Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]
Khi cái âm thanh khủng bố tràn ngập cảm giác ngột ngạt kia truyền đến từ phía trên, Hác Nhân cảm giác không khí chung quanh lập tức nóng rực lên.
Sương máu mà Vi Vi An thả ra ngoài vốn đã hầu như hoàn toàn bao trùm ác ma chi thạch kia, nhưng hiện tại có một đạo sóng trùng kích âm ỉ từ bên trong tảng đá bộc phát ra, lập tức đánh tan hết thảy sương máu, thậm chí chính Vi Vi An cũng bị sóng trùng kích đẩy lùi vài bộ, nàng nhìn cái sức mạnh chậm rãi làm biến mất máu tươi kia, trên mặt lộ ra vẻ mặt khó có thể tin: "Chuyện này... Thật lãng phí, rõ ràng còn làm tiết canh ăn được a!"
Hác Nhân lập tức sặc gạch——cô quỷ hút máu này sau khi nghèo cùng cực sinh ra cái tất xấu tự sản tự tiêu thật sự là hủy bầu không khí mà.
Lily giờ khắc này đang ôm một cái tảng đá hình trụ dài mấy mét đập mấy bộ áo giáp, động tĩnh to đến mức làm cho cả phế tích pháo đài đều phảng phất đang động đất, nhưng âm thanh khủng bố trên bầu trời làm cho nàng lập tức dừng động tác lại, thiếu nữ người sói khiếp sợ ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy mây đen đã giăng kín bầu trời.
Ánh sao cùng trăng sáng dĩ nhiên biến mất không còn tăm hơi, một đám mây xen lẫn màu đen đỏ dày đặc đang tụ tập lại đây từ bốn phương tám hướng, tầng mây dày đặc này như có thực thể, quay cuồng bên trong bầu trời đêm phảng phất như trên đỉnh đầu có một cái đầm lầy đang treo ngược, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta buồn nôn, mà theo sau tầng mây tụ tập, một mảnh ánh lửa màu đỏ sậm cũng bắt đầu lan tràn ra từ đằng sau đám mây dày đặc, thật giống như bên trên đám mây đen kia đang gánh chịu một mảnh biển lửa liên miên. Nơi ánh lửa sáng ngời nhất, một cái vòng xoáy đang chầm chậm thành hình, cảm giác ngột ngạt to lớn truyền đến từ bên kia—— cùng với từng trận sóng nhiệt làm người ta khó có thể chịu đựng.
Cái ánh lửa trong tầng mây kia cũng không phải là hư huyễn, nó thật sự gánh chịu một cái biển lửa, một mảnh liệt diễm vô cùng đến từ ác ma không gian.
"Nóng quá nóng quá nóng quá..." Lily xoay vòng trụ đá dài mấy mét đập đám vong linh áo giáp đến mức không cách nào phục hồi như cũ, vừa điều mạng quét sạch kẻ địch vừa ồn ào, mà cái tảng đá đã phong hóa kia căn bản không chịu nổi loại "Cách dùng" này, sau khi vung vẩy mấy lần liền xoạt xoạt một tiếng gãy vỡ, Lily sửng sốt một chút, nhưng chu vi những Vong Linh áo giáp đã sắp phát điên kia căn bản không có cho nàng thời gian ngây người, cho nên nàng chỉ có thể ném trụ đá xuống, tiếp tục nhặt những "Viên gạch" dài một mét kia lên từ phụ cận ném loạn khắp nơi, "Cút ngay a! Các ngươi có thôi không hả! Chủ nhà ta không chơi, ta muốn về nhà..."
Khi tầng mây bên trong bầu trời không ngừng tụ tập, Vong Linh thủ vệ trong pháo đài cổ cũng giống như đồng thời nổi cơn điên theo, phù văn Leta trên người chúng nó đỏ đến mức toả sáng, thật giống như là vừa mới bị bàn ủi ép qua một lượt vậy, Lily một người quét sạch hết thảy Vong Linh, tuy rằng còn có thể ứng phó, nhưng rõ ràng là bị biến đổi lớn này làm sợ hãi đến không nhẹ, Hác Nhân hầu như có thể nghe ra giọng khóc nức nở từ trong thanh âm của nàng: Cô nương người sói đây quả nhiên chỉ có thể coi là "Nhãi con" trong những đồng loại của nàng, tuổi nàng còn quá trẻ.
Nhưng Hác Nhân cũng không lớn tuổi đi nơi nào a —— đến vợ hắn còn chưa biết bao giờ mới kiếm được a!
Vi Vi An rung cánh lên bay đến bên cạnh Hác Nhân, bên người thiếu nữ quỷ hút máu quanh quẩn khí tức lạnh giá, cuối cùng cũng coi như hơi hơi tách ra cái không khí không khí nóng rực làm người ta khó có thể chịu đựng kia, tinh thần Hác Nhân nhờ không khí lạnh lẽo này mà tỉnh táo lại, lúc này mới nói ra được: "Đến cùng chuyện gì xảy ra?"
"Ta... Không biết a, " vẻ mặt khó tin được của Vi Vi An tứ đầu đến cuối không có rút đi, nàng hoàn toàn không hiểu mình rốt cuộc xảy ra vấn đề chỗ nào, "Vừa bắt đầu rất thuận lợi, hơn nữa ta đã cảm ứng được chủ nhân ác ma chi thạch hẳn là có thực lực gần như ta mới đúng, chỉ cần cẩn thận phong ấn, dựa vào sức mạnh ánh trăng hẳn là không có sơ hở nào mới đúng... Nhưng không biết làm sao liền mất khống chế rồi! Cái tảng đá này có phương thức vận chuyển hoàn toàn khác với ác ma chi thạch mà ta biết, nó..."
"Được rồi được rồi, ngược lại ta nghe không hiểu, " Hác Nhân đưa tay đè vai Vi Vi An lại, hắn cảm giác trong đầu của chính mình có tiếng gì đó vang vọng ầm ầm, khiến cho tinh thần cũng rất khó tập trung, "Tại sao ta cảm giác tạp âm đầy đầu thế nhỉ?"
"Ác ma sức mạnh bình thường sẽ xung kích tinh thần của người ta!" Vi Vi An lớn tiếng nói,
Nhưng nàng biết những huyết ma pháp loại ô nhiễm bỏ tinh thần kia của mình căn bản vô dụng trên người Hác Nhân, cho dù gấp cũng không giúp đỡ được, cho nên nàng chỉ có thể chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu: Thiếu nữ quỷ hút máu bỗng nhiên bay đến giữa không trung, sau lưng nàng một đôi ma dực to lớn đột nhiên mở rộng, vô số lưu quang đỏ như màu máu nổi lên từ giữa không trung, ở sau lưng nàng ngưng kết thành một cái đồ án phức tạp có phạm vi tới trăm mét, một loại cảm giác ngột ngạt mà Hác Nhân chưa từng gặp, mạnh mẽ vượt xa ngày thường biểu hiện của Vi Vi An, nó tràn ngập ra từ bên người thiếu nữ. con mắt Vi Vi An nhìn chằm chằm cái cửa lớn dạng vòng xoáy giữa bầu trời kia, bên trong cái vòng xoáy kia đã có một cái chân to lớn, phảng phất như chân thú đang dò xét ra, nàng nhất định phải giải phóng hoàn toàn sức mạnh của mình trước khi ác ma hoàn toàn giáng lâm.
Mấy ngàn năm qua cũng chưa dùng qua, chính mình cũng không dám xác định có thể hoàn toàn nắm giữ sức mạnh này hay không.
Một đạo hào quang màu xanh đột nhiên đâm thủng bầu trời mây đen dày đặc, tầng mây phảng phất bị người ta mạnh mẽ xé ra một đạo vết nứt, một vòng Ngân nguyệt dị thường sáng sủa hiển lộ ra từ mặt sau vết nứt, sự chú ý của Hác Nhân lập tức bị kỳ cảnh này hấp dẫn, hắn nguyên tưởng rằng đây là mặt trăng bị che kín lúc nãy lại xuất hiện, nhưng rất nhanh hắn ý thức được thời gian hiện tại không đúng, mặt trăng không nên còn treo ở vị trí này, sau đó hắn liền chú ý đến vòng trăng tròn trên trời kia lớn hơn nhiều so với mặt trăng bình thường mình nhìn thấy, hơn nữa trên mặt trăng có thể thấy rõ ràng những đường nét phảng phất như hoa văn mà trước đây hắn chưa từng thấy.
Nhưng hắn còn chưa kịp thấy rõ càng, mặt ngoài Ngân nguyệt liền bao trùm một tầng màu đỏ đậm giống như máu tươi, toàn bộ mặt trăng hầu như hoàn toàn biến thành một cái hình cầu đỏ như máu, từ bầu trời tung xuống ánh sáng màu đỏ không rõ thậm chí ở trong nháy mắt đó vượt trên biển lửa trong tầng mây, sức mạnh ác ma ở trong chớp mắt bị áp chế xuống —— đương nhiên đây có thể là ảo giác, dù sao Hác Nhân căn bản không biết cảm ứng năng lượng gì gì đó hay lực lượng tinh thần quét hình, hắn chẳng qua là cảm thấy vòng mặt trăng kỳ quái mà Vi Vi An gọi ra này sáng hơn một ít so với hỏa diễm trong tầng mây...
Chu vi Vong Linh áo giáp dưới sự chiếu rọi của ánh huyết nguyệt cũng giống như mất đi mục tiêu, bắt đầu mờ mịt tại chỗ hoảng loạn, Lily thì lại ngẩng đầu lăng lăng nhìn cái nguyệt quang quỷ dị kia, lông tơ trên lỗ tai cùng đuôi chậm rãi từng cây từng cây dựng thẳng lên: "... Ta cảm giác... Có chút khó chịu..."
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn đánh vỡ sự giằng co ngắn ngủi này, bầu trời biển lửa điên cuồng phun trào lên, vòng xoáy hoàn toàn mở ra, một con ác ma cực kỳ to lớn ầm ầm rơi xuống đất, chỉ một thoáng cát bay đá chạy đất rung núi chuyển.
Hác Nhân cùng Lily theo bản năng mà lùi về sau vài bộ.
Một cái bóng người cả người thiêu đốt lửa nóng hừng hực chậm rãi đứng lên từ bên trong khói bụi tung bay, khói bụi tản đi, bóng người ác ma hiển lộ ra: Đây là một sinh vật hình người to lớn cao tới năm mét, hai chân có hai khúc, mọc ra móng như móng dê, cùng với hai tay mạnh mẽ tráng kiện, làn da của hắn đen thui đen như sắt, mỗi một khối bắp thịt nhô lên đều che kín vết rách chảy xuôi lửa cùng dung nham, lửa nóng hừng hực hình thành áo giáp của ác ma này, nước thép hòa tan chậm rãi nhỏ xuống từ bên trong vết nứt trên da dẻ hắn, cả người ác ma này phảng phất như một toà núi lửa đang hoạt động, phun trào tràn ngập uy thế, hơn nữa nhiệt độ kinh người —— một thân hỏa diễm cùng dung nham kia tuyệt đối không phải giả.
Hác Nhân dùng sức mạnh của thị giác mới có thể thấy rõ khuôn mặt ác ma, hắn nhìn thấy chính là một tấm khuôn mặt lãnh khốc phảng phất được khắc trên đá hắc diệu, ác ma đồng dạng có ngũ quan, nhưng mỗi một lỗ hổng đều bốc lên hỏa diễm, tựa hồ những hốc mắt mũi này tồn tại có vẻ chỉ để cho hắn càng thêm dữ tợn, mà ở đỉnh đầu con ác ma này, là một đôi sừng mọc uốn lượn, giống như trong truyền thuyết vậy, là sừng hắc sơn dương.
Hác Nhân chú ý tới ác ma này có một bên sừng là bị đứt rời, có lẽ bị đứt khoảng 1/3 độ dài cái sừng.
Thời điểm Vi Vi An nhìn thấy con ác ma này có sửng sốt, nhưng chậm chạp không có phát động công kích, bởi vì nàng phát hiện... Con ác ma này hình như không giống như nhận thức của nàng.
Tuy rằng khí thế cùng ngoại hình đại thể gần giống, nhưng vẫn không phải chủng loại ác ma nàng từng gặp —— nàng không biết tùy tiện công kích một cái đối thủ tộc loại không rõ, thực lực không rõ, phương thức chiến đấu cũng không rõ liệu có phải là ý kiến hay.
Ác ma kia nhưng không có để ý Vi Vi An đang bên cạnh mắt nhìn chằm chằm, hắn chỉ là cúi đầu tìm kiếm xung quanh trên mặt đất, sau đó phát hiện Hác Nhân đã gần như rơi vào trạng thái hoá đá, một trận tiếng nổ vang giống như sấm rền phát sinh từ trong miệng ác ma:
"#@¥#! ¥%@%¥##@?"
Hác Nhân: "?"
"#@¥#%#, #@#%#?"
Hác Nhân kinh ngạc phát hiện, cái ác ma này đang nói chuyện với chính mình —— nhưng ai mẹ kiếp có thể nghe hiểu ác ma ngữ a!
Chính Ác ma hình như cũng phát hiện cái vấn đề này, hắn lộ ra dáng dấp bỗng nhiên tỉnh ngộ (Hác Nhân đoán cái vẻ mặt kia hẳn là bỗng nhiên tỉnh ngộ, dù sao ở bên trong một đám lửa muốn nhìn thấy vẻ mặt một cái ác ma là có chút độ khó), sau đó bỗng dưng tay hắn nắm một cái, không biết từ chỗ nào lấy ra một khối bảng kim loại, bản kim loại này to như cái mặt bàn, nhưng trong tay ác ma tối đa cũng như là một cái máy tính bảng, ác ma chụp chụp vẽ vẽ nửa ngày trên bảng kim loại, sau đó nằm sát xuống đất nỗ lực để tầm mắt ngang với Hác Nhân:
"Nươi Nà Tủ Nhà Núng Hông?"
Vi Vi An ở bên cạnh nín nửa ngày, lúc này rốt cục rầm một thoáng rơi xuống.