Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]

Chương 37 : Độ Nha 12345 'Công tác'


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Cảm tạ tóc bạc Ma nữ năm chữ số, nàng cung cấp đầy đủ tài chính để cho Hác Nhân có thể ở nơi tha hương đất khách quê người hưởng thụ những tháng ngày của người có tiền—— đương nhiên vẫn là không cách nào so sánh được với cường hào chân chính, nhưng ít nhất đối với Hác Nhân mà nói, có thể ở loại khách sạn cấp bậc này đặt được một khu có 2 phòng ngủ còn đủ cả phòng khách phòng tắm phòng xép đã thuộc về phạm trù người có tiền. Gập ghềnh trắc trở làm xong xuôi thủ tục nhập cư, ba người được người phục vụ khách sạn dẫn dắt đi tới gian phòng hai ngày trước đã đặt trước, chờ sau khi ba người vào cửa Lily đã buồn ngủ đến mức hoàn toàn đánh mất nhân tính —— nàng là bốn chân đi vào cửa. Hác Nhân chỉ có thể giải thích với người phục vụ khách sạn đang trợn mắt ngoác mồm bên cạnh: "Mộng du, mộng du. . ." Người phục vụ khách sạn sắc mặt quái lạ, phỏng chừng đời này hắn chưa từng thấy thần nhân mộng du có thể đạt đến loại cấp bậc này, nhưng nghề nghiệp tố dưỡng để hắn thông minh không có hỏi nhiều, chỉ là dùng một giọng Hán ngữ có chút quái lạ nhưng vẫn tính rõ ràng bàn giao một vài chú ý liên quan đến phương tiện về phòng thuê cùng với phục vụ của khách sạn, sau đó liền cáo từ rời đi. " Quảng cáo của quán rượu này nói không sai, ngươi nhìn người ta nói tiếng Trung kia—— dễ nghe hơn hẳn tiếng Anh, " Hác Nhân vừa kéo Lily về phòng khách, vừa không quên quay đầu chọc Vi Vi An hai câu, "Nhìn xem cửa đóng kỹ chưa, sau đó phát huy cái ngũ giác siêu nhân kia của ngươi, xác định căn phòng này có máy thu hình hay không, ta cũng không muốn kinh động đến viện khoa học trung ương." Vi Vi An mếu máo, kiểm tra xong cửa phòng, sau đó không biết nói lẩm bẩm gì đó ở trên cửa phòng rồi viết vài ký tự vào hư không, lúc này mới xoay đầu lại: "Được rồi, chỉ cần có người tới gần ta ngay lập tức sẽ biết." Hác Nhân gật gù, đem Lily đã ngủ như chết vứt trên ghế salông trong phòng khách, lúc này mới có công phu đánh giá cảnh vật chung quanh: Bình tĩnh mà xem xét, đây là gian phòng khách sạn xa hoa nhất đời này hắn từng ở, trong gian phòng trải thảm màu vàng nhạt, ánh đèn màu ấm áp chiếu vào trên tường, khiến cho người ta chỉ liếc mắt nhìn đã có loại cảm giác an tâm ấm áp, ở một bên phòng khách có Tivi LCD cùng tủ rượu nhỏ, một bên khác thì lại trang hoàng ghế sô pha, bàn ăn và cả bàn trà nữa, mà ở hai đầu nam bắc phòng khách còn hai căn phòng ngủ cho mỗi người, mỗi gian phòng đều có nhà tắm riêng: Cái cuối cùng quan trọng nhất, bởi vì Hác Nhân biết rõ chính mình không thể cùng ở một gian phòng với hai cái em gái, nhưng hắn lại không dám để bất cứ một ai trong hai nữ siêu nhân rời đi tầm mắt của mình, vì lẽ đó chỉ có thể đặt trước hai căn phòng ngủ và phòng xép, chính mình ở một gian, hai nữ siêu nhân ở một gian. Kỳ thực điều này cũng có cái mầm họa, đó là Lily và Vi Vi An ở chung một chỗ có thể đánh nhau, nhưng khi đó đặt khách sạn thực sự không tìm được chỗ nào thích hợp, cũng chỉ có thể chấp nhận, ngược lại trước khi lên đường hai vị nữ siêu nhân đã thề son sắt bảo đảm trong lúc ra ngoài nhất định ở chung hòa thuận, đương nhiên, tạm thời bất luận độ tin cậy. Cứ như nhà quê lên tỉnh, Hác Nhân hài lòng đánh giá căn phòng tương đương xa hoa dưới cái nhìn của hắn (cứ việc tại trong mắt những người chân chính có tiền căn phòng này e sợ cũng chỉ có thể coi như thoát nghèo), mà vào lúc này bên cạnh hắn Lily đột nhiên mở mắt ra, người sói thiếu nữ một cái nhảy cá chép ngồi bật dậy, dùng sức vặn eo, trong miệng ồn ào: "Chủ nhà, chúng ta đến nơi rồi à?" Hác Nhân vẻ mặt cổ quái nhìn tinh thần mười phần Lily, nắng sớm long lanh ngoài cửa sổ vừa vặn chiếu nghiêng trên khuôn mặt cô nàng: Hiện tại giờ địa phương là sáng sớm sáu giờ rưỡi, với đồng hồ sinh học của Lily thì đây là thời gian giấc ngủ trưa vừa kết thúc, em gái người sói giây thần kỳ này không kém một phút nào tỉnh dậy. "Ta có loại dự cảm, nhiệm vụ lần này hơn nửa là xuống hố cả lũ, " Hác Nhân thở dài, từ trong túi mò ra Dữ liệu đầu cuối của bản thân, sau khi thuận lợi kích hoạt hắn tìm tới bản thuyết minh nhiệm vụ mà lúc trước Độ Nha 12345 giao cho hắn, "Chúng ta ngày mốt lên đường, chỗ cần đến cách Luân Đôn có tới cả ngày lộ trình, đây vẫn là tính theo tuyến đường cao tốc. Vì lẽ đó nhiệm vụ chủ yếu của ngày mai chính là hiểu rõ bản đồ, hiểu rõ cái địa phương gọi 'Joford' này đến cùng ở đâu. Độ Nha 12345 nói đây là cái thử thách cho người mới. . . Có thử thách như thế sao, cũng phải cho cái địa đồ chính xác chút a!" "Joford. . . Trên bản đồ cũng không tìm tới, " Lily đã hoàn toàn phấn chấn lên, nàng nằm ở bên cạnh tò mò nhìn hình chiếu do Dữ liệu đầu cuối phát ra, "Eh chủ nhà, bữa trưa của chúng ta còn chưa ăn ni?" Hác Nhân nhìn sắc trời bên ngoài một chút: "Phải nói là điểm tâm. . .chờ tí đi, lát nữa xuống ăn. Còn nữa sau khi ra ngoài cũng đừng gọi ta là chủ nhà, trực tiếp kêu tên là được, nếu không nghe cứ là lạ." "Được rồi chủ nhà, biết rồi chủ nhà." Hác Nhân: ". . ." Vi Vi An đầu tiên là tràn đầy phấn khởi đi mỗi gian phòng dạo một lần, thậm chí chuyên môn đi tham quan phòng rửa tay một phen, sau đó nàng quay trở lại với một dáng vẻ nhà quê ra phố còn nghiêm trọng hơn Hác Nhân vửa nãy, nàng nhìn hình ảnh 3D trước mặt Hác Nhân một chút, nhắc nhở đối phương: "Ngươi không phải nói là muốn tìm bà cô Độ Nha kia báo cáo tình huống sao? Xem có thể biết thêm vài chi tiết nhỏ nữa hay không." "Ồ đúng, suýt chút nữa đem chuyện này quên, " Hác Nhân vỗ trán một cái, sau đó dựa theo phương pháp trong ký ức nắm một bên cạnh của Dữ liệu đầu cuối, trong đầu dùng sức tìm kiếm thông tin liên lạc của Độ Nha 12345, "Chỉ mong ngày hôm nay nàng đi làm, những lúc bà cô kia đáng tin cậy cũng không nhiều." Lần này cuối cùng Độ Nha 12345 cũng coi như không có để Hác Nhân tiếp tục phiền muộn xuống: Hình chiếu 3D trên Dữ liệu đầu cuối lấp loé mấy lần, một cô gái có mái tóc bạc đẹp đẽ xuât hiện ở trước mặt Hác Nhân: "Chuyện gì?" "Ta đã đến Anh quốc, " Hác Nhân sắc mặt có chút quái lạ, bởi vì hắn phát hiện bối cảnh phía sau Độ Nha 12345 nghiễm nhiên là một mảnh vũ trụ, "Ngươi đây là đang ở chỗ nào?" "Anh quốc? Ngươi đến chỗ đó làm gì. . . A đúng nhớ ra rồi, để ngươi đến đó tiếp người. Tình hình thế nào rồi?" "Không ra làm sao, " Hác Nhân cũng không thèm nghiên cứu vì sao phía sau Độ Nha 12345 lại xuất hiện một mảnh tia chớp như đang nổ tung cái gì đó, "Vi Vi An tuột mất dây xích, mấy phút trước Lily còn ngủ như chó chết, chỗ ngươi bảo ta đến 'Joford' kia căn bản không tồn tại địa chỉ trên bản đồ Anh quốc, hơn nữa. . . Ba người chúng ta không có một ai biết nói tiếng Anh, ngươi nói với ta nhiệm vụ này là cơ mật, nên không thể tùy tiện tìm dân bản xứ để làm phiên dịch chứ? Vạn nhất người ta phát hiện sinh vật dị thường thì sao?" "Không biết tiếng Anh? Liền cái vấn đề nhỏ này?" Lúc nói chuyện miệng Độ Nha 12345 cũng không nhúc nhích, nhưng âm thanh vẫn từ trong màn hình truyền ra, hiển nhiên là nàng bản thân đang ở vũ trụ đã dùng phương pháp khác để trò chuyện cùng Hác Nhân, lúc này bối cảnh bên trong hình ảnh 3D lại xuất hiện một tia chớp sáng lóa, Độ Nha 12346 quay đầu ném một quả cầu ánh sáng màu lam bạc về đó, sau đó quay mặt lại, "Đã nói là ngươi phải nghiên cứu cẩn thận Dữ liệu đầu cuối của mình, làm sao mà lại không nghe lời ta ni ——vào chỗ danh sách ứng dụng ấy, tìm trình tự phiên dịch." Hác Nhân nhìn Độ Nha 12345 ở trong không gian vứt tia chớp hình cầu, trong lòng càng ngày càng hiếu kỳ đối phương đến cùng đang làm gì, nhưng vẫn nhấn mạnh trả lời vấn đề của mình: "Ta tìm được trình tự phiên dịch a, nhưng trong đó không phải ngôn ngữ hành tinh XX thì là từ điển thông dụng vũ trụ XX, ta thấy chỗ ngoại ngữ đấy đi đến dị giới cũng đủ dùng, nhưng mà chỉ có địa cầu là không có để dùng. . ." Độ Nha 12345 sửng sốt một chút, vỗ đầu một cái: "Ây, cài nhầm cho ngươi rồi rồi. . . Ngươi cũng không phải không biết ta không biết gì với mấy cái thiết bị khoa học kỹ thuật. Đợi lát nữa ta biểu một đứa biết việc chuyển cho ngươi một cái trình tự phiên dịch bình thường qua, trước tiên ta phải thu thập thằng cháu trai bên này, rất nhanh thôi." Độ Nha 12345 nói, lại quay đầu quăng một đạo "Hồ quang" sáng sủa màu xanh lam ra ngoài, Hác Nhân thấy trên hình chiếu 3D hoàn toàn không nhìn ra đạo hồ quang kia đến cùng lớn quy mô bao nhiêu, chỉ nhìn thấy nó trong nháy mắt hầu như chiếm cứ cả màn hình, hắn kinh ngạc dị thường: "Lão nhân gia ngài đến cùng đang làm gì thế? Thấy thế nào mà náo nhiệt như vậy?" "Há, quét tước gian phòng, " Độ Nha thuận miệng nói rằng, "Một đám gia hỏa phát điên cảm giác vận mệnh mình thăng trầm quá nên chuẩn bị hủy diệt thế giới, vũ khí trị số toán học đều phát mình ra rồi,ta cần thanh lý bọn này trước khi nó đụng được đến người khác. . ." Độ Nha 13245 nói, Hác Nhân liền nhìn thấy đằng sau màn hình xuất hiện một bộ hài cốt kỳ lạ to lớn như một dãy núi xẹt qua vũ trụ, cả người nó bám đầy ánh lửa màu xanh lam, vừa bay vừa giải thể, có lượng lớn đồ vật trông như phi thuyền loại nhỏ từ trong bộ hài cốt kia bay ra ngoài, nhưng tất cả đều không ngoại lệ bị những chùm sáng màu xanh lam không biết từ đâu mà đến đánh thành mảnh vỡ. Nhất thời Hác Nhân liền biết cái vấn đề này không thể tiếp tục tra cứu xuống —— việc Độ Nha 12345 đang làm hiển nhiên không hài hòa lắm. . . "Được rồi, vừa mới nói đến đâu rồi?" âm thanh của Độ Nha 12345 đem Hác Nhân từ trạng thái ngây người hoán tỉnh lại, "Ồ đúng, download cho ngươi cái trình tự phiên dịch mới. Ai, mấy thằng nhóc chưa chuyển chính thức như các ngươi chính là phiền phức, chờ lúc chuyển chính thức là tốt rồi, mấy thứ tương tự như hệ thống phiên dịch loại hình có thể trực tiếp đặt vào thế giới tinh thần của các ngươi, về sau đi chỗ nào cũng tự phiên dịch sang tiếng hán." ". . ."