Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]

Chương 62 : Ác ma giáng lâm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Bình tĩnh mà xem xét, Vi Vi An phi thường tình nguyện dưới tình huống như vậy "Trợ giúp" Lily, đây chính là cơ hội hiếm có để trắng trợn đạp đối phương một cước, ngược lại cô người sói ngốc đã chủ động thỉnh cầu, em gái quỷ hút máu đương nhiên cũng không hàm hồ, nàng biết sức mạnh của mình cùng người sói so ra có khoảng cách, cho nên còn chuyên môn chạy lấy đà hơn ba mươi mét ——một cước kia đạp ra ngoài quả thực uy thế hừng hực, có thể nói là nhất cước đoạn không, âm thanh như xé vải, Hác Nhân ở bên cạnh nhìn đều cảm giác run rẩy. Chờ đến khi Lily rốt cục bò dậy hai người đương nhiên liền cắn xé nhau. "Cái hố sâu như thế, hơn nữa còn thẳng đứng như cái giếng thế kia, nhảy thế nào ra đường pa-ra-bôn được!" tiêu điểm quan tâm của Lily khá rõ ràng có chút sai đường. "Ngươi nhảy đến cửa động rồi mượn lực bên cạnh đạp một cái không được à? Dù cho không phản ứng kịp cũng có thể điều chỉnh góc độ từ lúc bắt đầu nhảy lấy đà đúng không! Cả ngày cứ như con ối giời ấy, ta ở cùng một mái nhà với ngươi còn cảm thấy mất mặt!" tiêu điểm quan tâm của Vi Vi An cũng không đúng đi nơi nào. "Hai người các ngươi có thể thanh tĩnh một hồi hay không? !" Cuối cùng vẫn là Hác Nhân phát huy uy nghiêm chủ nhà của hắn (kỳ thực cũng không uy nghiêm bao nhiêu, cũng do hai cái nữ siêu nhân dễ tính thôi), quát to một tiếng cuối cùng cũng coi như để hai cô nương tập trung sự chú ý đến chính sự, "Chuyện nơi đây còn không giải quyết xong ni —— đám hộp sắt biết đi phía dưới kia làm sao bây giờ? Những phong ấn cùng phù văn mất linh Trong cung điện dưới lòng đất kia làm sao bây giờ? Quan trọng nhất này: Tảng đá kia làm gì với nó giờ?" Hác Nhân duỗi tay chỉ vào ác ma chi thạch bị Lily tiện tay ném qua một bên, khối kết tinh màu đen dài một mét này vẫn y hệt lúc vừa mới "Thức tỉnh", không nhanh không chậm lóe lên ánh sáng màu đỏ ở dưới bóng đêm. Hác Nhân ỷ vào thần kinh thô to hơn nữa có hậu trường của mình, cẩn thận từng li từng tí một mà tiến lên gõ vật này mấy lần, phát hiện nó cũng không lạnh lẽo như nham thạch bình thường, nó có nhiệt độ, hơn nữa vẫn luôn hơi rung động, lúc đưa lỗ tai kề lại gần thậm chí có thể nghe được từng trận âm thanh phảng phất tiếng nói nhỏ khàn giọng truyền đến từ bên trong kết tinh, khối ác ma chi thạch này thật giống như một cái âm thoa xao động bất an, làm cho người ta cảm giác hình như là nó đang không ngừng phóng thích tin tức gì đó—— nhưng không ai biết nên làm sao ngăn cản tất cả những thứ này. Vừa bắt đầu Hác Nhân cảm giác mình hẳn là quyết định thật nhanh rồi mau mau trốn, cái này rất phù hợp với xử thế triết học nhất quán "Bình an đệ nhất" của hắn, nhưng khi hắn đem ý nghĩ này nói ra, Vi Vi An nói cho hắn ác ma là một loại sinh vật cực kỳ am hiểu đem sức mạnh của chính mình xuyên thấu qua môi giới tản ra chung quanh, một khắc mà ác ma chi thạch bắt đầu đập nhịp, hết thảy người bị hồng quang chiếu xạ qua cũng đã bị nó "Đánh dấu", chủ nhân ác ma chi thạch có năng lực lần theo hết thảy người từng tới gần khối đá này, chạy trốn căn bản vô dụng —— trái lại có khả năng khiến ác ma sản sinh ra hứng thú săn bắn. "Khi ngươi bị ác ma nhìn chằm chằm thời điểm, lựa chọn chỉ có hai cái, " Vi Vi An trịnh trọng nhắc nhở Hác Nhân (thuận tiện còn có cô nàng Lily bên cạnh cũng nửa mùa như nhau), "Hoặc là chờ tên ác ma kia không còn hứng thú đối với ngươi, hoặc là đối cứng trực tiếp với hắn, không có con đường thứ ba, những tên kia sẽ đem sức mạnh của mình khuếch tán khắp nơi, rất ít người có thể chạy trốn dưới dưới mí mắt ác ma." Mặc kệ trong tiểu thuyết hay ti vi nhìn thấy ác ma ra làm sao, tóm lại Vi Vi An biết "Chính bản ác ma" xác thực như vậy. Vì lẽ đó Hác Nhân chỉ có thể nhắm mắt ngồi xuống tảng đá bên cạnh, xem Vi Vi An, cô nàng này từng qua lại với ác ma... Là Nhân sĩ chuyên nghiệp liệu nàng có biện pháp gì để gián đoạn liên hệ của tảng đá với ác ma. "Nếu như đối phương là ác ma cấp thấp, máu của ta có thể bao trùm khí tức của tảng đá, mà sau khi khí tức tảng đá bị gián đoạn thủ vệ đã chết trong cung điện dưới lòng đất hẳn cũng sẽ yên tĩnh lại, chí ít đối phó sẽ trở nên rất dễ dàng, " Vi Vi An đã xoay chuyển vòng quanh ác ma chi thạch kia vài vòng, hiện tại đang do dự, "Nhưng nếu như là ác ma cấp cao, làm như vậy không chỉ sẽ không chặn được tín hiệu, ngược lại sẽ để chủ nhân của tảng đá biết nơi này có 'Việc vui' —— cái đám chiến đấu cuồng này thích nhất đánh nhau với người khác, nhưng sinh vật có thể đánh thắng bọn họ cực ít, cao cấp Huyết tộc vừa vặn là mục tiêu khiêu khích của bọn họ: Thế lực ngang nhau, Hơn nữa đã đánh nhau là rất lâu." Lily ở bên cạnh khập khễnh lượn vòng tròn: " Tiện thể ngươi cũng khoe mình rất lợi hại chứ gì." "Hiện tại không phải thời điểm nói đùa, " Vi Vi An trừng Lily một chút, "Đứa nhãi con chưa đủ lông đủ cánh như ngươi thì biết cái gì? Cùng ác ma dây dưa tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp gì, bọn họ rất trực tiếp, sẽ truy sát mục tiêu đến chết mới thôi, ta chán ghét đánh nhau —— không biết tại sao, tóm lại Chính là ta chán ghét đánh đánh giết giết, điên mới đồng ý liên hệ cùng cái đám người điên kia." Hác Nhân thì lại nhìn Lily một chút: "Ngươi bước đi làm sao thành cái tư thế này?" Lily vô cùng đáng thương mà biến chiếc đuôi ra, lông trên đuôi đã rơi mất một phần ba, hơn nữa toàn bộ hình dạng của nó cũng có chút quanh co khúc khuỷu: "Vừa nãy bị tảng đá đập vào—— xem ra phải đau tiếp chừng mấy ngày." Hác Nhân ngửa đầu vọng thiên: Mấy chục tấn đá hoa cương từ trần nhà đập vào, mà chỉ rớt vài cọng lông sứt miếng da, còn có gì không hài lòng chứ? "Kệ nó đi, cứ thử một chút rồi tính, " Vi Vi An hình như rốt cục hạ quyết tâm, nàng ngẩng đầu nhìn sắc trời, "Mặt trăng sắp lặn rồi, thừa dịp ta còn có thể mượn lực giải quyết khối đá này, sau một quãng thời gian e sợ ác tên ma ngu kia ngốc đến mấy cũng phát hiện vấn đề —— đại cẩu, ngươi ở bên cạnh bảo vệ, ta cảm giác có rất nhiều tử linh đang tới gần mặt đất, có khả năng chúng nó nhằm vào tảng đá, ngươi hỗ trợ ngăn cản." Lily nở nụ cười tự tin: "Được rồi! Ngăn cản bọn nó là được đúng không?" Vi Vi An gật gù, cũng không tiếp tục nói nữa, chỉ là đứng bình tĩnh cách ác ma chi thạch mấy mét, hai tay hơi mở ra, từng chùm sương mù đỏ như máu tràn ngập ra xung quanh người nàng. Mà hầu như đồng, Lily đã nghe được loại âm thanh rầm rầm quen thuộc kia đang đến gần nơi này. Những Vong Linh thủ vệ đó còn dưới đất, nhưng chúng nó sắp lên đến mặt đất. Cái cung điện dưới lòng đất này nguyên bản có hệ thống phong ấn rất nghiêm mật, hơn nữa thêm cả ác ma mật thất, kỵ sĩ mộ huyệt, những địa phương mang tính then chốt kỳ thực đều được ẩn giấu đi, ông lão bản lữ điếm Angus kia Bao năm qua cũng chưa từng phát hiện bí mật kinh người được chôn giấu ở trong lòng đất, Hắn chỉ đi được vài vòng xung quanh những địa đạo tầng trên, kỳ thực vẫn chưa phá hoại hoặc xúc động những cấm chế của cung điện dưới lòng đất—— nhưng mà mấy trăm năm thời gian trôi qua, bản thân thời gian đã đầy đủ phá hủy phong ấn của toà cung điện dưới lòng đất này, tất cả mọi việc xảy ra mấy ngày nay chỉ là vừa vặn đến điểm giới hạn mà thôi. Lượng lớn phù văn Leta mất đi hiệu lực, ác ma mật thất cầm cố yếu bớt, hơn nữa lượng lớn kẻ yêu thích thần quái ham tụ tập ở chu vi pháo đài cổ, bọn họ dò xét làm loạn cũng thành một cọng cỏ cuối cùng ép vỡ cung điện dưới lòng đất: Ác ma chi thạch liền như thế hơi hoạt động lên, kích hoạt cơ chế phòng vệ của cung điện dưới lòng đất, làm tỉnh lại những thủ vệ ngủ say kia, cũng gợi ra tất cả mọi chuyện ngày hôm nay. Còn việc sau khi ác ma chi thạch rơi xuống đất phát ra hồng quang mãnh liệt, đó chỉ là từ nhẹ nhàng hoạt động phát triển đến toàn diện thức tỉnh mà thôi, kỳ thực từ lúc mấy người Hác Nhân tiến vào cung điện dưới lòng đất món đồ kia đã bắt đầu không an phận, bằng không Angus làm sao sẽ bị bức tường phù văn đột nhiên xuất hiện chặn lại? Nguyên bản trong cung điện dưới lòng đất có cơ quan trang bị ứng đối loại cục diện này: Khi ác ma mật thất bị xúc động, Vong Linh thủ vệ lại không khống chế được tình cảnh, hết thảy cửa ra vào của toàn bộ cung điện dưới lòng đất đều sẽ bị nham thạch phụ ma phá hỏng, vừa trấn áp ác ma, lại còn có thể phòng ngừa những áo giáp mang theo oán linh chạy lên trên mặt đất thương tổn những người khác, nhưng đáng tiếc những thiết kế này đã bị thời gian vô hiệu hóa, bây giờ toàn bộ những đường nối giữa cung điện dưới lòng đất dẫn tới mặt đất đều đã mở ra, những Vong Linh kỵ sĩ đó đang tiến lên mặt đất như kiến vỡ tổ. Rầm rầm, rầm rầm... Tiếng va chạm áo giáp quen thuộc đột nhiên rõ ràng lên, dưới ánh trăng, chiếc áo giáp đầu tiên đột nhiên xuất hiện ở một trụ đá sụp đổ cách đó không xa! Lily đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, cái cô nương man lực này hai tay giơ một khối đá hoa cương vô cùng lớn rộng tới nửa mét, dài hơn một mét, cả khuôn mặt toát ra thần sắc hưng phấn, nhìn thấy cái áo giáp thứ nhất nhô ra nàng trực tiếp liền bắt chuyện bằng một tảng đá: "Tuy rằng không biết tại sao viên gạch nơi này đều lớn như vậy... Nhưng Thiên Mã Lưu Tinh Gạch của ta có thể bao quát hết thảy các loại gạch trên đời!" Hòn đá hoa cương nặng hơn 1 tấn bùng nổ một tiếng xé gió trên không trung, sau đó ầm ầm nện trên người bộ áo giáp đầu tiên, nhất thời chỗ kia cũng chỉ còn một vùng đất bằng phẳng —— mặc kệ năng lực phục sinh của áo giáp mạnh bao nhiêu, lần này thỏa thỏa không thể đứng lên được nữa. Không cần băn khoăn hoàn cảnh của cung điện dưới lòng đất nữa, trong tay lại có "Đạn dược" lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn, viên gạch siêu nhân Lily cảm giác mình đã vô địch thiên hạ, nàng tin tưởng mình có thể dùng những viên gạch vô cùng to lớn có thể tùy ý nhìn thấy ở trong pháo đài cổ đập bẹp tất cả những tên hộp sắt dám xuất hiện trước mặt mình —— nghĩ đến đây Lily liền cảm giác hơi kích động, liền thừa dịp mặt trăng còn không triệt để lặn xuống, mau mau quay về mặt trăng đưa cổ họng gào một tiếng: Đây là chiêu bài của nàng, khi cảm giác mình đã vô địch thiên hạ nhất định phải gầm gừ. Mà ngay khi Lily gào gừ một cổ họng đem Hác Nhân giật mình, một cái sự tình dọa người nhảy dựng hơn nữa phát sinh: Cách đó không xa Vi Vi An đang tiến hành nghi thức đột nhiên mất khống chế, ác ma chi thạch lập tức bùng nổ ra hồng quang trước nay chưa từng có, một cái âm thanh khiến người ta nứt cả ruột gan ầm ầm truyền đến từ đỉnh đầu ba người: " ᖬ ǚo ഩB ᦦǐ (፸) 6͏9 ??" Không phải lỗi font chữ đâu, đấy là ác ma ngữ, nghe không hiểu. Hác Nhân lúc đó liền biết, cái vận xui mà Vi Vi An cả đời không thể thoát khỏi con mèo nhà nó lại lập kỳ công rồi...