Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]

Chương 43 : Đụng chạm giờ giấc


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Trên ti vi đại thúc ục ịch tuổi chừng bốn mươi, năm mươi tuổi, như suy đoán của Hác Nhân, hắn là một người dân bản xứ, nhà liền ở tại khu vực biên giới của trấn Borlin, là ông chủ của cái quán trọ nhỏ trước cửa trấn, tên là Angus, là người đầu tiên phát hiện chuyện ma quái ở pháo đài cổ, cũng là người đem tin tức này truyền đi, chính là vị đại thúc mập này nhìn qua hàm hậu nhưng bên trong lại mang theo chút khôn khéo của người kinh doanh. Phỏng vấn vẫn còn tiếp tục, toàn bộ sự chú ý của Hác Nhân đã bị tin tức này hấp dẫn tới, liền ngay cả bên cạnh Lily đang dùng móng vuốt nạo hắn hắn cũng không có chú ý: Người sói em gái vì nghe không hiểu một câu nào, hiện tại đang từ từ rơi vào trạng thái cáu kỉnh. "... Ngày đó ta đang thu thập gian phòng lầu hai, đó là buổi tối, " Angus ở trước màn ảnh có vẻ mặt mày hồng hào, mặc dù là kể chuyện cố sự ma quái, nhưng lại có vẻ hưng phấn dị thường, gần nhất sự kiện dọa quỷ làm quán trọ nhỏ hắn của thanh danh phát hỏa, đối với hắn mà nói cũng thành việc tốt, "Quán trọ của ta ngay bên cạnh thôn trấn, ' Phòng nhỏ của Angus ', các ngươi từ đường cao tốc lại đây nhìn thấy quán trọ đầu tiên khẳng định chính là nó, mặt trái nó có một loạt cửa sổ đối diện cái mảnh cổ thành bảo kia, nhưng mà khoảng cách rất xa, mắt thường là không thấy rõ những tảng đá kia —— nhưng buổi tối ngày hôm ấy, ta ở mặt sau cửa sổ nhìn thấy phương hướng pháo đài ánh lửa ngút trời! Nơi đó không có rừng rậm, cũng không có phòng ốc, chỉ có một đống tảng đá, ta không biết là món đồ gì đang cháy, nhưng vẫn cứ gọi 999..." "Lúc đó có rất nhiều người nhìn thấy cái đạo hỏa quang kia sao?" Vị MC nữ ở bên cạnh hỏi một câu, phòng ngừa vị Angus tiên sinh này đem câu chuyện xả quá xa —— người sau hiển nhiên muốn ở trước màn ảnh nhiều chút, những câu vô nghĩa quả thực vô cùng vô tận. "Đúng, rất nhiều người, ta thấy trên trấn có rất nhiều cửa sổ hướng về pháo đài cổ sáng lên, " Angus gật gù, "Hơn nữa ngày thứ hai cũng xác thực có rất nhiều người xác nhận nhìn thấy cái mảnh ánh lửa kia. Nhưng mà khi đó nó chỉ 'Đốt' mười mấy phút, sau đó lại như đột nhiên biến mất như chưa từng có, đội phòng cháy chữa cháy rừng rậm vồ hụt, bọn họ nói nơi đó chỉ có một đống tảng đá khô ráo lạnh như băng, nhưng ta xác nhận chính mình không có giả báo cảnh, ta là cái người làm ăn thành thật, ' Phòng nhỏ của Angus ' kinh doanh nhiều năm như vậy chính là dựa vào thành thực..." "Nghe nói ngươi sau đó đã tự mình đi xe tới nơi này xem qua tình huống thật không?" Vị MC nữ mau mau lại đem câu chuyện kéo trở lại. "Đúng, sau đó ta đã tới nơi này rất nhiều lần, hơn nữa chuyên môn chọn ban đêm, " lúc này trên mặt Angus rốt cục lộ ra biểu hiện nghĩ mà sợ, "Sau đó ta liền gặp phải những chuyện kỳ quái kia, có binh lính ăn mặc toàn thân áo giáp nghênh ngang đi qua trước đèn xe của ta, còn có âm thanh quái dị như tiếng rên la, ô tô không hiểu ra sao chết máy, máy thu thanh bên trong xe tải nghe được tiếng nói chuyện với khẩu âm phi thường kỳ quái... Thật đáng sợ." Vị MC nữ thu hồi microphone, mặt hướng màn ảnh: " Hiện tại sức lan truyền của 'Chuyện ma quái cố sự' Borlin càng lúc càng kịch liệt, càng ngày càng nhiều những người ham thích thần quái và các nhà mạo hiểm đang tụ tập hướng về cái trấn nhỏ này, còn có các học giả phương diện chuyên nghiệp nghiên cứu điện từ, địa chất cũng đối với nơi này sản sinh hứng thú..." Mặt sau đang nói cái gì Hác Nhân đã không có hứng thú nghe xong, trên căn bản chính là vừa hiệu triệu mọi người tin tưởng khoa học vừa dùng sức đàm luận sự kiện quỷ nhát phí lời, Hác Nhân tiện tay tắt tv, lấy tay chống cằm ngẩn người ngồi đó như một vị học giả đang trầm tư. Lily rốt cục triệt để cáu kỉnh, nhảy đến trên ghế salông dùng sức cào vai Hác Nhân: "Chủ nhà chủ nhà, vừa nãy trong ti vi đến cùng nói cái gì?" "'Bạn mới' của chúng ta..." Hác Nhân ngữ khí trầm trọng, "Tám chín phần mười là một con quỷ. Còn nhớ kỹ vị Nam Cung tiên sinh kia nói tới sự kiện quỷ nhát pháo đài cổ chứ? Vừa nãy trong ti vi liền nói về cái này đây, nếu đây không phải là dân bản xứ tổ chức lừa đào du khách nơi khác, vậy thì khẳng định có liên quan đến 'Người mới' mà Độ Nha 12345 sắp xếp. Chà chà, sao công tác của tui toàn liên quan tới mấy tên phiền toái này chứ?" Vi Vi An cũng không hiểu trong ti vi nói gì, nhưng nàng có thể nhìn ra tình cảnh trong ti vi: "Chờ đã, nói như vậy... Hiện tại phụ cận pháo đài cổ Joford hẳn là có rất nhiều người! Hơn nữa tất cả mọi người đều ở một cái vùng kia tìm quỷ? !" "Đúng đấy, Phiền phức lớn rồi, " Hác Nhân thở dài, "Ta sợ nhất chính là lôi kéo sự chú ý của người ta, trời mới biết gia hỏa mới tới có dễ đối phó như các ngươi không... Ngạch, ta là nói về kiến thức cơ bản, vạn nhất nếu như là một tên trẻ con miệng còn hôi sữa liều mạng, vậy thì tuyệt đối náo nhiệt cực kỳ luôn." Lily ngồi xổm ở trên ghế salông ngoẹo cổ suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên vỗ móng vuốt một cái: "Ta buồn ngủ, ta buồn ngủ." Nói được một câu như vậy, em gái người sói liền nghênh ngang đi về phòng trong sự trợn mắt ngoác mồm của Hác Nhân cùng Vi Vi An, mãi đến tận khi nàng đóng cửa lại ầm một tiếng hai người mới phản ứng được: Con hàng này vẫn còn chưa chỉnh xong múi giờ, hiện tại bên ngoài trời sáng choang, nhưng với nàng đã đến thời gian ngủ buổi tối. "Ta cũng có chút buồn ngủ, " buồn ngủ là có truyền nhiễm, nhìn thấy Lily trở về nhà ngủ, Hác Nhân tích lũy xuống một đường mệt nhọc cũng lan tràn lên, "Ta trước về phòng ngủ một hồi, ngươi không buồn ngủ a?" "Nguyên bản giờ giấc sinh hoạt của ta vốn không giống với các ngươi rồi, " Vi Vi An nhún nhún vai, "Hơn nữa mấy ngày đó ở nhà ngươi vì phối hợp với sinh hoạt của người, đồng hồ sinh học của ta càng lung ta lung tung, cho nên hiện tại ta cũng không buồn ngủ." "Vậy được, ta về đi ngủ, buổi tối mà còn không tỉnh ngươi gọi ta dậy nhé, ta xuống ăn cơm, Lily tên kia hẳn là không tỉnh được, nàng ngủ khỏe lắm —— mang cho nàng ít đồ ăn lên đây." Hác Nhân vừa nói, vừa đưa vặn eo đi hướng về phòng của mình, cuối cùng trong phòng khách chỉ còn lại Vi Vi An đứng sững sờ ở đó, em gái quỷ hút máu nhìn cửa phòng Lily bên kia, trong lòng vạn phần ưu thương: Sống bên ngoài khó khăn biết bao nhiêu a, tối hôm nay nàng đường đường cao quý Huyết tộc lại phải cùng một con đại cẩu ngủ một ổ... Một giấc ngủ này của Hác Nhân một hơi thẳng đến tám chín giờ tối mới tỉnh, Vi Vi An nói là nhìn hắn ngủ quá ngon nên ngại không đi vào quấy rối, mà Lily thì giống hệt như Hác Nhân phán đoán: Hoàn toàn không có ý định thay đổi đồng hồ sinh học, cô nàng ngủ phi thường vui vẻ, ngay cả Vi Vi An ở bên cạnh nàng vòng tới vòng lui đều không có phản ứng. Bởi vì buổi sáng sớm ngày mai còn có chuyện muốn làm, Hác Nhân cùng Vi Vi An đi xuống phòng ăn dưới lầu tùy tiện ăn chút gì đó liền trở về phòng, Lily vẫn cứ ngủ đến đất trời đen kịt, nhìn dáng vẻ nàng liền cơm cũng không dự định ăn, Hác Nhân đem vài phần thức ăn nhanh lấy cho nàng đặt trên bàn ở thấp đầu giường Lily rồi về phòng mình nghỉ ngơi, hắn thề muốn thông qua liều mạng ngủ trong vòng một ngày điều chỉnh lại đồng hồ sinh học. Thói quen sinh hoạt của bà cô quỷ hút máu Vi Vi An liền vốn khác với nhân loại, hơn nữa nàng nàng vào ở trong nhà Hác Nhân càng làm cho cái sinh hoạt của mình càng loạn hết cả lên, cho nên phải chờ đến quá nửa đêm hôm đó nàng mới buồn ngủ—— được rồi, nói tới đây thì có người thông minh đã đoán được nửa đêm phát sinh cái chuyện gì rồi, không sai, Lily tỉnh dậy... Một người sinh lý bình thường, một người sói căn bản không muốn điều chỉnh đồng hồ sinh học của mình, một cái quỷ hút máu đã có thói quen sinh hoạt càng ngày càng lộn xộn, tổ ba người thần kỳ như thế, ở ngoài tha hương nơi đất khách quê người lệch đến tám cái múi giờ rốt cục sinh ra va chạm kịch liệt về giờ giấc: Lúc Hác Nhân và Vi Vi An tỉnh thì Lily đang ngủ, rốt cục đến lúc Vi Vi An mệt rã rời Lily lại phấn chấn lên, đồng thời trong hai phần ba thời gian Hác Nhân ngủ Vi Vi An lại rất tỉnh táo, thời điểm Vi Vi An và Lily đồng thời tỉnh Hác Nhân còn chưa tỉnh ngủ —— các ngươi không cần nỗ lực thông qua viết thời khóa biểu và biểu đồ để hiểu rõ thời gian đối ứng quan hệ đến sự tỉnh táo của ba người này, bởi vì vụ này đã loạn đến mức chính bọn họ đều không rõ ràng rồi! Thời gian ngủ của ba người toàn dựa theo hai phần ba, ba phần tư thời gian chèn lên nhau, trên căn bản bên trong tổ ba người khi có một người ngủ, liền chí ít có một người tán loạn khắp phòng như du hồn... Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Hác Nhân uể oải suy sụp gặm bánh kê ngô từ trong nhà đi ra, trước mặt nhìn thấy Vi Vi An trong đôi mắt hiện ra tơ máu, thiếu nữ quỷ hút máu vừa thấy mặt đã cáo trạng cùng Hác Nhân: "Hác Nhân! Sau này ta thề sẽ không tiếp tục ngủ chung một phòng cùng với con đại cẩu kia rồi! Nửa đêm canh ba nàng nhảy lên la hét muốn ăn điểm tâm, xong rồi tản bộ trước đầu giường của ta suốt 2 giờ đồng hồ!" Hác Nhân phỏng chừng là người có chất lượng giấc ngủ tốt nhất trong ba người, gộp lại hắn linh linh toái toái ngủ gần được tới mười mấy tiếng, thêm tí nữa chắc coi như hôn mê rồi, hắn mở to con mắt mơ mơ màng màng nhìn Vi Vi An: "Ngạch... Tối hôm qua ta cảm giác trong phòng đặc biệt lạnh, tắt điều hòa cũng vô dụng, ngươi biết chuyện gì xảy ra không?" Vi Vi An hơi đỏ mặt: "Ngạch, gần sáng ta không ngủ được, ở trong phòng khách tập hai bộ thể dục giảm cân, chắc là không chú ý." Hác Nhân nhất thời sởn cả tóc gáy, hắn nghĩ tới tối ngày hôm qua đến cùng ghê rợn cỡ nào: Gần sáng có một con quỷ hút máu vô thanh vô tức tập aerobics ở trong phòng khách, sau nửa đêm có một tên người sói trong cảnh tối lửa tắt đèn ở phòng đối diện gác cổng tuần hai giờ! Chuyện xảy ra đêm hôm qua trong căn phòng này thiếu một tổ làm phim nữa là thành bộ Liêu Trai rồi!