Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]

Chương 77 : Lần thứ hai điều chỉnh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 77: Lần thứ hai điều chỉnh Mọi người nhìn theo Lily bị để vào bên trong một chiếc máy điều chỉnh thân thể, theo nắp hòm chậm rãi khép kín, Hác Nhân cảm giác một tảng đá trong lòng mình rơi xuống. "Như vậy có thể chứ?" Hắn nhìn về phía Độ Nha 12345, lúc này người kia đang nâng sách hướng dẫn ngồi kia dùng sức nghiên cứu, vừa nhìn thấy một màn vô căn cứ này của đối phương trái tim Hác Nhân bỗng thắt lại, "Một lần nữa, ngươi xác nhận ngươi biết xài cái đồ này chứ?" "Ơ kìa ngươi phiền thế, cho dù không biết dùng ta cũng đáng tin hơn ngươi được không, cầm Dữ liệu đầu cuối dùng làm viên gạch, ngươi còn không biết xấu hổ xỉa xói ta, " Độ Nha 12345 dùng sức trừng Hác Nhân một cái, tiếp theo quay đầu nhìn về phía Lily đang nằm ở cái kho điều chỉnh kia, "Yên tâm đi, hoàn toàn tự động hết, ta chỉ là xác định một chút xem tín hiệu chỉ thị có giống với mô tả trong sách hay không." "Như vậy thì tình huống mất khống chế của nàng có thể được xử lý?" Vi Vi An hiếu kỳ không ngớt vuốt cái trang bị hợp kim màu trắng bạc kia, dưới cái nhìn của nàng trò chơi công nghệ cao này tương đương khó mà tin nổi, "Chỉ cần nằm một hồi là tốt rồi hả?" Độ Nha 12345 vung vung tay: "Đây là một biện pháp lâm thời, có thể tạm thời ổn định lại tinh thần của nàng, chờ qua mấy ngày thân thể của nàng sẽ đạt tới điểm giới hạn tiến hóa, đến thời điểm đó các ngươi tìm một địa phương đủ rộng rãi làm cho nàng bộc phát một lần là được, yên tâm đi, có lần điều chỉnh này, dù cho đến lúc tiến hóa bạo phát nàng cũng vẫn tỉnh táo, nhiều lắm thì thân thể sẽ hoàn nguyên lại hình thái sói, nhưng tuyệt đối sẽ không làm người ta bị thương." Đây chính là "Phương án trị liệu" Độ Nha 12345 an bài cho Lily, theo cách nói của nàng, Lily trưởng thành là một quá trình tất nhiên, hơn nữa cũng là việc tốt, chỉ có kẻ ngu si mới ngăn cản, cho nên việc nàng cần phải làm là để Lily có thể vững vàng vượt qua mấy ngày thân thể xao động, mà việc này chỉ cần một điểm điều chỉnh nho nhỏ, thiết bị nơi này hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu. Mượn thân thể điều chỉnh kho, Lily trạng thái tinh thần có thể bị tạm thời áp chế đến trị số bình thường, đồng thời thân thể của nàng cũng sẽ được khống chế lại lần thứ hai, mà ở trong quá trình này nàng "Trưởng thành phát dục" vẫn tiến hành bình thường, ngày hôm nay việc điều chỉnh thân thể có thể để cho nàng an toàn vượt qua quãng thời gian tích lũy này, đợi đến khi tới điểm giới hạn trưởng thành chỉ cần một lần bộc phát ra là vạn sự đại cát. Đương nhiên, thời điểm "Bạo phát" nhất định phải tìm một hoàn cảnh đầy đủ an toàn, căn cứ Độ Nha 12345 suy đoán, người sói lần đầu bạo phát sức mạnh như Lily vậy rất dễ dàng không khống chế được hình thái của mình, nàng có thể hoàn toàn thú hóa, thậm chí có thể trở thành một con mãnh thú chân chính, ví dụ như biến thành một con khuyển khoa động vật thật lớn——cho nên hiển nhiên không thể để cho nàng biến thân ở trong phòng khách. Hác Nhân đã nghĩ tốt chỗ nào rồi, cái địa phương hoang phế như Nam Giao không bao giờ thiếu vùng hoang dã rộng rãi lại ít dấu chân người, từ cửa sau nhà hắn đi ra ngoài chính là đất hoang, đi xa một chút chính là một mảnh gò đất chập trùng liên miên bất định, cái địa phương quỷ quái kia đừng nói có người ở, ngay cả cái lối mòn để đi cũng không có, để Lily biến thân ở chỗ kia, dù cho nàng tung tăng chạy một buổi tối cũng không cần lo lắng quấy nhiễu dân chúng. "Nhưng mà nói đi nói lại, người sói này thật là thần kỳ a, " Hác Nhân nhìn cái kho điều chỉnh trông như quan tài kia, cảm giác Lily nằm ở bên trong thực sự là tràn ngập vi diệu, nên chỉ có thể mạnh mẽ nói sang chuyện khác, "Nhưng mà nàng thật sự có thể biến thành một con sói? Cô nương kia bình thường nhìn ngốc manh ngốc manh, đúng là không thể tưởng tượng nổi nàng thú tính quá độ ra sao." "Người không biết không sợ nha..." Vi Vi An nhìn thấy vẻ mặt hiếu kỳ mười phần trên mặt Hác Nhân, không nhịn được xoa trán, "Người sói một khi hoàn toàn phản tổ đến hình thái dã thú thì hoàn toàn là người điên, ngươi cho rằng nó sẽ giống đám chó lười trông cửa nhà hết phơi nắng lại nằm giả chết chắc? Năm đó lúc Fenrir cắn chết Odin ta còn ở đấy cơ, nhìn cái cảnh máu me ấy, phun ra ngoài xa bảy, tám mét... Vì lẽ đó mà ngay cả cấp cao Huyết tộc cũng không muốn trêu chọc người sói hoàn toàn thú hóa, dù cho bình thường là một tên ngốc, sau khi thú hóa cũng tuyệt đối không thể tùy tiện đùa được." Hác Nhân không dám hỏi chi tiết cụ thể vụ Fenrir cắn chết Odin, Hắn biết đây tất nhiên là một đoạn lịch sử đen kinh tâm động phách khác của Vi Vi An, hắn chỉ an tâm vỗ ngực một cái: "Độ Nha đã bảo đảm, thời điểm Lily biến thân sẽ duy trì lý trí, ta sẽ tin nàng một lần. Mà nói thật chẳng lẽ ngươi không hiếu kỳ Lily biến thành sói trông ra làm sao à? Cái này hiếm thấy lắm ngươi biết không!" Vi Vi An vẻ mặt rất quái lạ: "Cái này cũng thú vị? Bình thường ta luôn biến thành một đống dơi bay khắp nơi giúp ngươi lau đèn treo quét trần nhà, làm sao không thấy ngươi cũng chú ý tới?" Hác Nhân lập tức sửng sốt: "Ê đúng vậy, ta làm sao lại không chú ý tới cái này nhỉ?" Trong lúc đề tài tán gẫu của Hác Nhân và Vi Vi An càng ngày càng không bình thường, Độ Nha 12345 rốt cục xen mồm lại đây: " Nói nhảm đủ chưa hả? Nói xong rồi thì các ngươi cũng vào nằm đi, ta cài Plug-ins phiên dịch cho các ngươi luôn thể." Hác Nhân vốn đã sắp quên vụ này rồi, lúc này Độ Nha vừa đề tỉnh hắn mới nhớ lại mình còn có một lần “quan tài tai ương”, nhất thời vẻ mặt trên mặt liền trở nên tế nhị: "À ừ thì, ngươi không phải đã nói hai ngày nữa mới..." "Chớ nói nhảm nhiều như vậy, nếu hôm nay đã tới thì đơn giản ngày hôm nay giải quyết luôn, " Độ Nha 12345 tiện tay búng một cái, mặt đất cách đó không xa liền nứt ra, ba cái kho điều chỉnh thân thể mới chậm rãi đi lên từ dưới sàn nhà, "Nhưng mà ta kiến nghị các ngươi nên đi vào nằm một lần, dùng Dữ liệu đầu cuối để làm máy phiên dịch chung quy là mượn công cụ, sử dụng không thuận tiện lắm, mà lần điều chỉnh thân thể này có thể trực tiếp cải tạo tinh thần các ngươi, sau này các ngươi có thể ở trong phạm vi đế quốc giao lưu không cản trở với bất kỳ chủng tộc nào. Dùng cái nào thuận tiện hơn chính các ngươi tự xem xét. À đúng rồi, Yitzhak ngươi dùng cái bên phải cuối cùng kia, loại đặc thù, không gian bên trong có thể căn cứ thân hình người sử dụng tự động điều chỉnh, nhìn không lớn nhưng tuyệt đối có thể chứa được ngươi." Vi Vi An là người đầu tiên gật đầu, nàng hoàn toàn không mâu thuẫn đối với cái kho điều chỉnh hình quan tài kia: "Nằm vào là được đúng không? Ta tới!" "Đây chính là chiếc quan tài!" Ở bên cạnh Hác Nhân mau mau nhắc nhở, nhưng Vi Vi An lộ một nụ cười tương đương không thèm để ý: "Quan tài thì quan tài chứ sao, ta cũng không phải chưa bao giờ nằm quan tài thật sự, năm đó Huyết tộc có một thời gian lưu hành mốt ngủ quan tài, nghe đâu là phù hợp thân phận phong độ của chính mình cái gì đấy, ta còn chuyên môn sưu tập tiền từ khắp nơi mua cho mình một cái quan tài gỗ hồ đào kèm trang sức thập tự giá ni, nhưng tiếc là sau đó đánh trận bên Âu Châu đã bị mất rồi." Vi Vi An nói xong thì đã đi tới kho điều chỉnh thân thể bên cạnh gần mình nhất, nàng xoa xoa cái xác ngoài hợp kim màu trắng bạc kia, trên mặt lộ ra vẻ hoài niệm: "Cái hình dạng này... Cái phong cách này... Thật là khiến người ta hoài niệm a, năm đó ta thích nhất ngủ loại hình quan tài này." Hác Nhân nghe được cảm giác này cả người liên tiếp ra bên ngoài đổ mồ hôi lạnh, càng không muốn đi vào nằm. Nhưng mà chính hắn kháng nghị hình như không có hiệu lực nhiều lắm, chờ đến khi hắn phản ứng lại thì Vi Vi An cùng Yitzhak cũng đều đã tự tìm một cái "Quan tài" nằm vào, chỉ có một mình hắn đứng ở trong gian phòng, cùng Độ Nha 12345 một mặt nham hiểm mắt to trừng mắt nhỏ. Cái "Một mặt nham hiểm" này có lẽ không phải tác dụng tâm lý... "Ngươi là chính mình vào hay là lão nương nhét ngươi vào?" Độ Nha chỉ vào kho điều chỉnh bên cạnh, "Bản nữ thần tự mình động thủ là có hơi..." Hác Nhân không chờ Độ Nha 12345 nói xong, xẹt một cái lập tức nhảy vào trong quan tài: Cùng lắm thì coi đây là hi sinh vì nghệ thuật! Chờ sau khi kho điều chỉnh trượt nắp chậm rãi khép kín, Hác Nhân rất nhanh mất đi ý thức. Ở một trong trận ảo giác hư hư thật thật, hắn hình như mơ một giấc mơ. Hắn mơ tới chính mình đứng ở trên mặt nước vô cùng tĩnh lặng, không phù hợp logic, nhưng mà hắn vẫn đứng như thế. Hác Nhân nhìn khắp bốn phía trong giấc mộng, nhìn thấy trên bờ chính là các loại cảnh sắc mình quen thuộc, có chút nhà lầu kiểu cũ cổ xưa, có chợ chiều náo nhiệt, cũng có những cảnh núi non sông suối hắn chưa từng gặp, nhưng nhìn vào cảm giác rất thân thiết. Đủ loại cảnh sắc ở mặt nước phụ cận trên bờ bày ra, không ngừng biến hóa như cưỡi ngựa xem hoa, Hác Nhân ngạc nhiên nhìn tất cả những thứ này, hắn rõ ràng biết là mình đang nằm mơ, nhưng mà tình huống này lần trước nằm trong kho điều chỉnh mình không hề gặp. Sau đó hắn đột nhiên cảm giác dưới chân truyền đến một trận rung động, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy một cái bóng đen to lớn đang từ từ từ dưới nước nổi lên. Một loại cảm giác sợ hãi không lý do đột nhiên truyền đến từ bốn phương tám hướng, Hác Nhân cảm giác có một con ác thú đang chậm rãi nổi lên từ bên trong một cái vực sâu thâm trầm, nó chính là cái cái bóng màu đen dưới nước kia, cái bóng này sắp nuốt chửng tất cả những thứ trên mặt nước —— bao quát hết thảy cảnh sắc bên bờ, cùng với chính Hác Nhân, người đang xem những cảnh sắc này. "Ầm!" Trong đầu truyền đến tiếng nổ vang, Hác Nhân phát hiện ảo giác ở chu vi trong nháy mắt hoàn toàn biến mất, hắn đang trôi nổi ở trong một cái không gian hắc ám hỗn độn trống vắng, đây mới là tình huống bình thường trong giai đoạn điều chỉnh thân thể mà hắn biết. Cái mộng cảnh như những thước phim ngắn hoàn toàn không có ý nghĩa vừa nãy đã hoàn toàn biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa. Âm thanh Độ Nha 12345 truyền đến từ một nơi không xa: "... Có ấn sai nút không ta, làm sao mà đèn đỏ tự nhiên nháy điên cuồng thế nhỉ?" Hác Nhân: "..." Hắn cảm giác nguyên nhân duy nhất mà đến nay mình còn chưa bị nữ bệnh thần kinh này giết chết chính là nhờ mạng lớn!