Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]

Chương 73 : Lily dị thường


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 73: Lily dị thường Hác Nhân ở chỗ Độ Nha 12345 trì hoãn hơn nửa ngày, chờ đến lúc trở về thì đã gần chạng vạng tối, lúc hắn mới đi ra từ khúc cua đầu phố thì đã nhìn thấy Lily đang dùng sức kiễng mũi chân nhìn về phía giao lộ bên này—— dáng dấp kia cứ như chú cún con bị chủ nhân vứt ở nhà trông cửa, cái cảnh này hắn nhìn sắp thành thói quen rồi. Lily nhìn thấy Hác Nhân xuất hiện, nhất thời hào hứng tiến lên nghênh tiếp: "Chủ nhà chủ nhà, ngươi đã về rồi, tối hôm nay ăn cái gì?" "Đôi khi ngươi cũng nên để ý đến tôn nghiêm của một người sói được không, " Hác Nhân than thở đem túi lưới trong tay đưa ra, "Xương sườn cỡ bự yêu thích của ngươi đây, ninh từ tối nay đi, trưa mai ăn canh sườn." Đã tiếp xúc hơn nửa tháng, Hác Nhân đã hoàn toàn nắm giữ tính tình Lily, sở thích của em gái người sói này đơn giản dễ hiểu, chỉ cần làm cho nàng ăn nhiều ăn ngon là vạn sự đại cát, mà nàng thích nhất chính là hai món, một cái là xương sườn ninh nhừ của Vi Vi An, một cái khác là mỳ Hác Nhân chế—— ngươi nói xem xương sườn thì ta còn dễ lý giải, chí ít đây là thịt, nhưng cứ gặp mỳ ăn liền là không dời nổi bước chân là chuyện gì xảy ra? Người sói thích ăn cái này? Tóm lại không ai có thể hiểu rõ Lily đến cùng làm sao từ một người sói biến thành động vật ăn tạp, nhưng bất kể nói thế nào đây cũng là việc tốt: Động vật ăn tạp dễ nuôi, Lily mà thật như người sói bình thường mỗi ngày hai mươi cân thịt tươi, dù cho trên kinh tế Hác Nhân có thể kiên trì, nhưng tinh thần của ông chủ tiệm bán thịt cũng không nhất định có thể trụ được... Lily mang theo xương sườn rất vui mừng chạy vào trong phòng tìm Vi Vi An, chỉ có lúc này nàng mới nói hai câu lời hay với người kia, vì hai món ăn ngon mà có thể nịnh nọt tử địch, ngươi nói xem tôn nghiêm của người sói ở đâu? Hác Nhân câm nín mà nhìn Lily tiến vào nhà bếp, còn mình đi vào theo sau rồi khóa kỹ cửa, sau đó vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một cái đại hán vạm vỡ nào đó đang ngồi ở giữa phòng khách: cái trình độ chú ý này của Yitzhak quả thực khó giải, cái vóc dáng 2m15 mặc kệ vứt vào chỗ nào cũng là một vật tiêu điểm, hơn nữa cái dáng dấp hung thần phản xã hội của hắn, dẫn hắn ra khỏi cửa thôi cũng cái vấn đề, hai ngày trước Hác Nhân mang theo Yitzhak ra ngoài chợ mua lương thực, vừa mới đi tới đầu chợ là đã có lão thái thái gọi điện thoại cho cục công an... Ngươi nói xem thế còn làm ăn gì nữa! Yitzhak hình như không chú ý việc Hác Nhân trở về, hắn đang ngồi trên ghế salông tập trung tinh thần nghiên cứu một quyển từ điển Hán ngữ, cái từ điển kia ở trong tay hắn cứ như quyển nhật ký nhỏ, chỉ có thể dùng mấy ngón tay để cầm. Nhìn một tấm mặt to hung thần ác sát lộ ra dáng dấp chăm chú như vậy, Hác Nhân là thật muốn bật cười: Ngươi nói một người tính tình tốt như thế, làm sao lại có một khuôn mặt thế này chứ? "Còn nghiên cứu Hán ngữ phát âm à?" Hác Nhân tò mò xẹt tới, phát hiện Yitzhak đang dùng bút vẽ không ít phù hiệu quanh co trên từ điển, tất nhiên là ác ma văn tự, nhất thời hắn có phần khâm phục đối với tinh thần chăm học của đại ác ma này, đồng thời cũng có chút thẹn thùng: Bản từ điển này vứt ở nhà hơn bốn năm, thời gian dùng để đọc nó của một người địa cầu như hắn e sợ còn không bằng hai ngày nay Yitzhak nghiên cứu nó... "À, ngươi về rồi, " Yitzhak ngẩng đầu nhìn thấy Hác Nhân, giọng ồm ồm mở miệng nói, tiếng ác ma nghe vào như là băng từ lộn ngược, âm điệu phát âm quái lạ hàm hồ, độ khó khi phân biệt chữ chỉ đứng sau tiếng Anh kiểu Nhật, hai ngày nay Vi Vi An và Lily một cái từ cũng không học được, vì lẽ đó Hác Nhân lập tức trở thành người duy nhất trong gia đình có thể giao lưu bình thường cùng Yitzhak, đại ác ma cũng biết rõ điểm ấy, cho nên nhìn thấy Hác Nhân về nhà trên mặt lộ ra vẻ vô cùng cao hứng, "Rốt cuộc có người tâm sự, mọi việc vẫn thuận lợi chứ?" "Rất thuận lợi, bà Độ Nha 12345 kia đã chỉ cho ta một con đường, xem như là giải đáp nghi hoặc đi. Mà nói lại hai ngày nay ngươi có lĩnh hội gì với Hán ngữ không?" "Cái thứ này thật khó học, " Yitzhak thất vọng ném từ điển sang bên cạnh, đường đường đại ác ma đối mặt với loại công việc này hình như có chút lực bất tòng tâm, "Ta cảm thấy nó còn khó đối phó hơn so với Tinh Linh ngữ, ngày hôm qua ngày hôm nay hai ngày gộp lại ta còn chưa hiểu rõ bốn cái từ đơn này: Khe, lỗ , chơi, đệch—— đến cùng thì năm đó các ngươi làm sao mà sáng tạo ra được cái thứ ngôn ngữ này?" Cái trán Hác Nhân chảy mồ hôi: "Bốn chữ này đủ dọa lùi 80% du học sinh rồi—— thôi ngươi đừng nghịch chúng nó nữa, Ta là muốn nói với ngươi một tiếng, bên kia Độ Nha 12345 đã báo với cấp trên phê xuống đồ vật mới, có thể giúp ngươi giải quyết vấn đề ngôn ngữ, hai ngày nữa ta dẫn ngươi đi một chuyến sang chỗ của nàng, thuận tiện mang Vi Vi An cùng Lily, cho tất cả các ngươi cùng 1 chỗ làm 'Tiểu phẫu', sau đó các ngươi có thể auto phiên dịch rồi." Hác Nhân nói, quan sát một thoáng vẻ mặt Yitzhak, muốn nhìn một chút cái đại ác ma này đối với "Tiểu phẫu" có phản ứng gì, dù sao ở trong ấn tượng của hắn không có mấy cái Super BOSS sẽ đồng ý để cho người khác động đao ở trên người mình, nhưng để hắn thất vọng chính là trên mặt vẻ Yitzhak cái gì cũng không có, hắn chỉ là gật gù tỏ vẻ đã hiểu: "Há, được, vừa vặn ta cũng nên đến chào hỏi nữ thần bên này." "Vậy ngươi có lẽ phải chuẩn bị tâm lý một chút, " Hác Nhân lòng tốt nhắc nhở một thoáng, "Nàng muốn để ngươi nằm vào trong một cái quái đồ vật kỳ kỳ quái quái nào ngươi cũng đừng tức giận nha..." "Ta biết ngươi muốn chỉ cái gì, " Yitzhak nhếch miệng lộ ra một cái nụ cười đáng sợ, "Mấy cái máy trông y hệt quan tài đúng không? Quan tài của phần lớn các thế giới đều giống nhau, mà phần lớn các thiết bị Hi Linh Thần Hệ chế tạo lại giống quan tài, ta sớm lĩnh hội rồi..." Hác Nhân: "..." "Ăn cơm đi!" Trong lúc Hác Nhân cùng Yitzhak thảo luận thiết bị quan tài của Hi Linh Đế Quốc đến cùng xuất từ linh cảm của người phương nào thì, âm thanh của Vi Vi An đột nhiên truyền đến từ phòng bếp, nhất thời kéo hai đại nam nhân từ trong mấy câu chuyện phiếm không dinh dưỡng này ra. Vi Vi An bưng nồi cơm điện đi tới phòng khách, Lily theo phía sau đuôi lắc loạn lên, sau nữa là "Lăn" đang vênh váo tự đắc, tổ ba "Người" cùng nhau đi tới khí thế mười phần, Hác Nhân cùng Yitzhak vừa mới đến trước bàn còn chưa đặt mông, Vi Vi An liền chỉ vào phương hướng nhà bếp gào to một tiếng: "Trước tiên rửa tay đi!" Yitzhak nghe không hiểu Vi Vi An đang nói cái gì, nhưng hắn nhìn thủ thế và phương hướng chỉ tay của đối phương cũng biết là chuyện gì xảy ra, đại ác ma nhanh chóng đứng lên—— sau đó cúi đầu bé ngoan chạy đi rửa tay, lưu lại Hác Nhân ở phía sau xem tấm tắc lấy làm kỳ lạ. Mới vừa làm xong việc nhà Vi Vi An sẽ có chứa một loại khí thế không giận tự uy, dù cho đối mặt đại ác ma cũng dám một cổ họng kêu lên, Hác Nhân cảm thấy cái quỷ hút máu này e sợ là đang thức tỉnh thuộc tính gia đình bà chủ, ầy, vậy cũng là chuyện tốt. Buổi tối cơm nước rất thanh đạm, bánh cháo màn thầu thức ăn chay là đủ, chỉ có điều số lượng rất lớn, có thể thỏa mãn Lily cùng Yitzhak hai cái thùng cơm cấp sinh vật này. Tay nghề Vi Vi An là không cần nghi vấn, làm một sinh vật cổ bắt đầu lưu lãng tứ xứ từ hàng vạn năm trước, nàng đã quen thuộc từng loại phương thức nấu nướng đã xuất hiện trên viên tinh cầu này, thậm chí bao gồm làm sao nướng hổ răng kiếm—— nếu không phải là nguyên liệu nấu ăn đã tuyệt chủng, Hác Nhân cho là bàn ăn mỗi ngày của mình tuyệt đối có thể phong phú chưa từng có. Lily dùng chiếc đũa cắm vào hai cái bánh bao như xâu kẹo hồ lô gặm nhồm nhoàm, vừa gặm vừa tủng mũi nhìn về phía phương hướng nhà bếp: "Ta muốn ăn xương sườn..." "Còn chưa được đâu, " Vi Vi An đại khái là còn chưa khôi phục như cũ từ trạng thái bà chủ, nói chuyện với Lily ngữ khí vẫn rất hòa hoãn, "Chí ít ninh ba giờ mới có thể cho ra nồi, ta nấu xương sườn là có nguyên tắc." Hác Nhân trợn cái mắt: Ngươi có thể đem nguyên tắc dùng trên những việc bình thường tí được không? Mà một bàn người đang vội vàng ăn cơm, Hác Nhân đang muốn đi tìm điều khiển từ xa mở TV thì, "Đùng" một tiếng vang giòn đột nhiên đánh vỡ sự bình tĩnh trong phòng khách. Nguyên lai vừa nãy Lily bưng cái đĩa muốn gắp mấy món ăn từ phía bên kia bàn, nhưng hiện tại cái đĩa nhỏ kia đã mạnh mẽ bị bóp thành mảnh vỡ ở trong tay nàng, cặn gốm sứ rơi đầy bàn. Hác Nhân còn đang ngây người, Vi Vi An đã kêu lên: "Đại cẩu ngươi không kiên nhẫn một tí được à? Không phải để ngươi chờ đến ngày mai mới cho ăn thịt sao, còn giận như vậy? Cái bát này là của chủ nhà!" "Không phải... Ta không phải cố ý!" Lily hình như cũng sợ hết hồn, nàng cuống quýt dọn dẹp chiếc đĩa vỡ trên bàn, vừa hốt hoảng nhìn Hác Nhân, "Chủ nhà ta không phải cố ý a, vừa nãy không biết chuyện gì xảy ra đột nhiên không khống chế được khí lực..." "Đùng!" Lily lời còn chưa dứt, lại là một tiếng vang giòn: Nàng bóp nát thêm một cái bát. Vi Vi An đang muốn nổi giận, Hác Nhân đột nhiên phát hiện trạng thái Lily có gì đó quái dị, vội vàng xua tay: "Tình huống có chút không đúng, các ngươi xem con mắt của Lily." Lily đang ở hình dạng người sói, cho dù bình thường lúc ở nhà nàng quen thuộc duy trì ngoại hình nhân loại, nhưng tối hôm nay không biết chuyện gì xảy ra nàng vẫn duy trì hình dạng người sói, mà hiện tại cặp con mắt kia của nàng màu vàng óng có vẻ sáng hơn so với bình thường bất cứ lúc nào, thậm chí sáng đến trình độ hơi thả ra ánh sáng! "Lily... Tay của ngươi hình như đang run rẩy." Tầm mắt Hác Nhân cuối cùng rơi vào trên tay Lily, hắn ý thức được tình huống e sợ muốn hỏng việc.