Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]
"Đi công tác? Âu Châu?" Hác Nhân có chút ngoài ý muốn nhìn Độ Nha 12345, "Làm sao bên trong phòng khách của ta còn có người nước ngoài?"
Độ Nha 12345 dùng ánh mắt rất kỳ quái trên dưới đánh giá Hác Nhân vài lần: " Tư tưởng này của ngươi đến cùng lúc nào mới có thể đúng tuyến đây? Đã nói là sinh vật dị thường, nào có quốc tịch! Lúc cô quỷ hút máu kia của ngươi sinh ra thì loài người còn đang bắt đầu đào động đá để sống kìa, nàng tính người nước nào?"
Hác Nhân mau mau vỗ trán thừa nhận sai lầm, cũng biểu thị mình đây là bị tư tưởng cố hữu xơ cứng của người địa cầu ràng buộc trí tưởng tượng, sau đó hắn mau mau hỏi dò chi tiết nhỏ của nhiệm vụ: "Tiếp ai? Cụ thể ở đâu? Lúc nào đi? Cuối cùng còn có một cái quan trọng nhất——vé máy bay qua lại tổ chức có chi trả không?"
"Nhìn tí điểm tiền đồ của ngươi này, " Độ Nha 12345 lệch mắt nhìn Hác Nhân, "Yên tâm đi, tất cả kinh phí hành động đều là tổ chức chi trả, nguyên bản ta dự định trực tiếp lái cho ngươi cái cửa teleport đi qua, nhưng mà cân nhắc đến công nhân mới cần rèn luyện, vì lẽ đó ta vẫn cho ngươi kinh phí để chính ngươi nghĩ biện pháp tự đi cho thực tế. Còn 'Khách hàng' của ngươi trông ra sao... Ngạch, cái này ta tạm thời cũng không dám xác định, quá trình hắn tới đây khá là đặc thù, hẳn là đã ngụy trang, nhưng mà trên người ngươi mang theo Dữ liệu đầu cuối, nó sẽ phóng thích tín hiệu phân biệt, hắn sẽ chủ động tìm ngươi gặp mặt. Mặt khác vấn đề thủ tục hộ chiếu cũng không cần ngươi bận tâm, ta đã dùng ' Con đường đặc thù ' chuẩn bị cho ngươi rồi, đợi lát nữa lúc ngươi đi thuận tiện cầm theo."
Hác Nhân gật đầu liên tục, sau đó đột nhiên nhớ tới một sự kiện: "Đúng rồi, còn có hai cái kia nhà ta làm sao bây giờ? Các nàng hiện tại thỉnh thoảng còn đánh một trận... Thực sự ta không dám tùy tiện để hai người thả trong nhà a!"
Nghĩ đến Lily cùng Vi Vi An lúc mình không ở nhà sẽ đem nhà mình banh nóc ra làm sao, nghĩ đến việc nhà mình có thể kiên trì mấy phút trong cuộc chiến của hai cái nữ siêu nhân, Hác Nhân nhất thời mồ hôi đầy trán: Cái vấn đề này nhất định phải sớm giải quyết, hắn không muốn chuyện thứ nhất sau khi về nhà chính là gọi điện thoại cho đội kiến trúc dựng nhà mới.
"Mang theo hai tên kia đi luôn, nhỡ đâu có phát huy được tác dụng, thủ tục của các nàng ta cũng chuẩn bị luôn rồi, " Độ Nha 12345 vung tay nhỏ lên, "Nói thế nào đi nữa thì cô nàng quỷ hút máu kia cũng từng chu du khắp thế giới, người sói thì có thể giúp ngươi đánh nhau. Các ngươi lần này coi như rèn luyện đoàn đội đi. Không cần lo lắng các nàng không đáp ứng, ta đại thể biết một chút tình huống của các nàng, hai cô nàng kia... rất nhàn rỗi đây."
Hác Nhân rất lưu ý đối phương nhắc tới chuyện "Rèn luyện đoàn đội" cùng "Phát huy được tác dụng" là có ý gì, bản năng để hắn cảm giác được một loại cảm giác nguy hiểm lúc ẩn lúc hiện, nhưng hắn cũng không hỏi kỹ: Độ Nha 12345 rất vui vẻ giải thích hiện trạng, nhưng tuyệt không sớm tiết lộ tương lai tình huống, hắn đã hiểu rõ chuyện này.
"Đã hiểu rõ tình huống thì đi nhanh đê, " Độ Nha 12345 một cái tát vỗ vào bả vai Hác Nhân, "Trở về kiểm tra thẻ ngân hàng của ngươi, bên trong có kinh phí của hành động lần này, lúc xế chiều ta sẽ đem địa điểm liên lạc cụ thể cùng chi tiết nhỏ việc liên lạc chuyển vào Dữ liệu đầu cuối của ngươi, đây chỉ là nhiệm vụ nhỏ thôi, mỗi một cái thẩm tra quan kiến tập đều làm từ những chuyện vặt vãnh này mà lên—— cố gắng rèn luyện nha."
Hác Nhân vừa gật đầu, liền cảm giác trước mắt một trận trời đất quay cuồng, chờ lúc hắn thanh tỉnh lại thì mình đã trở lại một bên đường cái của Cảng Con Rùa, cảm giác đau đớn trên bả vai cùng với chiếc cặp văn kiện không biết lúc nào xuất hiện mới để hắn biết mình không phải mới mơ một giấc: Mỗi lần đi chỗ đó về luôn luôn có một cảm giác không chân thật như đang nằm mơ, chủ yếu là quá trình truyền tống không gian này thật làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Hắn nhớ tới vừa nãy Độ Nha 12345 nói là đem kinh phí chuyển vào thẻ ngân hàng của mình, không nhịn được giật nhẹ khóe miệng: Trước tiên không nói đối phương làm sao biết số thẻ của mình, tóm lại người phụ nữ kia thần thông quảng đại, nàng làm cái gì đều không đáng bất ngờ, chân chính đáng giá nhổ nước bọt chính là làm công cho thần linh dĩ nhiên cũng phải dựa vào phương thức này để chuyển kinh phí hoạt động... Thật là không giống tiểu thuyết a.
"Eh, quên mất vụ kia!" Hác Nhân đột nhiên vỗ trán một cái, " Huyết ma pháp của Vi Vi An mất đi hiệu lực, mình còn chưa hỏi vụ đó!"
Hai ngày trước Vi Vi An nỗ lực dùng huyết ma pháp để động viên Hác Nhân không nằm "Ác mộng", kết quả bất luận là phép thuật hay là huyết dịch quỷ hút máu cũng không có hiệu quả, hai thứ đồ này trái lại bị Hác Nhân hấp thu, chuyện này vẫn khiến hắn rất lưu ý, nhưng mà lần này gặp mặt Độ Nha 12345 lại bị đối phương lôi kéo nhịp điệu, hắn dĩ nhiên quên không hỏi.
Nhìn bầu trời trong sáng trên đỉnh đầu, nghĩ đến Độ Nha 12345 nhìn qua rất bận, Hác Nhân lắc đầu một cái, quyết định lần sau hỏi lại.
Ngồi xe trở lại Nam Giao Bạch Thạch Lộ, một việc khiến người ta vui mừng chính là nhà của chính mình nhìn qua không có chuyện gì, không có khói đặc cuồn cuộn, cũng không có truyền đến tiếng nổ mạnh khả nghi, hình như hai cái nữ siêu nhân kia cũng không đánh nhau lúc mình không ở nhà—— đương nhiên cũng có thể là Lily đi ra ngoài "Khám bệnh" còn chưa trở lại. Hác Nhân tiến lên lấy chìa khoá mở cửa, còn không thấy người đã bắt chuyện với phòng khách: "Ta đã trở về!"
Trong phòng lặng lẽ, hoàn toàn không có tiếng người, Hác Nhân vào nhà đóng kín cửa, phát hiện trong nhà không nghe được một chút động tĩnh nào, phòng khách điều hòa cũng tắt, Hác Nhân ngó dáo dác nhìn đến nửa ngày, cuối cùng chỉ có "Lăn" thản nhiên từ phòng bếp chạy ra ngoài hỏi thăm hắn một cái.
"Con bà nó... hai nữ siêu nhân kia sẽ không ra ngoài quyết đấu đi!"
Hác Nhân nhất thời nghĩ đến một cái độ khả thi rất kinh dị—— nguyên bản hắn không phải một người tiêu cực như vậy, nhưng từ lúc Vi Vi An cùng Lily đánh nhau đến chảy máu chỉ vì một cái vấn đề là "Tàng ngao có đánh được sói hay không" hắn liền ý thức được, chỉ cần hai cái nữ siêu nhân kia còn ở trong nhà mình một ngày, hắn còn phải nuôi thành một thói quen là mọi việc đều phải tính đến tình huống xấu nhất, chỉ cần hai bà cô không ở trong tầm mắt mình, thì việc gì cũng có khả năng xảy ra!
Hác Nhân cảm giác một trận bất an trong lòng, vốn ngày hôm nay khí trời đã nóng, hắn lại ở bên ngoài đội nắng đi cả một con đường, hiện tại cảm giác cả người xì xì đổ mồ hôi, hắn tìm tới điều khiển từ xa điều hòa muốn hạ nhiệt độ cho mình, kết quả phát hiện ——cúp điện.
"Ngày hôm nay làm sao thế này... Vừa mới nhận được một cái nhiệm vụ mọi việc đều không thuận lợi rồi?" Hác Nhân rất mê tín thầm nghĩ.
Chính vào lúc này, hắn đột nhiên nghe tới ngoài cửa truyền đến hai cái âm thanh rất quen thuộc, nhất thời thả được tảng đá trong lòng xuống: Là Vi Vi An cùng Lily trở về, xem hai cô nàng này không đi quyết đấu.
"Nha, chủ nhà ngươi đã về rồi?" Lily là cái thứ nhất nhảy vào nhà, nhìn thấy Hác Nhân liền bắt đầu nhảy lên nhảy xuống, "Vừa vặn sắp trưa rồi, chủ nhà chúng ta ăn cơm thôi?"
... Đại não của em gái sói này có khả năng tạo thành từ mì sợi cùng cơm tẻ, vừa đến giờ cơm đầu óc nàng không nghĩ được đến chuyện khác rồi!
"Các ngươi đi đâu thế?" Hác Nhân lau mồ hôi trên gáy, nhìn Vi Vi An (lúc này Lily đã tiến vào trạng thái chờ cơm, căn bản không có giá trị giao lưu), "Ta còn tưởng rằng các ngươi ra ngoài quyết đấu đây."
"Vừa nãy bị cúp điện, ta cho rằng cần đi nộp tiền điện, " Vi Vi An mỉm cười, "Sau đó ra ngoài tìm đại cẩu đi cùng."
Lily hiếm thấy không có nhảy lên chơi lửa cùng Vi Vi An: Cô nàng này cả ngày bị Vi Vi An "Đại cẩu đại cẩu" kêu, hiện tại đã không phản ứng kịp.
"Đi nộp tiền điện còn cần hai người tổ đội?" Hác Nhân kỳ quái nhìn Vi Vi An một chút, nhưng mà lập tức phản ứng lại, "Ồ đúng, ngươi không thể đụng vào tiền."
Nụ cười trên mặt Vi Vi An lập tức cứng ngắc lên, cảm giác vết thương trí mệnh bị người ta tàn nhẫn đâm nhất định không hề tốt đẹp gì, nhưng mà cuối cùng nàng vẫn thờ ơ nhún nhún vai: "Máy biến thế của khu mình bị cháy, bị cúp điện nửa ngày."
Hác Nhân "Ồ" một tiếng, cầm lấy tạp chí bên cạnh quạt gió: "Thật muốn mạng mà, trời đang nóng... Mất điện thật không phải lúc. Eh Lily ngươi làm sao?"
Lily bốn chân ngồi xổm ở trên ghế salông, đưa đầu lưỡi dùng sức thở dốc: "Vừa nãy lúc về nhà chạy nhanh quá, giờ hơi nóng."
Vi Vi An cùng Hác Nhân một khối trợn mắt ngoác mồm: Bình thường nói Lily là đại cẩu thực sự là không sai tí nào, phương thức giải nhiệt này cao cấp chưa kìa!
Tuy rằng nhìn một cái cô nương xinh đẹp trong tư thế kỳ cục này cũng có điểm đáng yêu, nhưng Hác Nhân vẫn cảm giác có chút không nhìn nổi, liền nhắc nhở Lily một cách uyển chuyển: "Ngươi hiện tại hình thái này... Còn cần le lưỡi sao?"
Lily suy nghĩ một chút, sờ sờ mồ hôi nhỏ giọt trên người, lúc này mới phản ứng được, mau mau khôi phục tư thế ngồi bình thường thuận tiện thu hồi đầu lưỡi: "Há, thói quen, ta cứ hay quên, nhiều năm như vậy cũng không sửa đổi được."
Hác Nhân khà khà cười gượng, cũng không biết lúc này nên nói gì, nhưng mà đang lúc này, một trận gió mát đột nhiên từ bên cạnh từ từ thổi tới.
Hắn kinh ngạc quay đầu, kết quả nhìn thấy Vi Vi An đã chuyển hóa thành trạng thái quỷ hút máu, bên người quanh quẩn sương máu màu đỏ nhạt mắt trần có thể thấy, lúc này nàng đang vừa thả hơi lạnh vừa cầm hai cái quạt giấy nhỏ dùng sức quạt về bốn phương tám hướng...
"Chủ nhà ngươi xem như vậy được không?"
Hác Nhân trợn cả mắt lên: "Á đù thế cũng được? !"
Giờ khắc này Lily cũng không kịp nhớ đối phương là tử địch chết của mình, lăn hai ba vòng tới chân Vi Vi An, vừa hóng gió lạnh thổi vừa hỏi: "Eh, mọc cánh, bình thường hơi lạnh ngươi thả không phải luôn mang theo một luồng mùi lạ sao?"
Vi Vi An lông mày nhíu lại: "Đó là thời điểm đánh nhau mới dùng đến, bình thường ta hạ nhiệt cho mình không thể thổi tí gió tinh khiết à?"
Hác Nhân mở mang tầm mắt đối với cách sử dụng sức mạnh của cô nàng này, nụ cười của hắn trở nên thoải mái: "Được đó Vi Vi An, sau này ngươi cứ làm cái điều hòa luôn, chỉ tính tiền điện cho nó cũng chống đủ nửa tháng tiền thuê nhà của ngươi rồi!"
Sau đó hắn liền công bố nhiệm vụ mới lĩnh từ chỗ của Độ Nha 12345: "Thuận tiện nhắc đến việc này luôn, hai ngày nữa ta muốn phụng mệnh du lịch một chuyến ——chính là nhiệm vụ của cái Cục Quản Lý Thời Không kia, muốn tới Âu Châu, thời gian không giới hạn, các ngươi tốt nhất đồng thời đi cùng luôn, như thế nào, ai rảnh rỗi không?"