Bạch Cốt Đạo Cung

Chương 52 : Mênh mông màn mưa khóc trường sinhspan


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Dư Sương Sương ngẩng đầu nhìn Thanh Dương lấy tay bắt lôi điện, ngăn địch nhân chú hạ huyết lôi mà giết chết cường địch một cách dễ dàng, trong lòng tuôn sinh cảm giác rung động, đó là một cỗ vọng động bao hàm hâm mộ cùng hướng tới hỗn tạp chung một chỗ, nàng nghĩ tới mong muốn có một người có thể trở thành đại sư huynh như vậy, đồng thời trong lòng vừa có cảm giác khó nói nảy sinh, lúc này nàng tựa hồ mới phát hiện, nam tử trong thiên hạ nếu được như đại sư huynh như vậy thì thật tốt. Bình thời ôn hòa , cũng không nói nhiều, nói ra tất có vật, cơ hồ bất cứ chuyện gì cũng biết. Mà khi nổi giận , lại có lôi đình thủ đoạn, đánh chết cường địch nhẹ như trở bàn tay. Trở lại trong vương phủ , người trong phủ còn không biết kết cục chân chính , nhưng nhìn thấy Thanh Dương cùng Dư Sương Sương hai người bình an trở về, tất nhiên trong lòng mừng rỡ, bọn họ sợ nhất chính là hai người bọn họ thua, bọn họ thua có lẽ có thể rời đi, mà Vương phủ trên dưới thì khó thoát được mạng sống. Ở trong Bạch Ngọc Kinh , Vương phủ diệt vong trong tay người tu hành không chỉ là một nhà, Bảo Quốc vương đã tận mắt chứng kiến hai gia tộc cường thịnh bị xóa sổ chỉ trong một đêm. Mà sau khi Thanh Dương cùng Dư Sương Sương đến gần, Bảo Quốc vương mừng rỡ, nhưng mà cũng vừa cố gắng khắc chế , mà bọn hạ nhân còn lại là thoáng cái biểu hiện rõ vui mừng . Đối với người của Bảo Quốc Vương phủ mà nói là vui mừng , nhưng đối với Lôi Ma đứng trên đỉnh núi ngoài Bạch Ngọc Kinh nhưng có thể quan sát cả Bạch Ngọc Kinh mà nói, đây là một khắc vô cùng đáng sợ. Hắn mới vừa rồi ngự lôi đánh Thanh Dương, cũng chạm đến tay Thanh Dương một sát na kia, cả đạo lôi đình cũng mất đi khống chế, nếu không phải bản thân hắn mau chóng cắt đứt, chính hắn cũng đã bị giam cầm ở trong một đạo lôi đình này rồi, hoặc là bị lôi đình đánh chết. Trên trời mưa vẫn như cũ rơi xuống, chẳng qua đã nhỏ đi rất nhiều, mưa phùn mông mông, cho dù là ở trong mắt Lôi Ma, thiên địa cũng là một mảnh mông lung. Ở bên cạnh hắn đột nhiên có một sợi ngọn lửa từ trong mưa gió chui ra, ngọn lửa không tiếng động nổ ra, ở bên người Lôi Ma hóa làm một cô gái người đang mặc một thân ngọn lửa pháp bào. Nàng một bên trán bị một đầu tóc lửa đỏ che phủ, một trận gió thổi qua, đem tóc thổi lên, một con mắt đỏ bừng như diễm như máu lộ liễu ra ngoài. "Lúc trước đã nói quá, có một người đi vào Bảo Quốc Vương phủ, bảo hắn không cần đi, hắn lại không nghe, tự nghĩ mình ở trong mưa có thể hóa thân vô số, có thể che dấu ẩn tích, liền nhất định phải tới." Người nói chuyện chính là người ngoài gọi là Hỏa Ma, thanh âm của nàng ở trong mưa phùn mông mông hẳn là có một chút thương cảm, cùng đối với chuyện Vũ Ma không nghe khuyên bảo mà bất đắc dĩ. " Người tới từ Bạch Cốt Đạo cung tự nhiên là cường đại , tu vi giống như Dư Sương Sương như vậy, bình thường cũng là đi cùng sư huynh hoặc là sư phụ của bọn hắn, có thể một mình ở một thế giới như vậy vô cùng ít, gần nhất nghe nói nội đấu bên trong Bạch Cốt Đạo cung rất nghiêm trọng, còn tưởng rằng nàng là từ tiểu điện trong Bạch Cốt Đạo cung không có chỗ đứng, không muốn bị cuốn vào, bây giờ nhìn thái độ của Dư Sương Sương đối với người này , tựa hồ cũng không phải là sư phụ của nàng, nhất định là sư huynh sao, một điện có thể có đệ tử cường đại như thế , ở trong Bạch Cốt Đạo cung nhất định cũng là một nơi cường đại , chúng ta không thể cùng hắn là địch ." Lôi Ma tự mình nhận thức qua sự cường đại của Thanh Dương , mặc dù trước mặt nhìn qua có chút bình tĩnh, cũng là lấy một loại giọng điệu phân tích để nói chuyện, nhưng trong tim của hắn vẫn đang rung động . "Không, ta phải đi báo thù cho hắn." Hỏa Ma nói, nàng nói báo thù cũng không có gì hận ý tồn tại. "Cần gì chứ, ngươi sẽ chết , Dạ Ma thiên chúng ta cũng không phải là Bạch Cốt Đạo cung, bọn họ có sư huynh đệ, có sư môn, chúng ta không có, chúng ta từ lúc ra đời chính là cô độc tồn tại, không có cha mẹ, không có sư phụ, càng không có sư huynh đệ, chúng ta làm sao tìm được hắn báo thù?" Lôi Ma nói. "Hắn từng cứu ta ba lần, lần thứ ba bị địch nhân đả thương thần hồn rất nặng, thế cho nên qua nhiều năm như vậy cũng không tiến bộ, nếu không, hắn so với chúng ta cũng sẽ mạnh hơn nhiều, lần này để đối phó Bạch Cốt Đạo cung đệ tử, cũng là muốn muốn từ trong tay Dư Sương Sương đạt được một chút dưỡng thần luyện hồn pháp quyết chánh thống từ Bạch Cốt Đạo cung , đáng tiếc, cuối cùng lại chết ở nơi này." Hỏa Ma thanh âm có chút bồng bềnh miểu miểu nói. Lôi Ma chân mày nhíu lại, bốn người bọn họ có thể ở chung một chỗ, thật ra thì một phần nguyên nhân rất lớn là bởi vì có sự tồn tại của nàng, nhưng nếu muốn bởi vì nàng mà vì Vũ Ma báo thù sẽ làm cho Lôi Ma cũng cùng đi mà nói, đó là không có khả năng. Cho nên Lôi Ma còn lại là hỏi: "Vậy ngươi chuẩn bị làm sao báo thù cho hắn? "Chúng ta Dạ Ma thiên ở trong Linh Miểu thế giới mặc dù không nhiều, nhưng mà cũng có hơn mười vị, ta sẽ đi mời bọn họ tới, Bạch Cốt Đạo cung chỉ có hai người, mặc dù tu vi cao thâm, nhưng cũng sẽ không phải đối thủ của nhiều người chúng ta." Hỏa Ma nói. "Không, ngươi không thể cùng hắn tính toán như vậy, hắn đã mạnh hơn chúng ta nhiều lắm, đã không phải là nhân số có thể thắng được ." Lôi Ma nói. Hỏa Ma cũng đang lúc lời hắn còn chưa nói hết đã hóa thành một luồng hoả tuyến chui vào trong đầy trời mưa gió, thoáng qua rồi biến mất. Lôi Ma trong lòng khẽ thở dài, hắn không có rời đi, một mực chờ đợi, hắn cũng không có rời đi, trong bốn người, hắn đối với Hỏa Ma Eriel lòng mang một tia ái mộ nói không rõ đạo không rõ , giống như là thưởng thức hoa cảm giác kia.... Mấy ngày sau, vẫn là mưa phùn mông mông đầy trời. Hơn mười điểm linh quang trực tiếp từ đàng xa cực nhanh mà đến, thẳng vào Bạch Ngọc Kinh, hướng Bảo Quốc Vương phủ rơi đi, còn không có rơi xuống, liền thấy các loại pháp bảo pháp thuật rơi xuống, một mảnh ánh lửa, một quả đại ấn, một thanh kiếm, một khối cự thạch từ trên trời giáng xuống , lại có một mảnh đóa hoa bay vào... Như không có gì trở ngại mà nói, chỉ một chớp mắt này Bảo Quốc Vương phủ sẽ trở thành một mảnh phế tích. Lôi Ma dĩ nhiên không tin người của Bạch Cốt Đạo cung cứ như vậy chết đi, quả nhiên, đang lúc chút ít pháp bảo pháp thuật rơi vào Bảo Quốc Vương phủ, trong vương phủ trong một sát na dâng lên mông mông ánh sáng nhạt, ánh sáng nhạt như mây mưa, quanh quẩn , tiến vào trong đó pháp thuật cùng pháp bảo trong nháy mắt biến mất vô ảnh vô tung. Những người ngự bảo công kích trong lòng hoảng hốt, xoay người liền muốn trốn, song bọn họ quanh thân mưa gió cũng đang trong một sát na giống như là có sinh mệnh giống nhau quấn đi lên. Chỉ trong một sát na, bọn họ phát hiện mình bị giam cầm rồi, một người trong đó vội vàng nói: "Tiền bối tha mạng a..." "Bọn ta bị người đầu độc..." "Mong rằng tiền bối tha mạng cho ta..." Trong nháy mắt, những người bị trói buộc tại trong hư không mọi người cũng mở miệng cầu xin tha thứ. Lúc này, Vương phủ khôi phục lại bình tĩnh rồi, có thanh âm truyền tới: "Hôm nay tạm thời bỏ qua cho các ngươi, như có lòng xấu xa nữa, nhất định làm cho các ngươi chết không có chỗ chôn." Theo thanh âm này rơi xuống, bọn họ trói buộc liền tản đi, những người đó liên tục thề nói cũng không dám nữa, mọi người rời đi, trong đó có người cẩn thận hỏi thăm tên của Thanh Dương, Thanh Dương cũng không giấu diếm, hồi đáp: "Bạch Cốt Đạo cung Thanh Dương." Cũng chính một ngày kia, Bạch Cốt Đạo cung Thanh Dương tên này ở Linh Miểu thế giới truyền ra, mặc dù Thanh Dương chẳng qua là ở trong Bạch Ngọc Kinh vừa hiện tức ẩn, nhưng mà hắn phất tay hóa đi hơn mười người pháp thuật cùng pháp bảo, trong lúc trở tay giam cầm hơn mười người thần thông, lại làm cho người kinh hãi. Bởi vì hơn mười người này cũng là ở Linh Miểu thế giới có nhất định danh tiếng . Hỏa Ma kia Thanh Dương cũng không có giết nàng, mà giống như những người đó giống nhau, cùng nhau thả đi. Vẫn là tại trên đỉnh núi có thể quan sát Bạch Ngọc Kinh , Hỏa Ma cùng Lôi Ma cũng cùng đứng ở nơi đó, bọn họ trầm mặc nhìn , đột nhiên, có một đạo linh quang từ trong Bảo Quốc vương phủ cực nhanh bay ra, thẳng lên phía chân trời, tan biến tại giữa không trung mịt mờ. "Hắn đã đi, ngươi không muốn báo thù sao?" Lôi Ma hướng Hỏa Ma bên cạnh nói. "Ta đã báo rồi." Hỏa Ma nói. "Nga, cũng phải, ngươi quả thật báo rồi, nếu là đổi lại là những người khác, ngươi hiện tại đã chết, ngươi còn sống, đây là số phận." Lôi Ma nói: "Đi thôi, không cần ở Bạch Ngọc Kinh nữa rồi, tu hành mới là lẽ phải, hắn là người thần thông quảng đại như vậy, những người cùng hắn có tiếp xúc, nếu như tái khởi ác niệm, trong lòng hắn nhất định sẽ có cảm ứng ." "Phải. Quả thật cần phải đi." Hỏa Ma Eriel lẩm bẩm nói, nàng nghiêng nhìn trong mưa Bạch Ngọc Kinh, thân thể chậm rãi hóa thành một đường ánh lửa chui vào trong hư vô. Lôi Ma chẳng qua là nhìn Hỏa Ma biến mất, hắn đối với Hỏa Ma quả thật có một loại cảm giác nói không rõ đạo không rõ , vẫn chém không đứt, lần này hắn nhìn Hỏa Ma một người gặp nạn mà không ra tay, chính là ở trong lòng của mình tự nhiên chặt đứt, nhìn Hỏa Ma rời đi, cũng là tùy ý Hỏa Ma chặt đứt, hắn cũng không có đi làm chuyện gì trái lương tâm, chẳng qua là thông Thanh Dương cường đại sinh ra uy hiếp tự nhiên để cho mình làm ra loại lựa chọn này, đây là nhân thế mà dẫn dắt. Mà Vũ Ma đối với Hỏa Ma có ân cứu mạng, lúc trước khuyên Vũ Ma, Vũ Ma không nghe, phía sau nàng vừa thay Vũ Ma báo thù, mặc dù không có báo được rồi , nhưng mà nàng làm như vậy, bỏ ra hành động, chính là báo, cho nên trong lòng của mình liền không nợ Vũ Ma cái gì. Rất nhiều người nói tu hành là chuyện riêng, chính mình muốn làm cái gì thì làm cái đó, giết người liền giết người, không thể có một chút chuyện tổn hại mình lợi người, người như thế ở Lôi Ma xem ra cùng thanh tâm quả dục cũng không có khác nhau, bởi vì ... loại người này sống cũng là không thú vị . Thầm nghĩ phải cường đại chính mình, lòng tràn đầy nghĩ tới tính toán, hoặc là một lòng cầu thanh tĩnh, đây cũng không phải là người. Chỉ có lúc cười thì cười, lúc muốn khóc thì khóc, thời điểm thương cảm thì thương cảm, đây mới là một người kiện toàn , người tu hành hẳn là phải giữ vững những thứ này, bằng không làm sao vượt qua sinh mệnh chậm chậm dài dòng đâu rồi, trường sinh là cô độc nhất trên cõi đời này. Lôi Ma cuối cùng cũng hóa thành một đạo lôi quang chui vào trong màn mưa biến mất. Sau khi bọn hắn đi không lâu, Thanh Dương mới thật rời đi Linh Miểu thế giới, lúc trước đạo linh quang kia chỉ là muốn hiển lộ ra cho người của thế giới này nhìn mà thôi. Khi Thanh Dương từ trong Linh Miểu thế giới trở về, hắn lại nhớ tới Bạch Cốt Đạo cung, bởi vì thông tới các thế giới muốn từ Bạch Cốt Đạo cung tiến vào. Song tại lúc hắn trở lại Bạch Cốt Đạo cung, liền có linh vấn truyền cho hắn, linh vấn là trong lao của Đạo cung truyền đến , linh vấn nhắc tới là trong lao có một cô gái gọi Vô Hối vẫn muốn gặp hắn. Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện