một luồng khí tức đầy dã tính không ngừng đan xen khuấy động, Hác Nhân hầu như có thể dùng mắt thường thấy một khối không khí màu xám đen trên khay trà đang không ngừng xoay tròn. Nước trà đã rót, nhưng hai vị nữ siêu nhân không dự định mượn cơ hội này hóa giải mâu thuẫn. Trong bầu không khí đầy áp lực khiến người ta chột dạ này, Hác Nhân chỉ có thể tiếp tục cố gắng rụt cổ, dùng thân thể bình thường chống chọi 2 tầng áp lực của 2 cô nàng người sói cùng quỷ hút máu, vừa dùng sức nghĩ biện pháp làm sao để hai vị này tin tưởng lẫn nhau: Lily kiên trì cho rằng quỷ hút máu trước mắt muốn hút máu chủ nhà, tất cả những lời giải thích vô căn cứ sau đó đều do đánh không lại nàng mới bày ra để cầu thoát thân (cũng không biết cái con hàng này kiếm tự tin ở đâu ra), đồng thời Hác Nhân đã bị mê hoặc bởi phép thuật quỷ hút máu nên đang ăn nói linh tinh, mà thiếu nữ quỷ hút máu kiên trì cho rằng Lily muốn cưỡng bức nhân loại để có thể tùy thời ẩn núp trong thành phố của nhân loại, tất cả ngôn luận của Hác Nhân đều là bị người sói uy hiếp... Thế nên lúc này hình thành một cục diện bế tắc: Các nàng cũng không tin nhau, đồng thời không tin phe thứ ba, hơn nữa hiện trường không tìm được phe thứ tư... À quên, hiện trường kỳ thực là có cái phe thứ tư, chính là con mèo nhỏ trắng đen đang ngồi xổm ăn đồ ăn ở cách đó không xa, sinh vật thần kỳ tên "Lăn" này không có tí cảm giác nào với những cơn gió lạnh sưu sưu trong phòng, nó bảo vệ chậu thức ăn của mình như bảo vệ cả thiên đường, Hác Nhân sắp hoài nghi cái con mèo thiếu thông minh này cũng là một "Dị Loại" rồi. "Này 2 cô ới… " cuối cùng là chủ cái nhà này Hác Nhân vẫn không thể không đánh vỡ trầm mặc, đầu tiên hắn hướng về tất cả đầu nguồn của sự hiểu lầm, cũng chính là cô nương quỷ hút máu kia, "Vị tiểu thư quỷ hút máu này, nói như vậy, tối ngày hôm qua..." "Xin đừng nên dùng danh xưng quỷ hút máu như vậy, " thiếu nữ tóc đen dài, quần áo mộc mạc, nhưng khí chất có chứa một loại cảm giác thiên nhiên tao nhã lành lạnh, nàng hơi nhíu mày, "Chỉ có những tên người hầu không chống lại được bản năng thèm khát máu tươi mới coi như là quỷ hút máu, những người có khả năng khắc chế sự khát máu như chúng ta chính là quý tộc bên trong Huyết tộc, nhân loại đối với chúng ta hiểu lầm rất sâu. Ngươi có thể gọi ta là Vi Vi An, tên đầy đủ tạm thời không thể nói cho ngươi." "Há, " Hác Nhân gật gù, tuy rằng không biết Thực Huyết Nô và Huyết tộc cao cấp khác nhau ở chỗ nào, nhưng hắn có thể nhìn ra thiếu nữ tóc dài trước mắt kỳ thực rất dễ nói chuyện, "Vi Vi An phải không. Nói như vậy tối ngày hôm qua ngươi không tập kích chúng ta? Kỳ thực ngươi muốn đến giúp đỡ?" "Ta thấy nhân loại đi cùng người sói, lại không biết ngươi bị lừa bịp hay là bị uy hiếp, " Vi Vi An gật gù, "Đúng ra ta muốn trực tiếp cướp ngươi đi, mặc kệ người sói dùng loại nguyền rủa nào trên cơ thể ngươi, cái thứ phép thuật thấp kém của bọn họ đều rất dễ đối phó. Nhưng mà tối hôm qua trạng thái ta không tốt, không ngờ... Lại bị ám khí gây thương tích. Dã thú đúng là dã thú, lúc chiến đấu dùng đủ trò tồi tệ, không biết nghệ thuật là cái gì." "Đồ lập dị, " Lily hừ một tiếng, "Đánh không lại là đánh không lại, còn tìm nhiều lý do thế làm gì. Ngươi xem ta cưỡng bức chủ nhà chỗ nào, hắn có thể chạy có thể nhảy, ta cũng không xích cổ hắn." Gió lạnh trên người Vi Vi An đột nhiên tăng mạnh: " Móng vuốt Người sói có chứa nguyền rủa, ngươi cho rằng ta liền loại thường thức này cũng không biết?" Lily vừa nghe đến đây, nhất thời kinh ngạc cúi đầu nhìn tay của chính mình: "Ui chà ta lợi hại như vậy sao?" Hác Nhân quyết định không để ý tới cái con hàng này, mà quay đầu nhìn Vi Vi An, tỏ vẻ chân thành: "Ngươi nhìn kỹ xem, ta thật sự không bị cưỡng bức! Ta thề với trời, Lily không nguyền rủa ta!" Vi Vi An nhất thời gật gù, đúng lúc Hác Nhân cao hứng cho là vị cô nương quỷ hút ... Huyết tộc rốt cục thông não, Đối phương nghiêm sắc mặt càng tin vào chính mình: "Yên tâm, ta biết ngươi nhất định là bị vướng nguyền rủa, lại còn không tin thực lực của ta, nên mới không dám nói thật, chờ một lát trạng thái của ta khôi phục như cũ, ta sẽ cho ngươi xem, con chó hoang chỉ biết ném gạch này không phải đối thủ của một Huyết Tộc cao cấp!" Lily nghe đến đây, cay cú một cái tát vỗ lên bàn trà, khiến mặt bàn xuất hiện một mảng vết nứt lỡn: "Ngươi mắng ai là chó hoang? ! Đồ con chuột mọc cánh!" Vi Vi An cũng không áp chế địch ý, nàng đứng lên, trước bàn trà và phía sau sô pha dần dần xuất hiện một tầng bang sương bằng mắt thường cũng có thể thấy được: "Tưởng mình giỏi lắm phải không? Lại đánh một trận coi! Tại mấy đứa thấp kém không khống chế được bản năng như bọn ngươi chạy khắp nơi tìm đường chết, nên thế cuộc mới trở nên bết bát như ngày hôm nay đấy!" Sát khí vốn bị ép xung quanh chu vi bàn trà, bởi vì chủ nhân khơi lên bắt đầu tràn ngập ra, nương theo hai tiếng gầm, từng cơn gió lạnh kèm theo tiếng sói tru lúc ẩn lúc hiện, "Lăn" có thiếu thông minh cũng rốt cục ý thức được tình huống không đúng, cấp tốc ngậm hai miếng thức ăn cho mèo rồi vèo một cái phóng lên trên gác, chỉ để lại Hác Nhân ngồi thẫn thờ nhìn cái bàn, đau xẽ cõi lòng: " Bàn trà của ta..." Cũng không biết làm sao hắn trụ lại được trong trận sát khí này. "Chủ nhà ngươi yên tâm, ta sẽ bồi thường." Lily quả thực là một cô nương tốt, lập tức ý thức được sai lầm của chính mình, dù cho đang trong cơn thịnh nộ vẫn mau mau biểu thị áy náy cùng Hác Nhân. Hác Nhân đã hoàn toàn rõ ràng, trước mắt người sói là một đứa ngố, mà cô Huyết tộc kia là một tên não phẳng! Đừng nhìn dáng dấp Vi Vi An có vẻ như bình thường, nhưng trên thực tế chỉ sợ đầu óc cô nàng này cũng kẹt não không kém Lily, thời đại này mấy đứa có bản lãnh không thiếu hụt nhân cách thì không sống được à? Ngày khi Vi Vi An và Lily chuẩn bị xuất thủ mở màn cuộc đại chiến trong phòng khách, sự khiên trì vốn rất sung túc của Hác Nhân rốt cục bị mài sạch, hắn dùng sức nện một quyền lên khay trà, dùng thanh âm của mình hét lên một tiếng đầy khí thế: "Thôi hết ngay! Đây là nhà của ta! !" Một tiếng hét cùng với một cú đấm này, một người hiền lành chậm chạp như Hác Nhân chưa từng làm vậy mấy năm gần đây, nhưng sự phát uy này rốt cục có một chút xíu uy lực, thiếu nữ quỷ hút máu và thiếu nữ người sói rốt cục ý thức được nơi này là nhà người khác, hơn nữa một người còn ý thức được mình đang nợ chủ nhà tiền một khay trà, hai người bọn họ đồng loạt dừng lại, bốn con ngươi không chớp một cái nhìn Hác Nhân. "Nhìn ta làm gì?" Lúc đầu Hác Nhân dùng một tiếng hết đè ép hai "Dị Loại" còn sợ hết hồn, hắn không nghĩ tới mình có gan dám hò hét trước mặt hai sinh vật tùy tiện nhấc tay là có thể giúp hắn tạm biệt cuộc đời sớm (mà không ngờ rằng sau khi hét xong hai cô nàng đều nghe hắn), nhưng sau đó hắn cảm thấy cuộc đời này mình nên làm một chút việc gì đó cho có ý nghĩa, giờ khắc này, nhìn bốn con mắt đọng lại trên người mình, đã cảm giác mình không cần đếm xỉa gì đến tương lai, bỗng nhiên hắn lại thấy tự tin hơn bao giờ hết, " Hai người nhìn lại mình đi, một đứa ngốc, một đứa mắt toét! Ta mới là người bị hại cơ mà? Hai người đừng có bỏ qua ý kiến người trong cuộc mà tự ý kết luận như thế được không? ! Hơn nữa chuyện này...phù hợp với thân phận của các ngươi sao? Từ bao giờ mà người sói với huyết tộc bắt đầu hi sinh bản thân để đi bảo vệ nhân loại thế? Trước hết các ngươi giúp kẻ hồ đồ như ta hiểu rõ chuyện đó trước, rồi hãy suy nghĩ đến chuyện hiểu lầm giữa hai người được không?" Cái vấn đề cuối cùng này Hác Nhân nghẹn hơn nửa ngày rồi, thời đại này tin tức bùng nổ văn hóa giao hòa, ai còn không biết cái cố sự quỷ hút máu cùng người sói, ngươi đi vào trong kho điện ảnh kỳ huyễn tùy tiện tìm một tí, trong mười bộ phim có ít nhất hai bộ liên quan đến hai chủng tộc này,ở trong lòng Hác Nhân, người sói khát máu không lý trí và quỷ hút máu thâm độc lãnh khốc như là hai cái phù hiệu bắt mắt nhất, nhưng trước mắt hai vị này... bị làm sao thế? Không làm rõ được cái vấn đề này, hắn muốn chết cũng không tìm được kiểu tự sát cho hợp lý! Khiến người ta bất ngờ là, Lily cùng Vi Vi An dĩ nhiên trăm miệng một lời: " Ta khác đám động vật hoang dại kia!" Sau đó hai vị cô nương cũng rất ngạc nhiên nhìn đối phương một cái, sau đó liền hừ lạnh một tiếng mỗi người nghiêng đầu sang một bên, hiển nhiên bọn họ chỉ tin mình mới là thật lòng. "Ta không biết những tộc nhân khác làm sao, hình như bọn họ không đối nghịch với nhân loại là không sống được ấy, nhưng từ khi ta có ý thức tới nay thì vẫn luôn ở cùng một chỗ với loài người, " Vi Vi An ôm cánh tay nói rằng, "Hơn nữa bản năng của ta... Chán ghét những Huyết tộc khác. Đừng hỏi ta tại sao, ta cũng không biết, từ nhỏ đã như vậy rồi, hơn nữa ta cũng không ưa nhữn 'Dị Loại' đánh nhau với loài người, bọn họ quá ngu. Có thế thôi." "Ta chưa từng thấy 'Dị Loại' khác " Lily khụt khịt, tựa hồ đối với "Mùi" của Vi Vi An rất khó chịu, "Ta tỉnh lại ở một nơi rất lạnh, chắc là cánh đồng tuyết, thời điểm tỉnh lại đã là hình người. Ta được một bà lão thu dưỡng rồi nuôi lớn, mấy chục năm sau vẫn ở cùng với nhân loại, chỉ mỗi khi bọn họ bắt đầu hoài nghi vì sao mãi không lớn lên, lúc đó ta mới dọn nhà đi chỗ khác. Ta yêu thích nhân loại, quen ở cùng với nhân loại, có vấn đề gì không?" Hác Nhân nhìn hai sinh vật không bình thường này, quyết định tin tưởng hai người. Mà thôi tin hay không cũng như nhau —— hắn có đánh lại ai trong hai người này đâu.